Sau Khi Kẻ Bệnh Trọng Sinh Vào Chồng Cô

Chương 4:

Tiểu huyệt bị bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ (H)

Chu Niệm vừa cúi đầu xuống thì nhìn thấy một cây gậy mát xa đang cắm trong hoa huyệt của mình.

Kích thước của cây gậy mát xa này vậy mà lại giống y như đúc vật kia của Cố Thanh Hàn.

Khuôn mặt nhỏ của Chu Niệm lập tức đỏ bừng.

Rốt cuộc ông xã nhà mình đang làm gì, tại sao lại trở nên khác xa so với trước đây như vậy?

Đêm qua cô bị dươиɠ ѵậŧ to lớn đυ. đến mơ mơ hồ hồ, nhưng cô vẫn nhớ hình như anh đã bắn rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong tiểu huyệt của cô.

Cô nhớ rõ trước kia anh chưa bao giờ xuất tinh vào trong hoa huyệt của cô. Mỗi lần chuẩn bị xuất tinh vào trong hoa huyệt của cô, anh đều sẽ rút dươиɠ ѵậŧ ra, cuối cùng bắn ở bên ngoài.

Hai người đều còn trẻ, hơn nữa cô chỉ mới nổi tiếng trong giới. Vậy nên tạm thời cả hai chưa có kế hoạch muốn sinh con.

Nhưng lần này, Cố Thanh Hàn vậy mà lại xuất tinh vào trong hoa huyệt của cô, hơn nữa còn bắn rất nhiều.

Bụng của Chu Niệm trướng đến mức hơi đau, cô vội vàng rút cây gậy mát xa ra. Hoa văn trên cây gậy mát xa cọ xát vào tiểu huyệt, khiến tiểu huyệt mẫn cảm lại bắt đầu tiết ra da^ʍ thuỷ.

Khi Chu Niệm rút cây gậy mát xa ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đang bị chặn trong tiểu huyệt đều tràn hết ra ngoài.

Chu Niệm vội vàng kẹp chặt hai chân, chạy vào phòng tắm để tắm rửa sạch sẽ, cô nằm trong bồn tắm, nhìn từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt màu trắng chảy ra từ trong hoa huyệt đỏ hồng của mình.

Cố Thanh Hàn đã bắn rất nhiều nha.

Nghĩ đến cảm giác khi bị bắn vào bên trong, cơ thể của Chu Niệm không nhịn được mà run lên.

Cô dơ tay vỗ mấy cái lên mặt mình: “Rốt cuộc mày đang nghĩ cái quái gì vậy? Chu Niệm, tại sao mày lại giống một sắc nữ như vậy hả?”

Hơn nữa làm chuyện tình ái khiến người ta hít thở không thông này đúng là đáng sợ. Chu Niệm bị dọa tới mức kẹp chặt hai chân.

Cô phải dành ra một chút thời gian để nói chuyện với Cố Thanh Hàn về chuyện giường chiếu mới được. Thỉnh thoảng làm vậy một lần thì đúng là tình thú, nhưng mỗi lần đều như vậy thì cơ thể này của cô thật sự không thể chịu được sự tra tấn dã man như vậy.

Trong tiểu huyệt vẫn còn quá nhiều chất lỏng, cuối cùng Chu Niệm đành phải dùng ngón tay cắm vào trong tiểu huyệt, sau đó móc tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong ra.

“Ưm….”

Chu Niệm vừa nhét một ngón tay vào, thịt non mẫn cảm trong hoa huyệt đã mυ'ŧ chặt lấy ngón tay của cô không buông.

Hình như cô càng bị Cố Thanh Hàn đυ. thì cô lại càng da^ʍ hơn thật.

Trước kia cô không hề mẫn cảm như vậy.

Chu Niệm hoảng hốt, vội vàng móc tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong hoa huyệt ra.

Nếu để Cố Thanh Hàn biết được thì đúng là rất mất mặt. Cố Thanh Hàn nhất định sẽ cho rằng cô là một người phụ nữ dâʍ ɭσạи.

Nhưng Chu Niệm không hề phát hiện ra một việc, đó chính là người đàn ông đang làm bữa sáng trong phòng bếp nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại của mình không chớp mắt.

Đôi mắt đen nháy u ám của Cố Thanh Hàn đang nhìn chằm chằm vào hình ảnh trên điện thoại di động.

