Chàng Tiên Cá Của Nhân Vật Phản Diện

Chương 46

Đối với tổn thương ở chân, Nghiêm Mẫn Hành giải thích là: "Vẫn luôn được chữa trị, trước kia còn chưa khỏi, hiện tại thì đã gần như khỏi hẳn rồi."

Chị gái pd: "Oa, chúc mừng chúc mừng."

Nghiêm Mẫn Hành: "Ừm."

Chị gái pd: ...

Cuộc trò chuyện ngừng lại.

Nhưng mà người xem trên livestream thì vô cùng kích động.

"Chân của Nghiêm tổng đã khỏe lại, người được lợi lớn nhất là ai?"

"Đương nhiên là Dương Dương của chúng tôi rồi, hì hì hì hì!"

"Nếu là bình thường ngồi trên xe lăn thì cũng có thể có rất nhiều cách chơi sung sướиɠ, nhưng lúc nhân ngư rơi vào kỳ tìm phối ngẫu thì cũng không thể yêu cầu bọn họ tự mình động được, như vậy thật là quá khó xử. Trước kia tôi vẫn luôn lo lắng về chuyện này! Hiện tại có thể khỏi rồi, hoàn toàn mất hết nỗi lo về sau luôn!"

"Thả pháo chúc mừng một chút đi, thật đáng mừng!"

"Nghiêm tổng thật là một người đàn ông ngọt ngào, chân vừa lành đã xuất hiện trước ống kính làm điểm tâm cho Dương Dương rồi!"

"Trước kia ở kỳ thứ nhất đi đến nhà Thẩm lão sư ăn chực, Dương Dương nói muốn vào phòng bếp giúp một tay, lúc đó Nghiêm tổng ngồi ở trên xe lăn cứ nhìn nhìn về phía cửa phòng bếp. Tôi cảm thấy khi đó Nghiêm tổng hẳn là rất muốn đứng lên! Muốn tự mình xuống bếp cho Dương Dương ăn rồi, ha ha ha!"

"Từ khi tham gia vào nhóm cp Hành Dương, ngày nào cũng giống như đang ăn tết vậy! Đường nhiều đến mức ăn không hết!"

Người xem mới sáng sớm đã xem livestream cơ bản đều là những người rất yêu thích đôi cp Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Mẫn Hành, bởi vậy mà phần bình luận rất là hài hòa nghiêng về một phía.

Nghiêm Mẫn Hành làm xong bữa sáng, sắp xếp gọn và đặt bữa sáng lên bàn ăn, dùng nắp đậy vào để giữ ấm xong rồi liền xoay người lên lầu, chuẩn bị gọi Hạ Tuyên Dương rời giường.

Nhϊếp ảnh gia mang camera đi theo.

Phòng ngủ chính rất lớn, nối liền với phòng làm việc, người xem vừa nhìn thấy bố trí gian phòng này thì đã lập tức cảm giác như lại bị cho ăn một miếng đường vô hình.

"Lúc Nghiêm tổng tăng ca, Dương Dương ngồi ở ghế sô pha hoặc là nằm trên giường chơi hoặc nghỉ ngơi, hai người chẳng phải chỉ cần ngẩng đầu một cái là sẽ thấy bóng người của nhau hay sao? AAAA!"

Nghiêm Mẫn Hành bước nhanh đi đến bên giường, camera cũng đuổi theo, mọi người đều nhìn thấy vẻ mặt Hạ Tuyên Dương lúc ngủ ở trên giường.

"Da Dương Dương thật là mềm... Không phải, phải là trắng mới đúng chứ!"

"Dương Dương để mặt mộc mà đã đẹp mắt như vậy rồi, huhuhu tôi cũng muốn có cậu ấy!"

"Fan cp ngày một biến chất rồi, lúc nào cũng có ý đồ trộm cá!"

"Tôi thì không giống vậy, tôi chỉ muốn hỏi áo ngủ của Nghiêm tổng và Dương Dương mua ở đâu, tôi cũng muốn có một bộ giống như vậy."

