Chương 6: Cái thằng sinh viên đó thao em bao nhiêu lần?
Lê Dĩnh cảm thấy có chút không ổn, vội vàng cất bước ra ngoài nhưng đã chậm, cô bị anh ta giữ chặt tay kéo trở về, rút cũng rút không ra, anh ta ôm eo cô bê vào trong, cửa WC "phanh" một tiếng đã bị khoá lại, cô bị anh ta ấn ở trên nắp bồn cầu, bàn tay to nhanh chóng lưu loát kéo váy cô ra, vạch ra áo trên, lộ ra bộ ngực sữa sau lớp áσ ɭóŧ mỏng manh.
Tề Mãnh thô bạo lôi kéo hai dây quai áo kéo ra hai bên, gấp không chờ nổi vuốt ve cặρ √υ' trắng nõn mà anh hằng đêm mơ tưởng.
Anh ngậm lấy vυ' dùng sức mυ'ŧ mạnh vào, không màng sự giãy giụa của Lê Dĩnh, một bàn tay đã duỗi tới dưới váy cô, ở trên đùi non vuốt ve qua lại, đây là làn da anh thiết tha mơ ước bấy lâu nay, anh ta hưng phấn đưa tay sờ tới tiểu huyệt Lê Dĩnh, dùng tay ở bên ngoài tiểu huyệt xoa nắn nào nặn.
Cách vải dệt của qυầи ɭóŧ chữ Đinh (丁), anh ta sờ đến âʍ ɦộ cô đã không ngừng rỉ ra dâʍ ɖị©ɧ ướt đẫm.
Lê Dĩnh là hoàn toàn bị dọa choáng váng, cô giãy giụa kháng cự đều không thể thoát ra, Tề Mãnh người cũng như tên, sức lực lớn như trâu, một bàn tay là có thể đem cô khống chế không thể nhúc nhích.
“Anh, anh đừng như vậy được không?”
“Không được!” Tay Tề Mãnh đã sờ đến lông đen mềm mại, đầu ngón tay nhẹ chọc, trực tiếp cắm vào bên trong tiểu huyệt non mềm ướŧ áŧ, làm sao có thể buông tha cô?
“Tôi, tôi sẽ kiện anh cưỡиɠ ɠiαи!”
“Đừng nha. Tôi cũng đã mời em ăn cơm rồi, em để cho anh thao một cái thì có sao đâu?” Tề Mãnh ngậm lấy một cái đầṳ ѵú của cô, “Em coi như đây là trả tiền cơm cho tôi, được không bảo bối?"
“Tôi, tôi sẽ trả lại tiền cho anh!”
“Có tiền thù ghê gớm lắm sao? Ông đây muốn chơi cô được chưa? Coi lại trong da^ʍ huyệt này chứa cái gì đây? Đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của người khác, ông đây không chê cô, lại bắn cho cô một cái thì cô cũng không thiệt thòi đâu."
Lê Dĩnh không kịp giải thích nửa câu, liền cảm giác ngón tay thô dài của anh ta đã cắm vào tiểu huyệt của mình, hoa môi phấn hồng theo động tác của anh ta như bị kéo ra ngoài, ngón tay thon dài đó thọc ra rút vào kéo ra một ít dâʍ ɖị©ɧ màu trắng gạo, thoang thoảng hương vị da^ʍ mĩ.
“Đây là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ai? Là của cái thằng sinh viên vừa mới ở trên xe thọc vào da^ʍ huyệt cô?"