Hạ Tuyên Dương nhìn kịch bản MV « Tinh tú và biển cả », kịch bản vô cùng cuốn hút, có thể nói là như một bộ phim. Nghe nói là do biên kịch bộ phim tự biên ra, kịch bản cũng liên kết với bộ phim.
Bởi vì trong kịch bản cũng không có động tác nào quá kịch liệt nên Hạ Tuyên Dương định dốc sức của mình để tham gia diễn.
Nhưng trong kịch bản có một cảnh hôn khá là nhiệt huyết và kịch liệt, Chung Dư Thượng đã hỏi biên kịch, đây là kịch bản không thể sửa, cũng không tiện sử dụng thế thân.
Vị Thiên Vương cự tinh Chung Dư Thượng này bây giờ đang ở trong trạng thái kết hôn, anh và vợ của anh vô cùng ân ái.
Chung Dư Thượng nói: "Tuyên Dương, cậu yên tâm đi, tôi sẽ không quay MV đâu. Nếu cậu xác định sẽ nhận vai diễn này thì tôi sẽ tìm một tiểu thịt tươi trẻ tuổi anh tuấn quay cùng với cậu."
Còn nếu Hạ Tuyên Dương không muốn thì hai diễn viên đều phải tìm người khác.
Hạ Tuyên Dương: "Vậy để tôi về nhà hỏi ý kiến người kia xem sao đã, sau đó sẽ đưa cho ngài câu trả lời chắc chắn."
Chung Dư Thượng cũng hiểu được: "Ừm, Tuyên Dương, cậu trở về nói chuyện với Nghiêm tổng thử xem."
Người đại diện của Chung Dư Thượng Lộ Kinh Vĩ ở bên đột nhiên nói: "Tôi có một ý nghĩ rất to gan.”
Tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía anh ta.
Lộ Kinh Vĩ nói: "A Thượng, cậu còn nhớ khi đó để ăn mừng việc vợ của cậu đồng ý lời cầu hôn của cậu, cậu còn cố ý viết một ca khúc, còn cùng cô ấy quay MV luôn hay không?"
Chung Dư Thượng đoán được dự định của Lộ Kinh Vĩ, anh vội vàng nói: "Anh điên rồi, Nghiêm tổng là người như thế nào, làm sao có thể..."
Lộ Kinh Vĩ: "Vì sao không thể? Vợ của cậu lúc trước còn là một người rất sợ đứng trước ống kính cơ mà, nhưng vì cậu mà cô ấy cũng đồng ý quay cùng cậu đấy."
Lộ Kinh Vĩ nhìn về phía Hạ Tuyên Dương, nói: "Nhân vật chính đầu tiên trong MV này là nhân ngư, còn một vị nam chính khác thì có cảnh diễn đơn giản hơn rất nhiều. Hạ tiên sinh, hay là cậu trở về thử hỏi xem Nghiêm tổng có đồng ý quay MV cùng cậu hay không, thử diễn vai một nhân vật nam chính khác?
Nếu Nghiêm tổng đồng ý, bọn tôi có thể không bắt anh ấy lộ mặt, đeo khẩu trang, hoặc là chỉ lộ một bên mặt, bóng lưng hay gì đó thôi... Đãi ngộ chắc chắn sẽ tận lực thỏa mãn hai người. Đương nhiên, bọn tôi biết Nghiêm tổng chắc chắn không thiếu chút tiền lẻ này, nhưng từ một góc độ khác mà nghĩ thì nếu trong khoảng thời gian tân hôn của hai người, mà hai người cùng quay một bản MV tình ca ngọt ngào thế này thì đợi về sau đã có tuổi lấy ra xem sẽ rất là lãng mạn, rất có ý nghĩa kỷ niệm nữa, không phải sao?"
Hạ Tuyên Dương: ...
Cùng anh Hành quay MV á. Anh chỉ nghĩ thôi mà đã cảm thấy khá là hổ thẹn, nhưng thật ra cũng có chút động tâm.
Đến cả việc cùng anh tham gia chương trình giải trí mà Nghiêm Mẫn Hành còn đồng ý thì quay một cái MV đã là gì?
Chỉ cần anh nũng nịu, anh Hành chắc chắn sẽ đồng ý !
Trong lòng Hạ Tuyên Dương đã có sáu bảy phần nắm chắc, nhưng ngoài miệng thì chỉ nói: "Khụ khụ, tôi sẽ thử một lần."
Bản thu lời của « Tinh tú và biển cả » diễn ra vô cùng thuận lợi, chỉ trong buổi sáng là kết thúc.