Nghiêm Mẫn Hành ở trước ống kính cũng không e dè gì cả.

Anh cúi người, cúi đầu hôn lên trên mặt Hạ Tuyên Dương: "Dương Dương, rời giường."

Đôi lông mi thon dài của Hạ Tuyên Dương hơi run rẩy, lông mày cau lại, rõ ràng là nghe được, nhưng mà không muốn rời giường, chỉ mập mờ "ưm" một tiếng.

Nghiêm Mẫn Hành lại hôn ba lần nữa lên cái trán, chóp mũi, và một bên mặt khác của Hạ Tuyên Dương.

"Dương Dương, bữa sáng hôm nay là bánh trứng gà hành thơm mà em thích ăn đó, còn có cháo trứng muối thịt nạc. Bây giờ ăn, hương vị mới ngon."

Hạ Tuyên Dương cuối cùng cũng cam lòng mở to mắt, ánh mắt còn hơi ngơ ngác, phát ra một từ đơn âm tiết: "A."

Nghiêm Mẫn Hành: "Tôi làm rất nhiều, em có thể uống hai chén lớn."

Ý thức của Hạ Tuyên Dương dần dần tỉnh táo lại, không chú ý tới sự tồn tại của một cái ống kính, vô thức đưa tay ôm lấy cổ Nghiêm Mẫn Hành, hôn một cái lên trên cái cằm của người đàn ông: "Ừm, vợ thật là tốt."

Hạ Tuyên Dương chỉ theo bản năng gọi một tiếng "Vợ", lập tức khiến cho chị gái pd khẽ kinh hô lên một tiếng: "A, sao Dương Dương lại gọi Nghiêm tổng là vợ?"

Hạ Tuyên Dương lúc này mới chú ý tới trong phòng còn có sự xuất hiện của nhϊếp ảnh gia và chị gái pd, đột nhiên nhớ tới hôm nay là ngày mà « Mùa Nhân Ngư Yêu Nhau » bắt đầu quay kỳ thứ ba, hình như còn là hình thức livestream.

Vậy chẳng phải là dáng vẻ của anh vừa mới tỉnh ngủ, hơn nữa còn vô thức làm mấy động tác thân mật nũng nịu với Nghiêm Mẫn Hành đều đã bị người ta thấy được rồi sao?

Hạ Tuyên Dương lập tức đưa tay che mặt: "Các người, tốt xấu gì cũng cho tôi rửa mặt đã chứ."

Nghiêm Mẫn Hành cười nói: "Không sao đâu, bé Dương dù là bộ dáng như nào thì cũng đều đẹp cả."

Nhưng mà nói là nói như vậy, anh vẫn chuyển hướng về phía chị gái pd và nhϊếp ảnh gia, nhạt tiếng nói: "Cảnh Dương Dương rời giường cũng đã có rồi, hai người đi xuống lầu ăn điểm tâm trước đi."

Trước khi lên lầu, Nghiêm Mẫn Hành đã bảo Diệp Nhất giúp hâm nóng lại bánh mì nướng và sữa tươi rồi.

Chị gái pd đối diện với vẻ mặt không giận tự uy này của Nghiêm Mẫn Hành, cảm giác giống như thấy một người lãnh đạo trực tiếp vậy, hoàn toàn không có một suy nghĩ phản kháng cự tuyệt nào, vô thức nói: "Vâng, vâng."

Chờ bên trong phòng ngủ chính không còn người nào nữa, Hạ Tuyên Dương mới lề mà lề mề ngồi dậy, còn nhỏ giọng oán trách: "Anh Hành, tại sao anh không gọi em dậy sớm một chút?"

Nghiêm Mẫn Hành đưa tay nhẹ nhàng vuốt cái mũi của anh: "Đồ không có lương tâm, anh làm vậy không phải là vì muốn em ngủ thêm một lát nữa hay sao?"

