Mỹ Nữ Đoan Trang Biến Thành Con Hàng Nhiều Người Thịt

Chương 1: Khởi đầu

Gia sư Mai Nguyên đến thăm vào sáng chủ nhật, Giang Mỹ Tử vừa ăn sáng xong đang giặt quần áo.

“Phu nhân, tôi đã mua vé xem phim hoạt hình mới ra mắt. Hôm nay chúng ta dẫn Chính Sử đi xem phim đi!”

Mai Nguyên lấy ra ba tấm vé xem phim hoạt hình vừa mới phát hành, Chính Sử đang học tiểu học vừa nghe xong đã vui vẻ đến mức khua tay múa chân. Giang Mỹ Tử vừa bưng hồng trà ra, vừa mỉm cười tao nhã, thoạt nhìn tâm trạng rất vui vẻ.

“Thế này thì ngại quá, Mai Nguyên tiên sinh, lại để cậu phải tốn kém rồi.”

Mai Nguyên thấy Giang Mỹ Tử không có ý phản đối, cảm giác thấp thỏm cũng được buông lỏng. Đúng như trong dự đoán, lợi dụng Chính Sử là một cái cớ rất tốt để hẹn người đẹp ra ngoài.

“Không sao đâu phu nhân, ngày nào Chính Sử cũng ở nhà làm bài tập rất chăm chỉ, đây là phần thưởng của thầy dành cho cậu bé.”

Mai Nguyên là một sinh viên đại học nho nhã, làm việc luôn rất nghiêm túc, vừa thi đỗ vào khoa y của một trường đại học hạng nhất với thành tích đứng đầu, hắn tới nhà Giang Mỹ Tử làm gia sư dạy thêm đã được nửa năm.

Trước khi hắn đến, Chính Sử cũng không thích học tập lắm, lên lớp ba rồi vẫn rất khó tập trung chú ý.

Nhưng từ sau khi Mai Nguyên tới đây, Chính Sử đã có sự thay đổi rõ rệt, hình như rất thích hắn, mỗi ngày đều quấn lấy hắn, coi hắn như anh ruột, thành tích học tập cũng tiến bộ không ít.

“Chính Sử, còn không nhanh cảm ơn thầy Mai Nguyên đi!”

Giang Mỹ Tử nói với Chính Sử đang quấn quýt lấy Mai Nguyên không buông.

Chồng của Giang Mỹ Tử đang đi công tác ở nước ngoài, gần đây cô cũng chưa đưa dẫn Chính Sử ra ngoài chơi, vừa hay sáng nay con trai cũng vừa làm ầm ĩ một trận, bây giờ Mai Nguyên lại tặng vé xem phim, cũng hợp với ý của cô.

Từ lần đầu tiên ứng tuyển làm gia sư được gặp Giang Mỹ Tử, Mai Nguyên đã bị thiếu phụ có khí chất thanh tao, xinh đẹp gợi cảm này mê hoặc. Vừa mới từ cấp ba lên đại học, hắn luôn là một tên mọt sách học hành chăm chỉ, chưa từng có kinh nghiệm yêu đương, chỉ là thích Giang Mỹ Tử một cách đơn thuần, lúc mới bắt đầu trong lòng cũng không ôm ấp điều gì xa vời, luôn duy trì hình tượng của một sinh viên nghiêm túc trước mặt người phụ nữ mình thích, có thể gặp được và nói chuyện vài ba câu với nữ thần mỗi khi dạy kèm bài tập cho Chính Sử đã đủ khiến hắn thỏa mãn.

Tuy nhiên từ sau khoảng thời gian chồng của Giang Mỹ Tử đi công tác nước ngoài, trong lòng Mai Nguyên liền nổi lên một chút tâm tư khác thường...

“Nếu như có thể hẹn ra ngoài xem phim và uống trà...”

Nghĩ đến cảnh tượng được đi dạo trên phố, được ngồi trong rạp chiếu phim và quán cà phê với nữ thần, trong lòng Mai Nguyên tràn đầy hưng phấn.

“Phu nhân, hôm nay chị thật sự… rất đẹp!”

Thấy Giang Mỹ Tử từ lầu hai đi xuống chuẩn bị ra cửa, Mai Nguyên không kìm lòng được mà nói ra lời tán thưởng từ tận trái tim.