Sau buổi trưa, Hạ Tuyên Dương trở về Tinh Kỳ Entertainment một chuyến, chọn lựa những kịch bản sẽ quay tiếp theo.
Nếu như là trước khi biết mình mang thai, Hạ Tuyên Dương có lẽ sẽ chọn chừa lại một chút thời gian nhất định để ở cùng Nghiêm Mẫn Hành, nhưng công việc thì vẫn là quan trọng, nhưng hôm nay, anh dù sao cũng đang ở trong thời kỳ đầu mang thai...
Còn một điều nữa chính là, khi mà cái ngày gọi là tử kiếp còn chưa đi qua thì anh cũng không yên lòng cách Nghiêm Mẫn Hành quá xa.
Chớ nói chi là Nghiêm Mẫn Hành còn có khuyết điểm đó là chỉ cần rời khỏi anh là sẽ ngủ không ngon.
Chỉ cần anh có thể ở lại thế giới này thật dài thật lâu thì lúc nào cũng có cơ hội quay phim truyền hình điện ảnh cả, không cần nóng lòng chút nhất thời như vậy.
Bởi vậy, lúc chọn kịch bản, Hạ Tuyên Dương chủ yếu đều chọn những bộ chu kỳ ngắn, có thể quay ở trong bản địa Giang thành luôn.
Hạ Tuyên Dương vốn cho rằng với tiêu chuẩn này của anh thì rất có thể sẽ không tìm ra được kịch bản tốt, ai ngờ, lại có một kịch bản không tệ như vậy.
Là vai nam hai trong một bộ phim đam mỹ vườn trường.
Nói là nam hai, nhưng thật ra là một trong song nam chính, cũng có thể nói là "Nhân vật nữ chính" ...
Bởi vì nhân vật chính thụ thích mặc nữ trang, ở trong bộ phim có rất nhiều phần phải dùng nữ trang để diễn.
Kịch bản này tên là « Tình yêu online vυ't bay », được chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết có tên là « Tình yêu online sao, cậu trai mặc đồ nữ của tôi » của một vị tiểu thuyết gia khá là có danh tiếng trên Lục Giang tên là Hắc Miêu Bạch Bạch.
Kịch bản cũng không phức tạp, nội dung nói về một cặp đôi trẻ tuổi đều là con trai, sau kỳ nghỉ hè thi đại học, bởi vì cùng chơi một trò chơi bán 3D tên là « Kỳ tích phi xa » nên đã yêu nhau trong game.
Nhân vật chính thụ Diệp Kha trong game online bán 3D kia dùng hình tượng một cô gái xuất hiện, mặt thì quét hình mặt của cậu ta nhưng đã được nhu hóa, dáng người thì dùng kiểu có sẵn của hệ thống, còn rất thích mặc váy ở trong game, gần như biến một trò chơi đua tốc độ thành một trò chơi thời trang, thay đổi trang phục.
Sau đó, nhân vật chính công Lăng Chước hẹn bạn gái "Khả Tiểu Khả" mà mình quen được trong game gặp mặt ở ngoài đời nhưng lại phát hiện bạn gái của mình là nam, chính là Diệp Kha. Trong lúc nhất thời hoảng hồn đã trực tiếp thoát game, sau đó một tháng không thấy online.
Mãi đến ngày trường đại học khai giảng, Diệp Kha tới trường học báo danh thì liền gặp được đại soái ca Lăng Chước ở trong túc xá có khuôn mặt tương tự bảy tám phần với người bạn trai bên trong trò chơi « Kỳ tích phi xa » của cậu...
Lăng Chước toàn thân là khí tức hung sát, bóp nát lon Cocacola trong tay, hỏi Diệp Kha: "Cậu là Khả Tiểu Khả?"
Diệp Kha sợ bị đánh, vô ý thức lắc đầu nói dối: "Không, Khả Tiểu Khả là em gái sinh đôi của tôi!"
Đã nói dối một lần thì phải dùng vô số lời nói dối khác để che lấp.
Câu chuyện cứ như vậy được triển khai.
Hạ Tuyên Dương cảm thấy rất là thú vị, còn lên trên Lục Giang tìm bản nguyên văn « Tình yêu online sao, cậu trai mặc đồ nữ của tôi » để xem lại.
Đọc một lúc tận mấy chương, Mai Hân họp xong đã trở về, hỏi Hạ Tuyên Dương: "Thế nào, có kịch bản nào ổn không?"
