Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác

Chương 8

Giang Hoài nhìn chằm chằm vào cô, chỉ có thể nuốt lời sắp nói vào trong bụng lần nữa.

Lúc này, nhà họ Mạnh ở đầu thôn phía đông, Mạnh Nghênh Võ gọi em gái vào phòng, hai người thủ thỉ hồi lâu rồi mới bước ra khỏi phòng.

Trần Ngọc Như thấy thế liền nhịn không được hỏi: “Có phải trong nhà xảy ra chuyện gì hay không?”

“Đàn bà biết gì mà hỏi lắm vậy? Mau đi nấu cơm đi!” Mạnh Nghênh Võ trợn mắt lên quát, hoàn toàn không còn dáng vẻ hiền hòa như lúc ở chỗ nhóm thanh niên trí thức.

Trần Ngọc Như bị hắn mắng thì sợ tới mức rụt bả vai, không dám hỏi nhiều thêm, thầm trách mình quá tò mò mà hỏi vài câu, nếu không cuối cùng chỉ có chịu thiệt...

Đối với Diệp Ngưng Dao mà nói, mọi thứ ở thời đại này chỉ tồn tại trong kí ức của nguyên chủ.

Bây giờ cô cảm thấy mình đã phần nào nhập vai với thân phận mới này, mọi thứ đều mới mẻ và thú vị.

Chỗ ở của nhóm thanh niên trí thức là hai gian phòng bằng đất, nữ thanh niên trí thức ở phòng trước, nam thanh niên trí thức ở phòng sau, ở giữa là một mẫu đất tư nhân, thời tiết phía đông bắc vẫn rất lạnh, vì đang là đầu tháng ba nên mảnh đất này vẫn trơ trụi không có hoa màu gì.

Cô đi vào kí túc xá dành cho nữ thanh niên trí thức, tò mò nhìn xung quanh một lượt, mấy bức tường được dán đầy bằng những tờ báo ố vàng, bức chân dung của một vĩ nhân được treo ở chính giữa phòng, một chiếc giường sưởi thật dài tầm hơn năm mét.

Sờ lên giường sưởi nóng hừng hực, cô còn chưa từng ngủ trên một thứ như vậy. Tổng cộng có sáu nữ thanh niên trí thức, Diệp Ngưng Dao là người tới sau cùng, chỉ còn mỗi một chỗ trống là ở cuối giường sưởi.

Năm người còn lại thấy cô bước vào nhưng không ai lên tiếng, cả đám đều lén lút nhìn thành viên mới này.

Đầu tiên Ngưng Dao để hành lí của mình vào cuối giường, khi cô cởi khăn che mặt ra, mọi người trong phòng đều đồng loạt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Cô gái này thật xinh đẹp!