“Cảm ơn thầy Mai Nguyên, cho dù biết rõ là lời xã giao, nhưng tôi cũng rất vui vẻ.”

Chiếc váy lụa màu xanh nhạt bao bọc thân hình Giang Mỹ Tử, giống như người mẫu bước ra từ trang bìa tạp chí thời trang. Khuôn mặt xinh đẹp đến mức khiến người ta không dám nhìn thẳng, mái tóc đen xinh đẹp có chút gợn sóng, dáng người lồi lõm, quả thực khiến người ta hít thở không thông.

Người phụ nữ trước mắt trang điểm tỉ mỉ khiến Mai Nguyên thấy mà động lòng, tâm trạng hoảng hốt không dám nhìn vào mắt đối phương.

Nhưng khi tầm mắt của hắn chuyển xuống dưới đôi chân thon dài của Giang Mỹ Tử, nơi đó càng thêm xuất sắc, không có tất chân che dấu, làn da mịn màng trắng nõn nà lộ ra màu hồng nhạt, làn da mềm mại như thể trong suốt. Con mọt sách Mai Nguyên đã không biết nên đưa tầm mắt mình nhìn về nơi nào khác...

Dạo bước trên đường phố, tâm trạng nhảy nhót vui mừng của Mai Nguyên giống như sóng cuộn trào, có cơ hội sánh vai đi cùng Giang Mỹ Tử, quả thực cảm giác giống như một đôi tình nhân. Nếu như không phải có Chính Sử ở bên cạnh, sẽ chẳng có người đi đường cũng không thể đánh giá được Giang Mỹ Tử đã là người phụ nữ có con.

Trên đường đi không ngừng có ánh mắt hâm mộ đánh giá Giang Mỹ Tử, Mai Nguyên thậm chí cảm nhận được ánh mắt ghen tị của một số người đàn ông.

Được đi bên cạnh một người đẹp thu hút ánh nhìn của người khác, cảm giác này làm cho Mai Nguyên có chút lâng lâng.

“Đúng là quá tuyệt vời! Đây đại khái chính là cảm giác yêu đương!”

...

Tuy nhiên, khi họ sắp bước vào rạp chiếu phim, Mai Nguyên liền nhìn thấy ba bóng dáng quen thuộc ngồi trên lan can khiến tâm trạng phấn khích hắn lập tức bị dập tắt ——- đó là nhóm côn đồ hư hỏng nhất ở trường cấp ba lúc trước Mai Nguyên học: Mộc Quý với hai tay sai Minh Khiêm và Mã Đại.

Từng kà học sinh giỏi nhất trong trường cấp ba, hơn nữa còn là ủy viên lớp, nhưng thời còn là học sinh Mai Nguyên thường xuyên bị bọn họ hành hạ nhục nhã rất thảm, bây giờ hồi tưởng lại vẫn còn sợ hãi, có cảm giác khủng khϊếp như gặp phải rắn độc. Nghe nói bọn họ được cho là có liên quan đến các tổ chức xã hội đen bên ngoài.

“Nếu như bị nhìn thấy, không biết bọn chúng có còn nhớ mình không nhỉ? Liệu có quấn lấy mình rồi bắt nạt không?”

Lòng bàn tay Mai Nguyên nắm chặt lấy Chính Sử đến mức bắt đầu đổ mồ hôi.

“Phu nhân, đi bên này đi!”

Mai Nguyên kéo Chính Sử vội vàng vàng băng qua đường, trà trộn vào đám người trong rạp chiếu phim, tránh được phương hướng của ba người Mộc Quý, có vẻ cũng không để bọn họ phát hiện ra.

Hôm nay là chủ nhật, các phụ huynh đều đưa con cái của họ đến nơi này giải trí, rạp chiếu phim vừa chiếu xong một bộ phim, đang trong quá trình dọn dẹp. Sảnh chờ khắp nơi đều chật kín người, đầy ắp phụ huynh và trẻ nhỏ, tất cả mọi người đều ngửa đầu nhìn màn hình treo trên tường của sảnh không ngừng phát những đoạn trailer hoạt hình nổi bật, cả sảnh tràn ngập tiếng la hét reo hò của trẻ em, ồn ào và hỗn loạn như một chuyến tàu điện đông đúc.