Hạ Tuyên Dương lấy ra « Tình yêu online vυ't bay » ở trong đó, nói: "Cái này đi, em thấy chủ yếu đều là nội cảnh, ngoại cảnh cũng phần lớn đều qua ở Ảnh Thị Thành Giang thành, chỉ có mấy ngày là phải quay ở quê thôi."
Đến lúc đó, anh có thể xin đưa gia đình đi cùng, coi như là tiện thể đi du lịch.
Khác biệt với tiểu thuyết chính là, phiên bản quay thành phim tăng thêm khá nhiều phần trong game online 3D « Kỳ tích phi xa » kia.
Trong nguyên văn, nội dung cuộc chiến đầu tiên trong « Kỳ tích phi xa » chỉ đơn giản dùng một vài chương là đã xong, nhưng trong phim lại cụ thể triển khai, cẩn thận viết ra hai nhân vật chính đã làm như thế nào mà cầm được danh hiệu quán quân của cuộc thi đấu trong « Kỳ tích phi xa » đó, còn tăng thêm không ít sóng gió, nội dung trầm bổng chập trùng.
Bởi vì bây giờ ở trong hiện thực, kính thực tế ảo và miếng dán cảm ứng thần kinh có thể giúp người xem trải nghiệm được công nghệ bán ba chiều chẳng mấy chốc sẽ ra mắt.
Mà công ty kỹ thuật nghiên cứu ra những trò chơi bán 3D này lại là công ty khoa học kỹ thuật Nghiêm Tinh dưới chướng tập đoàn Nghiêm thị. Nghiêm Tinh đầu tư không ít tài chính kinh phí vào bên trong bộ phim này, là nhà đầu tư cực lớn.
Ngoài ra thì Vân Du cũng là nhà đầu tư thứ hai trong bộ phim này.
Mục đích phía sau của bộ phim này chính là nhằm quảng cáo cho công nghệ bán ba chiều và cả trò chơi « Kỳ tích phi xa »..
Bộ phim này về mặt quay phim thì chi phí không cao, nhưng chi phí chế tác hậu kỳ lại rất cao, là phim 3D. Nhưng không sao cả, Nghiêm Tinh và Vân Du đều là hai vị kim chủ có rất là nhiều tiền!
Tinh Kỳ Entertainment và công ty khoa học kỹ thuật Nghiêm Tinh là anh em với nhau, Hạ Tuyên Dương là vợ của đại Boss đứng đầu tập đoàn, Hạ Tuyên Dương còn là mỹ nhân ngư cực kỳ xinh đẹp ở trong ngành giải trí, kỹ năng diễn xuất của anh cũng đã được chính đạo diễn Trần chắc chắn, cho nên cái kịch bản này mới được ưu tiên đưa đến tay Hạ Tuyên Dương.
Mai Hân nhìn thoáng qua, nói: “Ánh mắt của em đúng là không tệ, cái kịch bản này trong đống kịch bản kia thực sự là đỉnh cao, cũng là cái bánh cực lớn mà trước mắt em có thể lấy được. Chị ban đầu còn sợ em không muốn mặc nữ trang, hoặc là sẽ tránh mấy bộ phim dưới cờ công ty Nghiêm thị đầu tư cơ chứ!"
Hạ Tuyên Dương nhận nhân vật này, chắc chắn sẽ không thiếu lời nói ra nói vào, nói anh dùng tài nguyên mà chiếm được.
Đối với chuyện này, Hạ Tuyên Dương liền nghĩ đến một câu mà Thẩm Thiều Quang từng nói với anh: "Chỉ cần tôi có đủ thực lực thì không thể gọi là dựa vào tài nguyên được! Chỉ khi nào cầm tài nguyên mà không đỡ nổi thì mới đáng bị chế giễu mà thôi."
Nếu không, những lời chế giễu dù nhiều cũng đều chỉ là nhất thời .
Hơn nữa, tất cả mọi người đều đã biết chồng của anh là Nghiêm Mẫn Hành, anh còn kiêng kị này kiêng kị kia muốn bò từ tầng dưới chót từng bước một bò lên thì anh mới là đồ đần!
Đương nhiên, đây là bởi vì Hạ Tuyên Dương có đầy đủ tự tin với kỹ năng diễn xuất của mình, dù sao kiếp trước anh cũng từng có mười năm kinh nghiệm diễn xuất rồi, cũng từng dành được giải nam phụ xuất sắc nhất.
Không lấy được danh hiệu vua màn ảnh, đó là bởi vì kiếp trước anh quan tâm nhiều hơn về mảng âm nhạc nên mới không chọn diễn nam chính mà thôi.