Trong ảnh, hai chân của cô gái đang vắt lên trên thành bồn tắm. Tiểu huyệt phía dưới lộ hết ra ngoài.

Cửa huyệt đỏ hồng bị ngón tay của cô gái tách ra, sau đó tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c chảy xuôi ra ngoài theo động tác thọc vào rút ra của cô.

Hầu kết của Cố Thanh Hàn lăn qua lăn lại, chỉ nhìn hình ảnh này đã khiến dươиɠ ѵậŧ phía dưới của anh bắt đầu nóng bỏng và cương lên.

Sau khi trọng sinh được một tháng, anh đã lắp đặt camera ở mọi ngóc ngách trong nhà, bất cứ lúc nào cũng có thể theo dõi hàng động của cô.

Mỗi lần nhìn thấy cô tắm rửa ở trong phòng tắm, dùng hai tay bôi bọt xà phòng lên trên ngực, lf anh lại cảm thấy vô cùng hưng phấn.

Chu Niệm cũng không hề biết rằng ông xã của cô lại đang theo dõi mọi hành động của cô.

Cố Thanh Hàn bắn quá nhiều, vậy nên cô phải cắm vào một lúc lâu mới moi được hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ngoài.

Chu Niệm nghĩ rằng chờ một lát nữa cô nhất định phải đề cập chuyện này với Cố Thanh Hàn.

Lần sau không được xuất nhiều tinh vào trong hoa huyệt của cô như vậy. Anh bắn nhiều hại cô phải moi mãi cũng chưa thấy sạch. Thật sự không thể chấp nhận được.

Sau khi tắm rửa xong, cô mặc áo choàng tắm ra khỏi phòng thì đã ngửi thấy mùi cháo hải sản thơm ngon.

“Lại đây ăn sáng đi.”

Cố Thanh Hàn vẫy tay với Chu Niệm.

Chu Niệm nghĩ thầm cô phải nói chuyện với Cố Thanh Hàn ngay bây giờ, nếu không lần sau anh sẽ lại làm như vậy.

“Ông xã, em muốn nói chuyện với anh. Lần sau anh có thể…”

Chu Niệm ngồi xuống bên cạnh Cố Thanh Hàn, vừa mở miệng đã cảm nhận được xúc cảm truyền đến từ đỉnh đầu.

Bàn tay to lớn của Cố Thanh Hàn đang xoa đầu cô, nhẹ nhàng giống như ánh mặt trời ấm áp giữa mùa đông.

Trái tim của Chu Niệm lập tức trở nên mềm nhũn.

Cô thật sự rất thích dáng vẻ dịu dàng này của Cố Thanh Hàn.

“Nói gì cơ?"

Cố Thanh Hàn nhẹ giọng nói, trong mắt xẹt qua một tia sáng tham lam.

Chu Niệm lấy hết toàn bộ can đảm, trong lòng thầm mặc niệm không thể bị hàng động của Cố Thanh Hàn mê hoặc.

Hôm nay cô nhất định phải cho Cố Thanh Hàn biết thế nào là đúng mực!

“Em nói, anh có thể…”

Chu Niệm vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Cố Thanh Hàn.

Anh đeo mắt kính gọng vàng, trong mắt mang theo ý cười nhàn nhạt. Hôm nay anh mặc một chiếc áo len màu lạc đà, trên người còn quấn chiếc tạp dề dễ thương mà cô đã mua, làm cho khí chất của anh càng thêm ấm áp nhẹ nhàng như ngọc.

Không hổ danh là giáo sư đẹp trai nhất trường đại học A, một tiết học mở công khai cũng có thể thu hút toàn bộ sự chú ý của tất cả nữ sinh trong trường.

Trong lòng Chu Niệm mềm hơn vài phần, trong đôi mắt ẩm ướt lập tức xuất hiện hai trái tim nhỏ.

“Có thể cái gì?”

Ngón tay trắng nõn của Cố Thanh Hàn vuốt ve chiếc cằm nhỏ nhắn tinh tế của Chu Niệm.

Ánh mắt sắc bén của anh đã bị mắt kính che lấp. Anh sẽ không để người phụ nữ này biết, giờ phút này, anh chỉ muốn trực tiếp đè cô lên bàn, sau đó cưỡиɠ ɧϊếp cô.