“Chính sử, nắm chặt tay mẹ, theo sát một chút.”

Giang Mỹ Tử lớn tiếng nhắc nhở con trai, nhưng cậu bé dường như hoàn toàn bị tình tiết đặc sắc của phim hoạt hình hấp dẫn, cũng không nghe được Giang Mỹ Tử đang nói cái gì.

Mai Nguyên đi theo phía sau vốn có chút lo lắng không ngừng quay đầu nhìn, trong tích tắc mặt hắn đột nhiên cứng ngắc —— không ngờ ba người Mộc Quý vẫn đi theo! —— Có thể khẳng định bọn họ không phải đến xem phim hoạt hình mà là đi thẳng về phía hắn, mặc dù bây giờ bọn chúng đã đeo khẩu trang đen che kín mặt, nhưng dù là bọn chúng có hóa thành tro Mai Nguyên vẫn nhận ra.

Trong lòng Mai Nguyên hoảng hốt —— mình có nên đưa cho chúng ít tiền để tống cổ chúng đi không?

Đang do dự, Mộc Quý chỉ nhìn chằm chằm mặt Mai Nguyên nở nụ cười lạnh lùng, đẩy hắn ra, tiến lại gần Giang Mỹ Tử, theo sau là Minh Khiêm và Mã Đại một trái một phải bao vây lấy hai mẹ con Giang Mỹ Tử theo hình tam giác.

Mai Nguyên trong nháy mắt từ kinh ngạc biến thành khϊếp sợ, mục tiêu thật sự của Mộc Quý không phải là hắn, mà là nhắm vào Giang Mỹ Tử!

Mai Nguyên từ phía sau nhìn thấy Mộc Quý chẳng hề nói năng gì, ngang nhiên đưa bàn tay giống như con sâu bò qua váy, vuốt ve mông thiếu phụ xinh đẹp. Giang Mỹ Tử giật mình hô lên một tiếng “a”, mông co về phía trước, vẻ mặt chật vật. Cô hoảng sợ bởi hành vi khiếm nhã vô phép của Mộc Quý, khuôn mặt trở nên đỏ bừng.

Khốn nạn! … Mai Nguyên phẫn nộ la hét ở trong lòng, vừa định xông lên kéo Mộc Quý ra, lại bị Minh Khiêm dùng khuỷu tay hung hăng đυ.ng vào bụng, sau đó cùng Mã Đại dùng thân thể ngăn cách hắn và Giang Mỹ Tử.

“A… phu nhân...”

Dưới tình thế cấp bách, Mai Nguyên gọi Giang Mỹ Tử một tiếng, nhưng kế tiếp hắn cũng không biết nên làm gì bây giờ.

“Này... làm gì thế… Chỗ này có rất nhiều người!”

Giang Mỹ Tử nhỏ giọng cảnh cáo, lấy khăn tay ra, lau mồ hôi trên mặt, ý đồ cố gắng che dấu sắc mặt bối rối của mình. Ở cùng với Mai Nguyên, bên cạnh còn dắt đứa con trai Chính Sử. Cho dù bây giờ lớn tiếng hô lên có lưu manh, cuối cùng cảm thấy nhục nhã vẫn là bản thân cô, rồi con trai và Mai Nguyên sẽ đánh giá cô ra sao? Bệnh chung của phụ nữ là suy nghĩ nhiều, cô không biết rằng bản thân sẽ phải đối mặt với địa ngục chỉ vì 1 chút do dự này của mình.

Giang Mỹ Tử làm bộ như không có việc gì nhìn về phía Mai Nguyên, miễn cưỡng nặn ra nụ cười đồng thời cũng trừng mắt nhìn người sờ mó mình. Nếu như gã sàm sỡ mình biết cô đi cùng với Mai Nguyên, có lẽ sẽ kiêng kỵ mà thu tay lại, đây là cách làm mà cô tự cho là thông minh nhất.

Giang Mỹ Tử từ nhỏ đã là mỹ nhân, cũng từng bị đàn ông bỉ ổi sờ mông quấy rầy trong tàu điện ngầm chật chội mấy lần, nhưng thông thường sau khi bị cô hung hăng trừng mắt cảnh cáo hoặc là lớn tiếng nói chuyện với người quen, đối phương liền dừng hành động ngay lập tức.