Bây giờ ở cái thế giới này, Hạ Tuyên Dương đương nhiên hi vọng mình có thể nhận được giải thưởng vua màn ảnh, đương nhiên, dựa vào một bộ phim thương nghiệp không khắc sâu nội hàm như là « Tình yêu online vυ't bay » này chắc chắn sẽ không lấy được giải thưởng, vậy thì hãy dùng bộ phim này xem như là nước cờ đầu của anh để bắt đầu bước vào thế giới điện ảnh, khiến người ta kiến thức được kỹ năng diễn xuất của anh.
Về phần mặc nữ trang gì đó ...
Mặc dù Hạ Tuyên Dương bây giờ vì yêu làm 0, nhưng anh vẫn giữ kiên định cho rằng mình là một người thuần gia môn, cũng vẫn rất là thưởng thức tạo hình nam soái ca dương cương trước kia.
Nhưng mà, anh là một diễn viên chuyên nghiệp, vì công việc cần, dù thế vai hay mặc nữ trang cũng không hề đáng kể chút nào, rất nhiều nam tài tử nổi danh cũng đã từng thế vai nữ trang đóng phim rồi.
Hạ Tuyên Dương nói kiến giải lần này của anh ra, Mai Hân đương nhiên cũng không có ý kiến gì.
Cô nói: "Trong bộ phim này có không ít cảnh hôn, đạo diễn nhắc, nếu em nhận bộ phim này thì có thể hôn giả, nhưng không thể dùng hôn thay. Ngoại trừ cảnh hôn, cảnh nắm tay, ôm cũng có rất nhiều, cái này không thể nào xóa được, em phải trở về thương lượng với Nghiêm tổng một chút ."
Ngoại trừ « Tình yêu online vυ't bay », Hạ Tuyên Dương tạm thời không có nhận được thông báo nào khác.
Trong lúc bọn họ thương định chuyện hôn lễ, Nghiêm Mẫn Hành lại một lần nữa trịnh trọng đưa ra yêu cầu muốn chuyển một nửa tài sản danh nghĩa cho anh.
Bởi vì có không ít thủ tục di chuyển tài sản cần Hạ Tuyên Dương ký ủy thác để người ta đi làm, cho nên việc này không thể nào hoàn toàn giấu diếm được.
Bây giờ tình cảm bọn họ đã vô cùng ổn định, nếu như Hạ Tuyên Dương kiên quyết cự tuyệt thì sẽ làm tổn thương hòa khí.
Sau khi suy nghĩ tỉ mỉ, Hạ Tuyên Dương quyết định tiếp nhận một phần nhỏ trong đó, trong đó có những cổ phần lớn của tập đoàn Nghiêm thị thì vẫn để lại trong tay Nghiêm Mẫn Hành, thuận tiện để anh có quyền quyết định tuyệt đối trong công ty, Hạ Tuyên Dương chỉ lấy một chút tiểu ngạch cổ phần và cổ tức mà thôi.
Dù sao anh cũng cần tiêu tiền, nếu tiền mặt trên tay không đủ thì hoàn toàn có thể hỏi xin Nghiêm Mẫn Hành.
Dù là một phần nhỏ thôi cũng đủ để cho tài sản cá nhân của Hạ Tuyên Dương cao đến gần chục tỷ.
Tài sản chuyển di cần một chút thời gian, không thể nhanh đến tay của Hạ Tuyên Dương như vậy được, nhưng cũng là ván đã đóng thuyền rồi.
Cho nên, Hạ Tuyên Dương về sau có thể chỉ nhận những lời mời nào mà mình thích, hoặc là có giúp ích cho sự nghiệp, những đại ngôn phí sáu bảy chữ số... Haizz, kiếp này Hạ Tuyên Dương đã là đại gia rồi, nói thẳng ra là nhìn không thuận mắt.
Có thời gian quay quảng cáo, không bằng ở bên vợ mình nhiều hơn!
Cố gắng vừa phải là được, cơm chùa thật là thơm!
Từ Tinh Kỳ Entertainment đi ra, Hạ Tuyên Dương liền trực tiếp trở về biệt thự Hương Giang Uyển.
Khi Hạ Tuyên Dương trở về, Nghiêm Mẫn Hành còn chưa tan làm, nhưng trong phòng bếp lại bay ra mùi canh và điểm tâm rất thơm.