Về phần để cho bọn họ tiến vào phòng ngủ, quay dáng vẻ Hạ Tuyên Dương vừa mới tỉnh ngủ, cũng là vì để cho một vài kẻ có ý đồ ngấp nghé Hạ Tuyên Dương của anh hoàn toàn mất hết hi vọng.

Anh và Hạ Tuyên Dương là hai vợ chồng thật, cùng ngủ trong một gian phòng ngủ chính, cùng ngủ trên một cái giường, đồng thời tình cảm cũng rất tốt.

Tiểu nhân ngư vừa mới tỉnh ngủ, phản ứng vô ý thức như vậy, vừa nhìn đã biết là không phải diễn xuất rồi.

Hạ Tuyên Dương đứng dậy đi vào phòng vệ sinh rửa mặt.

Lúc ngậm bàn chải đánh răng, anh đột nhiên hồi tưởng lại vấn đề tối hôm qua trước khi ngủ, anh và Nghiêm Mẫn Hành còn đàm luận chuyện là có muốn có con hay không.

Anh tin tưởng bây giờ Nghiêm Mẫn Hành hẳn là cũng rất thích anh, cho nên có thể tôn trọng ý nguyện của anh.

Nhưng mấy chuyện như yêu thích luôn luôn không thể bảo đảm là sẽ luôn là như vậy, chờ qua mấy năm nữa, Nghiêm Mẫn Hành không còn thích anh, đến lúc đó lại cảm thấy muốn có một đứa trẻ hơn để kế thừa gia nghiệp thì làm sao?

Anh vốn cho rằng, việc mình vì yêu làm 0 là chuyện mà mình trước kia chưa từng nghĩ tới, bây giờ đã có thể tiếp nhận, về sau hẳn là cũng không có chuyện gì có thể khiến cho anh và Nghiêm Mẫn Hành chia tay được đâu.

Hạ Tuyên Dương còn muốn chờ kỳ tìm phối ngẫu đi qua, quay xong kỳ thứ ba « Mùa Nhân Ngư Yêu Nhau » thì sẽ thẳng thắn một vài chuyện với Nghiêm Mẫn Hành...

Anh xuyên qua mà đến, anh và nguyên thân không phải cùng một linh hồn.

Đây là bí mật sâu nhất mà anh che dấu trong lòng.

Việc này nói ra, có lẽ có thể khiến cho Nghiêm Mẫn Hành vui vẻ, bởi vì người mà anh yêu chỉ có một mình anh ấy, chưa từng yêu một người nào tên là Nghiêm Tu Lãng cả.

Nhưng mà bây giờ, Hạ Tuyên Dương lại hơi do dự, nếu lỡ như mấy năm sau anh và Nghiêm Mẫn Hành chia tay thì sao? Như vậy thì chuyện này tuyệt đối không thể nói.

Đến cả việc bọn họ quay chương trình giải trí yêu đương nữa, cũng không thể thích làm gì thì làm được.

Bọn họ bây giờ ở trước ống kính ân ái càng nhiều thì về sau chia tay quay đầu lại nhìn sẽ chỉ có vẻ càng châm chọc hơn mà thôi.

Hạ Tuyên Dương rửa mặt xong, vốn định trực tiếp mặc áo ngủ cá voi đi xuống dưới lầu ăn điểm tâm. Dù sao thì cái bộ mà anh mặc trên người lúc này cũng là một bộ quần dài và áo ngắn tay, không có gì không nên lộ ra cả.

Nhưng nghĩ tới việc Nghiêm Mẫn Hành cũng mặc áo ngủ cá voi...

Hạ Tuyên Dương lập tức tiến vào phòng để quần áo, chọn một cái quần rộng rãi màu vàng nhạt và một cái áo thun màu đen phong cách vẩy thuốc màu.

Quần áo phong cách như vậy, Nghiêm Mẫn Hành tuyệt đối không thể tìm ra được một bộ đồ đôi tình nhân nào y như vậy.

Lúc Hạ Tuyên Dương xuống lầu thì Nghiêm Mẫn Hành mặc áo ngủ cá voi ngồi ở trong phòng khách trên ghế sa lon đang xem tin tức sáng sớm.