Chỉ là Giang Mỹ Tử tuyệt đối không thể tưởng tượng được lần này gặp phải Mộc Quý chính là khắc tinh của Mai Nguyên, hơn nữa còn là một nhân vật ngoan độc cực kỳ to gan, động tác da^ʍ ô đáng sợ ngoan cố chẳng những không chấm dứt, ngược lại còn dùng hai tay ôm lấy toàn bộ mông, giống như muốn cảm thụ độ đầy đặn mà vuốt ve từ mông xuống giữa hai chân, thậm chí ngón tay còn vuốt ve dọc theo đường viền qυầи ɭóŧ. Hai má Giang Mỹ Tử bắt đầu nóng lên, cô cắn môi chịu đựng.

“Không được!”

Giang Mỹ Tử cố nén tiếng kêu kinh hãi suýt nữa buột miệng xông ra, bởi vì Mộc Quý muốn vén váy lên! Cô cố gắng dùng một tay đẩy Mộc Quý ra phía sau, nhưng lại bị Mộc Quý nhân cơ hội bắt lấy cổ tay. Bàn tay đầy mồ hôi kèm theo nhiệt khí của người đàn ông khiến cô không hiểu sinh ra một cỗ rạo rực. Giang Mỹ Tử cuống quít rụt tay trở về, tay Mộc Quý liền càng thêm không kiêng nể gì mà đưa vào trong váy Giang Mỹ Tử.

“A... Như vậy... không được...”

Giang Mỹ Tử càng thêm chật vật và xấu hổ. Trước mặt mọi người bị một người đàn ông xa lạ thò tay vào trong váy, cô đã không thể bận tâm đến Mai Nguyên và mọi người xung quanh nữa! Cô cuộn mình lại, hận không thể chui xuống một cái lỗ dưới lòng đất.

Nhưng đám người chờ vào cửa đều chỉ lo ngẩng đầu nhìn màn hình trên tường, không ai chú ý tới chuyện gì đang xảy ra.

Chỉ có Mai Nguyên trơ mắt nhìn Giang Mỹ Tử bị sàm sỡ mà chẳng biết làm cách nào. Bởi vì Mộc Quý đang dùng ánh mắt hung hãn nhìn hắn, cảm giác này giống như là ếch bị rắn độc nhìn chằm chằm.

Mai Nguyên nhìn thấy từ dưới váy bị nhấc lên, lộ ra qυầи ɭóŧ trắng tinh khiết và bắp đùi gợi cảm. Trông rất quyến rũ mê người giữa đám đông. Mộc Quý dường như cố ý muốn kiểm tra xem mông Giang Mỹ Tử đầy đặn cỡ nào, từ phía sau kéo chiếc qυầи ɭóŧ trắng tinh khiết sang một bên, bàn tay đặt trên mông lộ ra hơn phân nửa da thịt không ngừng vuốt ve.

Mai Nguyên vẫn còn là trai tân, lần đầu tiên nhìn thấy cảnh Giang Mỹ Tử bị lộ mông quá mức kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, kìm lòng không được mà nuốt nước miếng, khung cảnh này thực sự vượt qua những tưởng tượng ngây thơ trước đây của hắn.

Ngay sau đó qυầи ɭóŧ bị kéo mạnh xuống bắp đùi.

“A...”

Giang Mỹ Tử liều mạng cắn môi, phát ra một tiếng kinh hô ngắn ngủi mà đè nén, đại não lập tức choáng váng, khó có thể tin được lại gặp phải lưu manh càn rỡ như vậy trong rạp chiếu phim! Cô bị tập kích bất thình lình hoàn toàn không phản ứng kịp.

Chỉ do dự trong nháy mắt mà bản thân đã bị yêu râu xanh vén váy lên, hơn nữa còn kéo qυầи ɭóŧ xuống.

Trong lúc hoảng loạn vặn vẹo cơ thể muốn vùng vẫy thoát ra, nhưng hai bên trái phải lập tức cảm giác được bị hai người Minh Khiêm và Mã Đại áp sát, cô không thể chạy trốn! —— Rất hiển nhiên, đối phương có ba người! Còn Chính Sử đang đứng sát ngay trước mặt cô…

“Mình nên làm gì bây giờ? Bọn họ có ba người!” Giang Mỹ Tử suy nghĩ trong kinh hoảng, mờ mịt luống cuống. Trong nỗi sợ hãi xen lẫn xấu hổ, bộ não cô trở nên hỗn loạn và trống rỗng. Trước kia cũng từng gặp phải dê già hành động một mình trong tàu điện, nhưng kinh nghiệm trước kia căn bản không đủ để đối phó với tình cảnh khốn khổ hiện tại!

