Trên con đường làng ngoằn nghoèo, một chiếc xe bò đang lắc lư tiến về phía trước.
Vài thanh niên trí thức mặc trên người bộ quân phục màu xanh lá cây đang ngồi cạnh nhau, gió lạnh quất vào mặt, chẳng ai thiết tha trò chuyện trong một ngày giá rét như vậy.
Khi xe bò đi qua, trên những ngọn đồi hai bên đường là những bông hoa mận nở rộ rực rỡ, những bông hoa màu đỏ hồng chen chúc nhau khoe sắc, nhìn từ xa đã đẹp đến nao lòng...
Tiếc là mọi người chỉ lo kéo áo che kín cổ mình, không có ai chú ý đến cảnh tượng kì lạ này.
Trong số những người đang ngồi trên xe bò, có một cô gái ngồi cuộn tròn trong một góc, mặt vùi vào giữa hai đầu gối, cho dù đường đi có gập ghềnh thế nào cô cũng không buồn ngẩng đầu lên.
Ngưng Dao giả vờ hôn mê, trên thực tế là cô không thể tiếp nhận sự thật rằng mình đã xuyên vào sách, không phải cô nên bị đày xuống trần sao? Sao lại đến cái thế giới nhỏ bé này?
Nhất định là Thiên Đế cố ý chỉnh cô nên mới đem cô lừa vào trong cuốn sách này, lại còn lưu lại kí ức lúc ở tiên giới, chính là vì giẫm lên lòng tự trọng của cô!
Thật là đáng ghét!
Rất nhiều hình ảnh xa lạ hiện lên trong đầu cô, từng chút từng chút một, Ngưng Dao khẽ cau mày, cô chỉ có thể ép mình bình tĩnh lại để sắp xếp mọi thứ.
Những hình ảnh kia là kí ức của thân thể này, thế giới mà cô đang ở là Hoa Quốc những năm 1975 sau Công nguyên, nguyên chủ tên là Diệp Ngưng Dao, dung mạo giống cô tới 90%.
Cô ấy lớn lên trong một gia đình hạnh phúc, được cha mẹ và anh trai hết mực thương yêu.
Cuộc sống vốn dĩ suôn sẻ đã đột ngột kết thúc từ khi có sự kiện thanh niên trí thức xuống nông thôn...
Theo như cuốn sách, ban đầu nguyên chủ chỉ là nữ phụ ở thế giới này, cô ấy sắp đến thôn Đại Oa để làm thanh niên trí thức, cốt truyện tiếp theo là: Cô sẽ bị vị hôn phu tàn nhẫn vứt bỏ, bị dân làng xa lánh, bị tên du thủ du thực làm nhục, nửa năm tích tụ liền bệnh nặng một hồi rồi đi đời nhà ma.