Hạ Tuyên Dương nhớ ra, buổi sáng lúc ra cửa, Nghiêm Mẫn Hành đã nói với anh, về sau ở trong Hương Giang Uyển sẽ có một dì giúp việc ở cùng bọn họ khá lâu, là dì Trần.
Dì Trần trước kia cũng giúp việc ở nhà chính Nghiêm gia, nấu ăn vị không tệ, am hiểu làm mấy món ăn thanh đạm dưỡng sinh. Năm ngoái chồng của bà kiểm tra ra trong não có khối u nên bà phải nghỉ dài hạn, trở về để chăm sóc.
Cũng may, khối u trong não chồng của bà là lành tính, sau khi giải phẫu thì đã khỏe hơn. Hiện tại thân thể đã khỏi hẳn, hồi trước đã quay trở lại đi làm. Chồng của dì Trần tên là Lý Bá làm bảo vệ ở trong khu nhà chính Nghiêm gia.
Ông cụ Nghiêm sợ Hạ Tuyên Dương vừa mới phân hóa ăn không ngon nên đã từng đề cử rất nhiều lần là muốn cho dì Trần qua bên Hương Giang Uyển nấu cơm cho bọn họ.
Trước kia Nghiêm Mẫn Hành còn muốn tự mình nấu cơm cho Hạ Tuyên Dương ăn để gia tăng tình cảm, nên đã không đồng ý.
Bây giờ Hạ Tuyên Dương mang thai, Nghiêm Mẫn Hành sợ mình không thể lúc nào cũng chăm sóc tốt cho việc ăn uống của Hạ Tuyên Dương được nên đã cho dì Trần qua đây, tiện thể cũng điều động chồng của dì Trần đến chung cư Hương Giang Uyển làm bảo vệ.
Bảo vệ ở chung cư được cho ở một ký túc xá riêng, buổi tối, dì Trần có thể trở về ở cùng với Lý Bá. Cùng một chung cư, Hạ Tuyên Dương muốn ăn gì thì bất cứ lúc nào cũng có thể gọi dì Trần tới làm.
Tiền lương của bọn họ đã được tăng thêm 50%, làm tốt còn có tiền thưởng, cho nên Lý Bá và dì Trần đều rất tình nguyện.
Hạ Tuyên Dương vừa về đến, dì Trần nghe được động tĩnh, rất nhanh đã bỏ đồ trong tay xuống, bưng khay canh ra, nói: "Hạ tiên sinh, ngài trở về rồi à, Nghiêm tiên sinh dặn tôi là khi ngài vừa về đến thì phải cho ngài ăn chút gì đó. Ngài ăn trước đi, có cái gì không hợp khẩu vị thì cứ việc nói với tôi. Tôi sẽ đi thái hoa quả cho ngài."
Hạ Tuyên Dương: "Vâng, cảm ơn dì Trần."
Món canh mà dì Trần làm là một món ăn Quảng Đông, thanh đạm bổ dưỡng có tác dụng dưỡng sinh. Bởi vì được Nghiêm Mẫn Hành căn dặn nên không có bất kỳ một nguyên liệu nấu ăn nào mà đàn ông mang thai không thể ăn, còn rất có lợi cho thân thể của đàn ông mang thai.
Dì Trần nghe đến chỗ là phải dựa theo "tiêu chuẩn đàn ông mang thai" mà chuẩn bị thì phản ứng đầu tiên chính là mừng rỡ hỏi: "Hạ tiên sinh có thai?"
Nghiêm Mẫn Hành chỉ nói: "Việc này tạm thời không thể tiết lộ cho bất luận một người nào, cũng bao gồm cả chồng của dì và ông nội của tôi. Nhớ kỹ, không một ai, dì có thể làm được không?"
Dì Trần rất rõ ràng, bây giờ người phát tiền lương cho bà và chồng của bà là Nghiêm Mẫn Hành, bà là người làm việc lâu năm ở nhà chính Nghiêm gia suốt hơn mười năm nên mới được Nghiêm Mẫn Hành tín nhiệm một chút. Nếu bà tiết lộ dù chỉ một chuyện, đánh mất sự tín nhiệm của Nghiêm Mẫn Hành thì về sau bà sẽ không thể tìm được chỗ nào có tiền lương hậu đãi như thế nữa.
Dì Trần liên tục cam đoan: "Yên tâm đi, Nghiêm tiên sinh, tôi tuyệt đối sẽ không để lộ ra bên ngoài."
Nghiêm Mẫn Hành: "Nếu như không làm được, làm hại Dương Dương xảy ra chuyện gì thì dì và lão Lý sẽ không chỉ bị đuổi việc thôi đâu."