Mai Nguyên khϊếp sợ, tuyệt đối không thể tưởng tượng được Mộc Quý to gan như vậy, dám kéo qυầи ɭóŧ của Giang Mỹ Tử xuống hoàn toàn ở ngay trước mặt mọi người! Bờ mông trắng như tuyết gợi cảm tiếp xúc với không khí run rẩy, mềm mại như trứng gà luộc. Như thể có ma lực làm cho hắn không thể rời mắt.

Mộc Quý vừa nhìn Mai Nguyên thị uy, vừa làm càn dùng tay vuốt ve mông Giang Mỹ Tử. Sau đó lấy ra một con dao sắc bén, thuần thục cắt qυầи ɭóŧ màu trắng, cất vào trong túi. Hai tay dùng sức bấu mạnh mười ngón tay trên mông, quay đầu lại cười nham hiểm với Mai Nguyên.

Hiện tại đại não Mai Nguyên cũng đờ đẫn chư kịp hoàn hồn, người phụ nữ mà mình ái mộ bị ba người Mộc Quý đùa bỡn ngay trước mặt, làm cho hắn phẫn nộ, nhục nhã và không cam lòng, nhưng ánh mắt hung bạo của Mộc Quý lại làm cho hắn khϊếp đảm. Còn Giang Mỹ Tử dưới da^ʍ uy của ba yêu râu xanh đã hoàn toàn không còn khí chất cao quý ưu nhã như bình thường, vẻ mặt chật vật giống như im lặng cắn răng chịu đựng sự làm nhục của Mộc Quý.

“Phu nhân... Thế mà... cũng như vậy sao?”.

Hai tay nóng rực đầy mồ hôi của Mộc Quý dạo chơi trên khiến cặp mông trở nên nhớp nháp, không ngừng mạnh mẽ vuốt ve lắc lư hai bên mông của Giang Mỹ Tử, khiến cho toàn thân cô nổi da gà.

Minh Khiêm và Mã Đại ở hai bên đều đưa tay giữ chặt đùi Giang Mỹ Tử dùng sức kéo sang hai bên, ý đồ làm cho đùi Giang Mỹ Tử phải mở ra.

Mộc Quý tựa vào bên tai Giang Mỹ Tử nhỏ giọng nói:

“Em vểnh cái mông dâʍ đãиɠ như vậy, bị tôi vuốt ve rất thoải mái đúng không, ha ha ha… Phía dưới đã ướt rồi sao?”

Đây là lần đầu tiên bị đàn ông sỉ nhục bằng những lời hạ lưu như vậy, hai má Giang Mỹ Tử đỏ lên như sốt, Mộc Quý to gan dùng sức xoa mông mạnh đến nỗi làm cho Giang Mỹ Tử cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Mai Nguyên nhìn thấy hai chân Giang Mỹ Tử bị Minh Khiêm và Mã Đại dần dần kéo ra, bàn tay Mộc Quý vươn tới dưới háng Giang Mỹ Tử, mông trắng như tuyết không ngừng căng cứng, cô cắn môi lộ ra vẻ mặt cầu xin.

Mộc Quý có vẻ bất chấp, nhanh chóng cong ngón tay giữa của mình đi vào vùиɠ ҡíи của Giang Mỹ Tử…!

“A... A... Đừng mà!”

Cảm giác được ý đồ ngón tay của Mộc Quý, Giang Mỹ Tử liều mạng giãy dụa vặn vẹo cơ thể và bờ mông, cuối cùng cũng không chịu nổi phát ra tiếng kêu theo bản năng.

“Mẹ, mau đi thôi! Bắt đầu vào phòng rồi.”

Trong lúc nguy cấp nhất, đám người phía trước đột nhiên di chuyển, Giang Mỹ Tử nhân cơ hội nhanh chóng thoát khỏi sự khống chế của ba tên lưu manh, lôi kéo Chính Sử chạy trốn thật nhanh về phía phòng chiếu phim!