Mối Tình Đầu Của Đối Thủ Một Mất Một Còn Với Nam Chính Truyện Vườn Trường

Chương 3: Chỉ Đoàn Ca Mới Có Thể Cùng Cậu Tiến Hành Giao Lưu Linh Hồn

Editor: Bamboo

__________________

Giang Vũ Mạt với Đoạn Dã quen biết nhau từ cấp hai, cả hai người đều được thầy cô đặc biệt chú ý, mỗi lớp đều có hai chỗ ngồi đặc thù, là ở hai bên bục giảng. Sở dĩ Giang Vũ Mạt được vinh hạnh ngồi ở vị trí này la do…chủ yếu cũng bởi vì chú nhỏ của cô là chủ nhiệm lớp.

Từ nhỏ đến lớn nhân duyên của cô rất tốt, mặc kệ ngồi ở chỗ nào cũng có thể hòa mình với mọi người, trong giờ học có bạn học truyền giấy cho cô, cũng có bạn cùng cô nói chuyện. Chú nhỏ cũng vì điều đó mà phân cô đến ngồi ở vị trí bên trái bục giảng, không có ai ngồi cùng bàn với cô, cũng không có ai gan hùm mật gấu truyền tờ giấy trong lúc học cho cô nữa, dù sao thì cũng đang ở ngay dưới mắt giáo viên.

Đoàn Dã thì ngồi ngay bên phía bên phải bục giảng còn lại, trong mắt giáo viên cậu được gắn cái mác “học sinh hư”, người nhà cậu lại cố ý đến trường chào hỏi trước, chú nhỏ Giang Vũ Mạt là một giáo viên vô cùng có trách nhiệm, không bỏ mặt Đoạn Dã như các giáo viên khác, ngược lại đem cậu đặt tại chỗ bên cạnh bục giảng, nhằm muốn quản cậu chặt một chút.

Giữa Giang Vũ Mạt và Đoạn Dã là bục giảng, trên bục giảng lại là giáo viên.

Nhưng nếu như chú Giang biết, chính sự an bài như thế tạo ra một đoạn “nghiệt duyên”, nhất định ông sẽ đấm ngực dậm chân.

Từ lúc bắt đầu lớp 9, việc Đoạn Dã thích Giang Vũ Mạt cũng không phải là điều bí mật gì. Trong mắt các bạn học, Giang Vũ Mạt tính cách rất tốt, đối xử thân thiện với mọi người, nhìn con người cô là biết, cô khẳng định sinh ra từ một gia đình ấm áp mỹ mãn, cô hướng ngoại sáng sủa, chỉ có tiếng cười của cô rất ma tính, lại dễ cười. Lúc Đoạn Dã ghé trên bàn học ngủ bù luôn có thể nghe được tiếng cười của cô, bất tri bất giác, nước chảy đá mòn, chui vào lỗ tai cậu, cũng chui vào trong lòng cậu.

Nữ sinh lớn lên xinh đẹp rất được hoan nghênh, mà nữ sinh vừa xinh đẹp vừa có tính cách tốt lại càng được hoan nghênh hơn cả.

Các bạn nam thích Giang Vũ Mạt, mà các bạn nữ cũng vô cùng thích cô. Như vậy, Đoạn Dã cũng thích cô.

Sau khi thi lên cấp ba, Đoạn Dã tỏ tình Giang Vũ Mạt, đương nhiên Giang Vũ Mạt đã từ chối.

Cô nhận được vô số sự ân cần trong trường học, việc Đoạn Dã thích cô cũng không khiến cho cô có chấn động gì nhiều lắm.

Giang Vũ Mạt học cấp ba ở Ngũ trung, Đoàn Dã cũng đi theo học ở đó, hai người không học chung lớp. Nhưng ngay từ ngày đầu tiên đợt huấn luyện quân sự năm lớp mười, mọi người đều biết, Đoạn Dã - người nhìn thật hung dữ kia thích Giang Vũ Mạt. Đoạn Dã cũng chưa bao giờ che giấu việc mình thích cô, cậu vẫn y như cũ đánh nhau rất lợi hại, mấy đàn anh lớp 11,12 nhìn cậu không quen mắt nên hẹn cậu đánh nhau kết quả lại lại bị cậu đánh đến mặt mũi bầm dập. Kỳ huấn luyện quân sự còn chưa kết thúc, phần lớn mọi người ở Ngũ Trung đều nhớ kỹ cái tên ____ Đoạn Dã.

Đoạn Dã nổi danh ở Ngũ Trung, Giang Vũ Mạt cũng theo đó mà nổi danh theo.

