Thập Niên 60: Xuyên Thành Mẹ Kế Góa Phụ

Chương 29: Muốn hiếu thảo với mẹ

Hiện tại chị ta chưa muốn ra ở riêng, tuy chồng chị ta có thể làm việc tốt, nhưng chị ta không muốn lao động đâu, cả ngày kiếm được bốn, năm công điểm.

Dù sao thì phụ nữ cũng không làm được nhiều, đôi khi trẻ con choai choai cũng kiếm được một công điểm, hơn nữa ở riêng rồi còn phải nấu cơm nhặt củi, không phải mệt chết luôn à?

Với cả lấy ai trông Tứ Mao giúp chị ta?

Tiền Quyên cũng không muốn ra riêng, cô đang mang thai, nếu như ra riêng, ai phụ giúp cô bây giờ?

Còn nữa, sau này đứa nhỏ ra đời, thì phải làm thế nào?

Vương Hữu Tiến và Vương Hữu Hi đều hiếu thảo, không muốn ra riêng, nhưng bọn họ cũng động lòng với số tiền này.

Vương Đại Kiều và Phương Á Phân cũng muốn ở riêng.

Nhưng đoán chừng chỉ có mỗi cha mẹ muốn ở riêng, còn con cái thì không.

Phương Á Phân thấy các con dâu do dự, bèn hỏi: "Em gái mấy đứa nói cũng đúng, một năm kiếm được 72 đồng đấy, lẽ nào mấy đứa không muốn? Còn chưa tính đến phụ cấp thịt heo, mấy đứa không muốn ăn thịt à?”

Trần Hà Hoa đáp: "Muốn chứ ạ, nhưng con muốn ở cùng mẹ cơ."

Tiền Quyên cũng đáp: "Chúng con còn muốn hiếu thảo với mẹ."

Cô con dâu hướng nội chưa từng nịnh nọt bao giờ, lần đầu tiên nói ngọt dỗ mẹ chồng.

Bạch Lộ đưa ra ý kiến:

"Có cách rồi, nhà chúng ta nói với bên ngoài là đã ở riêng, nhưng trong nhà thì vẫn như cũ, chỉ là tách hộ khẩu ra thôi, lương thực và tiền vẫn để chung một chỗ, dù sao người ngoài đâu biết được nhà chúng ta vẫn để lương thực với tiền chung với nhau."

Phương Á Phân nghe vậy thì tán thành: "Được đó, sau khi ăn xong một đứa đi mời đại đội trưởng và bí thư tới nhà, chúng ta chia nhà.”

"Bà nó à?" Vương Đại Kiều không ngờ vợ mình có chủ kiến lớn đến vậy, làm việc vô cùng quyết đoán.

Phương Á Phân nhìn về phía chồng mình, giải thích:

"Ra ở riêng sớm, thì sớm có trứng gà để ăn, lại còn có thêm chút tiền tích lũy. Hiện tại nhà chúng ta không có tiền, phòng ở mới xây ba năm trước, đã dùng hết tiền tiết kiệm, còn phải vay nợ người khác, mãi đến năm ngoái nhà ta mới trả hết nợ.”

“Năm nay thằng hai lấy vợ, lại phải dùng hết tiền để dành, hôm qua tôi qua nhà thợ mộc làm tủ quần áo và bàn vuông cho Lộ Lộ, số tiền cuối cùng cũng hết, còn dư mỗi 28 đồng, cho nên không có tiền chia cho mấy đứa ra riêng.”

“Chúng ta sẽ nói với bên ngoài là: Năm nay cả nhà vẫn ăn chung, không có tiền, sang năm mới mỗi nhà tự lo riêng, lương thực nhà ai kiếm được là của nhà đó, công điểm nhà ai làm ra thì tính vào nhà đó, hai đứa lớn mỗi đứa cấp phí dưỡng lão cho chúng ta mỗi năm một trăm cân lương thực và năm đồng tiền.”