Dì Trần lập tức hiểu rõ, vị Hạ tiên sinh này ở trong miệng người khác là "nam thê xung hỉ", nhưng với Nghiêm Mẫn Hành mà nói lại là một người vô cùng quan trọng, mà bà ở nhà chính Nghiêm gia nhiều năm như vậy, những người kia ở Nghiêm gia từng hãm hại Nghiêm Mẫn Hành như nào, dì Trần ít nhiều cũng đã nghe thấy.
Nếu tin tức Hạ tiên sinh có thai bị những người kia biết...
Dì Trần tiếp tục trịnh trọng cam đoan, đánh chết bà cũng không nói.
Nghiêm Mẫn Hành ‘đánh một roi xong, lại cho quả táo ngọt’: "Có thể làm được thì tiền thưởng tăng gấp mười, nhưng phải chờ bảo bảo thuận lợi sinh ra đã."
Gấp mười tiền thưởng! !
Dì Trần: "Tôi thề sống chết bảo vệ Hạ tiên sinh và tiểu thiếu gia!"
Nghiêm Mẫn Hành: "... Cũng không cần thề sống chết, dì chỉ cần chăm sóc tốt khoản ăn uống cho em ấy là được."
...
Những thứ này, Hạ Tuyên Dương cũng không biết. Anh uống nước canh bổ dưỡng dì Trần làm, cảm giác hương vị thật sự là ngon tuyệt vời! Thật tươi, thật ngon, thật dễ uống!
Món dimsum Quảng Đông cũng rất là ngon miệng, Hạ Tuyên Dương bất tri bất giác đã ăn hết tất cả.
Dì Trần lập tức bưng lên một đĩa hoa quả, còn có một chén nước cam tươi mới ép.
Ngay sau khi bữa ăn buổi trưa vừa mới kết thúc, dì Trần liền bắt đầu hỏi Hạ Tuyên Dương: "Hạ tiên sinh, buổi tối ngài muốn ăn gì?"
Nói xong, dì Trần dựa vào những nguyên liệu nấu ăn hiện có, báo liên tiếp ra những món ăn mà bà am hiểu, đương nhiên, đều là những món thích hợp dành cho đàn ông mang thai.
Niềm vui sướиɠ khi muốn ăn cái gì thì có thể ăn cái đó, Hạ Tuyên Dương coi như đã cảm nhận được một nửa.
Bởi vì chỉ cần anh đưa ra một món ăn mà anh muốn ăn nhưng tương đối nặng vị thì sẽ bị dì Trần uyển chuyển khuyên ngăn.
Hạ Tuyên Dương ăn xong đồ ăn buổi trưa thì trở về phòng ngủ, ngồi phịch ở trên ghế sa lon, tiếp tục mở cuốn tiểu thuyết « Tình yêu online sao, cậu trai mặc đồ nữ của tôi » trên Lục Giang để xem.
Mặc dù kịch bản thay đổi khá nhiều, nhưng anh vẫn phải nghiên cứu nguyên tác một chút, như vậy mới có thể dễ dàng nắm bắt tính cách nhân vật.
Chà, cuốn tiểu thuyết này mặc dù có rất nhiều chỗ bị lỗi, nhưng cũng có không ít chỗ đáng khen, Hạ Tuyên Dương làm một độc giả, đọc xong cũng có hơi chóng mặt.
Ngồi phịch ở trên ghế sa lon một hồi lâu... Hạ Tuyên Dương nhìn như một con cá ướp muối, mãi sau mới ngồi dậy...
Anh đi vào trong phòng tắm, đổ đầy nước vào trong bồn tắm lớn, ngồi xuống, biến hai chân trở về dạng đuôi cá.
Về phần tiểu thuyết thì mở hình thức nghe sách lên.
Dễ chịu! Hưởng thụ! Nếu như lại có một ly nước dưa hấu mát lạnh thì tốt biết mấy!
Hạ Tuyên Dương lập tức gọi điện thoại cho dì Trần.
Không bao lâu sau, chú chó robot Tiểu Ban trước kia lại tái xuất giang hồ, mang một cốc nước dưa hấu chỉ có một chút hơi lạnh vào trong phòng tắm, còn tri kỷ lấy thêm cái ống hút.
Hạ Tuyên Dương: ... Được đấy, mặc dù không quá lạnh, nhưng nước dưa hấu rất ngọt!
Hạ Tuyên Dương ngâm tắm, uống từng ngụm nhỏ nước dưa hấu, rồi nghe tiểu thuyết.