Giang Vũ Mạt đối với ai cũng có quan hệ tốt, đương nhiên đối với bạn học cũ là Đoạn Dã này cũng sẽ không kém.

Sau khi tỏ tình bị từ chối, Đoạn Dã cũng chưa từng tỏ tình thêm lần nào nữa, nhưng cậu vẫn thích Giang Vũ Mạt, quan hệ của hai người cứ duy trì như vậy, không ai đâm thủng tầng giấy mỏng này.

Có người biết chuyện cũng hỏi Đoạn Dã, có muốn làm một trận tỏ tình thật hoành tráng hay không.

Đoạn Dã do dự một hồi rồi cự tuyệt.

Lúc thi xong lên cấp ba rồi tỏ tình, là thích thật sự.

Nhưng bây giờ, so với khi đó càng thích hơn nữa.

Càng thêm thích cũng ngày càng bó tay bó chân, không có cách nào nói với cô như lúc trước, Giang Vũ Mạt, tớ thích cậu.

Thích vào thời điểm đó, có thể thản nhiên nói ra khỏi miệng.

Hiện tại thích, ngược lại không thể nói ra.



Giang Vũ Mạt nhìn kem Haagen Dazs trong thùng giữ nhiệt giật mình.

Đoàn Dã nhìn bộ dạng cô như chưa tỉnh ngủ, cười nhẹ một tiếng, “ Ăn đi, sợ buổi chiều tới đón cậu thì nó tan mất rồi.”

Cô không nhúc nhích, cậu lấy kem ra, mở nắp, đưa thìa gỗ cho cô, “ Nếm thử xem, có gì khác với kem đá hay không.”

Cậu dừng lại một chút, “ Vốn muốn mua nhiều mấy cái, nhưng nhân viên cửa hàng nói đã được đặt trước hết rồi, chỉ còn lại mấy cái nhưng không phải vị mà cậu thích.”

Giang Vũ Mạt mười bảy tuổi không có sự thành thục, cô chỉ là mờ mịt, cũng không suy nghĩ được nên làm gì.

Nhưng mà nghe âm thanh của Đoạn Dã, cô mở to mắt, có cảm giác chua xót, muốn khóc nhưng không thể khóc. Cô muốn nói với cậu, cậu biết không, tương lai chúng ta…

Tương lai như thế thì làm sao?

Kỳ thật học sinh tuổi này cũng không thể phán đoán được tương lai như thế nào thì tốt, như thế nào là xấu.

“ Sao thế?” Đoạn Dã phát hiện thần sắc của cô có chút không đúng.

Giang Vũ Mạt lắc đầu, “ Mình mơ ác mộng, ngủ không ngon.”

Đoạn Dã bật cười.

Thật ra cậu là người không thích cười.

Cậu không hỏi mơ thấy gì, chỉ ngẩng đầu nhìn mặt trời một chút, vô ý thức híp mắt, “ Chắc cậu còn chưa ăn cơm, tớ đoán cha cậu cũng sắp về rồi.”

Thời gian ba Giang ra khỏi cửa Đoạn Dã đều nhớ kỹ, thăm dò rõ ràng rồi hiện tại cậu mới dám đến đây.

“Ừm.”

Đoạn Dã nhìn cô, không biết có phải do thời tiết hay không mà trong lòng bàn tay cậu có chút nóng lên, “Vậy lúc nào mình tới đoán cậu được?”

Sinh nhật Giang Vũ Mạt, Đoàn Dã so với ai đều để tâm hơn, hận không thể xem như ngày Tết mà chuẩn bị.

Nhưng họ là học sinh cấp ba, có chuẩn bị thế nào cũng không quá long trọng.

“Khoảng bốn năm giờ đi.” Giang Vũ Mạt nói, “ Mấy người Nhân Tình cũng đến đây.”

Đoạn Dã ừ một tiếng.

Mặt trời buổi trưa chói chang, Giang Vũ Mạt bị phơi nóng bừng bừng, chào một tiếng rồi cầm kem chạy vào nhà.

Đoạn Dã đứng ở bên ngoài một lát rồi mới lái xe máy rời đi.

Trên chứng minh thư Đoạn Dã ghi ngày tháng sinh của cậu là tháng bảy, sau khi cậu đủ mười tám tuổi đã nhanh chóng lấy được bằng lái xe máy.

Xe gắn máy khi chạy âm thanh có chút lớn, gió thổi quần áo Đoạn Dã phình lên, khóe mắt cậu có một vết sẹo mờ, làm cậu trông càng hung ác hơn, nhưng khóe môi khẽ nhếch lại pha loãng phần hung ác này.