Trong mắt người ngoài, cuộc sống Tô An An thực hoàn hảo. Tuy xuất thân không tốt, sinh ra từ vùng thôn quê nhỏ nhưng có thể không trở ngại tiến vào cổng hào môn, làm bà chủ nhà giàu. Chồng cô là một nhà khoa học có tiếng, từ nhỏ không có bất kỳ lo lắng gì mà lớn lên. Nhà chồng cô là Hoa gia, một nhà giàu có tiếng ở thành phố A, cha chồng làm chủ một công ty lớn, tài sản trong nhà đảm bảo cho người trong Hoa gia mấy đời tiêu xài không lo nghĩ.
Tất cả đều là lớp ngụy trang bên ngoài của cô. Chỉ có cô mới biết, cũng không phải tốt đẹp đến vậy. Tuy xuất thân không tốt, nhưng cô thực có cái khiến người ta yêu thích a. Vẻ ngoài cô rất đẹp, thân cao 1m7, dáng người cân đối, lồi lõm trên người khiến người ta thật hâm mộ. Khuôn mặt trái xoan, đôi mắt to tròn biết cười, chiếc mũi thanh tú kết hợp với đôi môi nhỏ xinh. Kết hôn không bao lâu, ông xã cô liền phải bay ra nước ngoài làm nghiên cứu. Nói đi liền đi, đã hơn nữa năm chưa trở lại. Một mình cô tĩnh mịch sống qua ngày.
Ở Hoa gia, vì thấy con mình, Hoa Hạo Nguyên vì công việc mà cô tịch người con dâu này, nên ba mẹ chồng đối xử với cô rất tốt. Mẹ chồng cô còn cố ý an bài để cô đến công ty trong nhà làm việc. Nói muốn cô thay cho bà giám sát những ong bướm xung quanh ba chồng. Thật thật giả giả mà cứ thế tiến hành.
Không thể không nói, không phải mẹ chồng cô nghĩ nhiều, mà quả thực vậy. Ba chồng cô, Hoa Hạo Nghiêm, tuy đã 50 tuổi nhưng do bảo dưỡng tốt nhìn qua chỉ tựa như 30, 40 tuổi. Ngoại hình anh tuấn, thân cao trên 1m8, trên mình luôn là một bộ nghiêm túc cấm dục. Quả thực rất mê người.
Không dưới một lần, cô lén nghe được mấy nữ đồng nghiệp thì thầm thảo luận, muốn được một lần được nằm dưới thân ba chồng, muốn xé rách khuôn mặt cấm dục kia, làm hắn trầm mê vào du͙© vọиɠ. Nghe vậy Tô An An chỉ cười nhẹ rồi rời đi. Chỉ là cô không nghĩ đến những lời cô vô tình nghe được lại ứng nghiệm trên người cô.
Công việc hằng ngày ở Hoa thị của Tô An An là thư ký của chủ tịch, chính là ba chồng cô. Mỗi ngày đến giờ thì đi làm, rồi đúng giờ lại tan tầm, cứ thế mà trải qua.
Không ai biết được cô có bao nhiêu cô tịch. Sau khi cùng ba mẹ chồng ăn tối, cô một mình trở về phòng, một mình tắm rửa rồi cũng là một mình nằm trên chiếc giường lớn trải qua một đêm dài.
Cứ thế trải qua ba tháng, nhưng sau ba tháng lại xuất hiện một tình cảnh khác. Sau khi ăn cơm cùng ba mẹ chồng xong, cô nhanh chóng lên lầu, vào phòng, khóa trái cửa, cùng bạn trên mạng của nàng làm một chút chuyện không thể cho người biết. Đây là người bạn cô làm quen được thông qua một ứng dụng tâm sự trên điện thoại. Trong ứng dụng này cô có thể nhắn tin, gọi điện cho đối phương làm bất cứ thứ gì cô muốn mà không cần lộ mặt.
Khi chọn yêu cầu đối tượng muốn trò chuyện, Tô An An cố tình muốn chọn người lớn tuổi một chút, như vậy khi nói chuyện người ta cũng dễ dàng thấu hiểu cô hơn. Vì vậy người bạn trên mạng này của cô cũng đã 50 tuổi, vừa vặn bằng tuổi với ba chồng cô.
Vừa mới tắm rửa xong leo lên giường, tin nhắn của người bạn kia đã gửi đến, "Đang làm gì vậy?"
Cô tươi cười mà ấn trả lời hắn: "Đang nghĩ đến anh nha!"
Cô cười cười nhớ lại những chuyện thông qua màn hình cô đã làm cùng hắn. Ban đầu cũng chỉ nói chuyện tâm sự thôi, dần dần cô bộc lộ nhiều hơn, kể chuyện cô tĩnh mịch như nào, mới kết hôn lại phải xa chồng cô trống vắng cỡ nào... Đến hiện tại, khi sự tình đã phát triễn đến bước cô cùng hắn gọi video tự an ủi, cùng nhau vang lên tiếng rêи ɾỉ trầm thấp rõ ràng truyền qua điện thoại của nhau, cô cũng không thể lý giải được nguyên nhân a.