Cũng không lâu lắm, trước thời gian tan làm một chút, Nghiêm Mẫn Hành trở về.
Hạ Tuyên Dương nghe động tĩnh xe phía bên ngoài, vốn định xuống đón người... Nhưng mà nhìn đuôi cá của mình... Được rồi, tiếp tục nằm ngửa, nhưng mà, anh lại tạm dừng cuốn tiểu thuyết mà mình đang đọc lại.
Nói đến cũng trùng hợp, cái phần mà anh đang nghe bây giờ lại là thời điểm mà công thụ sắp chuẩn bị tiến hành lần đầu kiss.
Ngẫm lại việc mình lát nữa sẽ nói chuyện với Nghiêm Mẫn Hành, nếu dùng hình thái nhân ngư nũng nịu thì hẳn là sẽ có nhiều tỷ lệ thành công hơn.
Bồn tắm lớn nho nhỏ đã không thể thỏa mãn được anh, Hạ Tuyên Dương muốn bể bơi. Thế nhưng ở biệt thự Hương Giang Uyển không có, chỉ có một bể thủy tộc, từ khi có nhiều vệ sĩ hơn, Hạ Tuyên Dương cũng không có vào bể thủy tộc ở lầu một nữa.
Đương nhiên, nơi mà Hạ Tuyên Dương càng muốn hơn vẫn là biển cả!
Nếu nhận cảnh quay trong MV « Tinh tú và biển cả » thì anh sẽ có thể tiếp tục xuống biển rồi!
Hạ Tuyên Dương đắc chí mà chờ mong.
Chưa đầy một phút, Nghiêm Mẫn Hành đã lên lầu.
Hạ Tuyên Dương nghe được ở bên ngoài phòng tắm, truyền đến tiếng bước chân quen thuộc, còn cả giọng nói của Nghiêm Mẫn Hành: "Dương Dương? Còn đang ngâm trong bồn tắm sao?"
Hạ Tuyên Dương dùng giọng nói mềm mại dễ nghe đáp lại: "Ừm... Anh Hành, em ngâm lâu nên cái đuôi có hơi như nhũn ra rồi, anh đi vào ôm em ra ngoài có được hay không?"
Tiếng bước chân phía ngoài dừng một chút, rất nhanh, Nghiêm Mẫn Hành trả lời: "Được."
Nghiêm Mẫn Hành đã nhìn thấy hình thái nhân ngư của Hạ Tuyên Dương rất nhiều lần, nhưng mỗi một lần nhìn thấy thì anh đều sợ hãi thán phục. Đuôi cá thiếu niên thay đổi dần thành màu băng lam, mỹ lệ mà mộng ảo, thậm chí, còn có xu thế càng ngày càng đẹp.
Đây là trạng thái thân thể Hạ Tuyên Dương dần dần tiến hóa thành nhân ngư cấp S, bề ngoài cũng càng lúc càng hướng tới vẻ hoàn mỹ.
Nghiêm Mẫn Hành kéo lỏng cà vạt buộc chặt của mình xuống mấy phần, đi đến bên cạnh bồn tắm lớn, nói với Hạ Tuyên Dương: "Dương Dương, quần áo trên người của anh còn dính bụi, hay là, anh vào tắm với em luôn?"
Hạ Tuyên Dương ngẩng đầu một cái, đối diện với ánh mắt đen nhánh của Nghiêm Mẫn Hành, nghĩ thầm, anh thế này mà còn muốn tắm? Rõ ràng là muốn tiện thể ăn cá!
Thân thể nhân ngư không giống với đàn ông mang thai bình thường, thể chất cường kiện hơn rất nhiều, trong thời gian mang thai còn cần cha đứa bé trấn an...
Nhưng trong tháng đầu tiên mang thai thì không thể ăn cá, nhiều nhất cũng chỉ có thể uống chút canh cá.
Hạ Tuyên Dương cảm thấy không thể để vợ mình ngày nào cũng ăn chay được, canh cá thỉnh thoảng vẫn phải cho uống một ngụm.
Anh thoải mái xê dịch cái đuôi, để ra một nửa vị trí trong bồn tắm xa hoa của hai người cho Nghiêm Mẫn Hành: "Tốt lắm, cùng nhau tắm nào."
Mấy phút sau, Nghiêm Mẫn Hành ở trong bồn tắm tiến hành mát xa cho đuôi cá tiểu nhân ngư.
Hạ Tuyên Dương cầm cái điện thoại ở trên kệ xuống, muốn nhìn xem là đã mấy giờ rồi. Uống trước một bát canh cá không biết có chậm trễ thời gian ăn cơm tối hay không... Có một số việc, hay là để sau bữa ăn rồi nói sau?
Chuyện gì cũng không thể ngăn cản được nhiệt tình của Dương Dương với thức ăn được!
Ai ngờ, anh vừa mới nhìn vào màn hình điện thoại di động thì đã không cẩn thận nhấn vào chức năng tạm dừng nghe cuốn tiểu thuyết trước đó.
Nghiêm Mẫn Hành chợt nghe thấy một giọng nữ máy móc đột nhiên cất lên: “Một tay nắm lấy thân eo mảnh mai mặc váy đỏ gợi cảm của thiếu niên, một tay bóp chặt cái cằm với đường vòng cung mềm mại của thiếu niên, Lăng Chước cẩn thận từng li từng tí, không thể kháng cự được mà hôn lên..."
Hạ Tuyên Dương: ? ? ?
Hạ Tuyên Dương luống cuống tay chân, vội vàng ấn nút tạm dừng.
Nghiêm Mẫn Hành như có điều suy nghĩ, nói: "Dương Dương, em làm vậy là ám chỉ anh cái gì sao? Nếu em thích mặc váy để anh hôn thì anh cũng không phản đối, thậm chí là rất chờ mong."
Hạ Tuyên Dương: Em không phải! Em không! Anh đừng nói bậy!
Hạ Tuyên Dương đành phải vội vàng giải thích, đây là kịch bản tiểu thuyết mà anh đã chọn trúng, anh đang muốn xem thử nguyên tác!
Lông mày Nghiêm Mẫn Hành gần như là lập tức nhíu lại: "Vậy thì vai trò nhân vật của em là... người mặc váy đỏ gợi cảm, bị người ta nắm cằm hôn kia?"
Hạ Tuyên Dương: "Là như thế đó, nhưng mà..."
Câu "Nhưng mà" còn chưa kịp nói xong, Hạ Tuyên Dương đã bị Nghiêm Mẫn Hành nắm cằm, hung hăng hôn lên.
Nụ hôn này có thể nói là vô cùng kịch liệt, Hạ Tuyên Dương bị hôn đến mức đầu lưỡi tê dại.
Anh ư ư kháng nghị, nhưng mà kháng nghị không hợp lệ.
Hình như váy đuôi cá còn bị sờ soạng mấy lần, lân phiến mềm mại nơi nào đó rất thành thật dựng lên...
Đợi khi nụ hôn thật dài kết thúc, Nghiêm Mẫn Hành mới dừng lại, rửa sạch sẽ tinh dầu trên lân phiến đuôi cá của Hạ Tuyên Dương.
Sau đó dùng khăn tắm bọc lấy người anh, ôm lên trên ghế sa lon.
Nghiêm Mẫn Hành hôn từng chút từng chút một lên trên cái trán, chóp mũi, gương mặt của Hạ Tuyên Dương vẫn còn buồn bực không lên tiếng, giọng nói âm trầm, anh nói: "Dương Dương, anh không thể nào chấp nhận được việc có người khác hôn em, đến cả ngẫm lại thôi cũng không được."
Thiếu niên bị hôn xong, cặp mắt đào hoa mờ mịt hơi nước vô cùng quyến rũ, trên làn da thịt trắng nõn hiện ra màu hồng nhàn nhạt, nhìn thôi đã thấy rất ngon miệng.
Nếu không phải trong bụng Hạ Tuyên Dương còn có một tiểu ngư con còn chưa thành hình thì anh lúc này đã bị ăn đến mức xương cá cũng không thừa rồi.
Hạ Tuyên Dương buồn bực không lên tiếng không phải là bởi vì anh tức giận, mà là... Thân thể anh không hiểu sao, lại rất muốn ăn cá.
Nhưng mà tình huống thân thể thực tế không cho phép.
Qua một hồi lâu, Hạ Tuyên Dương mới nguôi ngoai được cơn đói khát kịch liệt bỗng nhiên dâng lên ở trong người.
Anh đưa tay ôm ngược lấy Nghiêm Mẫn Hành, khẽ nói: "Anh Hành, em cũng đâu nói là sẽ đóng cảnh hôn với người khác đâu..."
Tác giả có lời muốn nói: PS: Cuốn tiểu thuyết « Tình yêu online sao, cậu trai mặc đồ nữ của tôi » được làm thành phim là một tác phẩm của tôi, nên là nội dung sẽ không giới thiệu quá nhiều. [ meo meo che mặt jpg]