Nghiêm Mẫn Hành quay đầu nhìn thấy quần áo trên thân Hạ Tuyên Dương đã thay đổi, ánh mắt hơi dừng lại một chút, sau đó lại tỏ vẻ như không có việc gì đứng lên, đi cùng Hạ Tuyên Dương đến phòng ăn.

Bữa sáng của những người khác chỉ là bánh mì nướng đơn giản và sữa bò, đều đã ăn xong rồi.

Chỉ còn Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Mẫn Hành là chưa ăn.

Bánh trứng gà hành hoa thơm ngào ngạt phối hợp với cháo trứng muối thịt nạc ấm áp, vô cùng mỹ vị.

Nếu như là bình thường, Hạ Tuyên Dương nhất định sẽ nịnh bợ không ngừng, ca ngợi tài nấu ăn của Nghiêm Mẫn Hành, nhưng hôm nay, anh chỉ trầm mặc ăn.

Đến cả người xem livestream cũng nhạy bén phát giác ra có gì đó không đúng.

"Chuyện gì xảy ra vậy? Không khí giữa Dương Dương và Nghiêm tổng hình như là có hơi gượng gạo."

"Sau khi chị gái pd và nhϊếp ảnh gia ra khỏi phòng ngủ chính, chỉ chưa đầy hai phút Nghiêm tổng cũng ra rồi, hai người bọn họ không thể nào cãi nhau trong hai phút đó được!"

"Huhuhu, tuyệt đối đừng ném đao cho bọn tôi ăn nha! Cầu xin đó! Mặc dù cặp đôi này đã phát cho tôi ăn kẹo đến mức sắp mắc bệnh tiểu đường luôn rồi, nhưng tôi vẫn thích xem bọn họ ngọt ngào ngọt ngào mãi thôi."

Hạ Tuyên Dương không kiểm soát được sức ăn của mình, tuy sức ăn bây giờ không lớn như lúc vừa mới phân hoá, nhưng lại lớn hơn một chút so với sức ăn bình thường của anh trước kia. Đó là bởi vì bình xét cấp bậc nhân ngư tổng hợp của anh đang tiếp tục lên cao.

Hạ Tuyên Dương ăn được một nửa chén cháo trứng muối thịt nạc thứ ba xong thì tốc độ liền chậm lại, bắt đầu muốn chơi điện thoại.

Nghiêm Mẫn Hành vẫn luôn chú ý đến động thái của tiểu nhân ngư, vừa nhìn thấy động tác này của anh, thì đã biết là anh đã ăn hơi no rồi.

Anh hỏi: "Dương Dương, ăn no rồi à?"

Hạ Tuyên Dương do dự một lát rồi nói: "A, em còn có thể ăn thêm một chút nữa."

Nếu như bình thường không có ống kính, anh đã trực tiếp đưa mấy món ăn anh ăn không hết cho Nghiêm Mẫn Hành rồi, Nghiêm Mẫn Hành cũng rất quen ăn đồ ăn thừa của anh.

Chỉ là bây giờ ở trước ống kính...

Nghĩ đến việc về sau hai người có khả năng rất lớn là sẽ phải chia tay, Hạ Tuyên Dương cảm thấy vẫn nên duy trì một chút khoảng cách thích hợp.

Ai ngờ, Nghiêm Mẫn Hành lại trực tiếp cầm bát của anh lên, chỉ năm ba ngụm đã uống hết đống cháo còn lại.

Hạ Tuyên Dương trừng mắt nhìn Nghiêm Mẫn Hành một cái.

Nghiêm Mẫn Hành thu dọn bát đũa ăn xong của hai người đến phòng bếp, bỏ vào bên trong máy rửa bát.

Hạ Tuyên Dương nhìn thoáng qua nhϊếp ảnh gia bên cạnh, anh cũng đứng dậy đi vào phòng bếp. Chỉ là không đợi nhϊếp ảnh gia cùng theo vào, anh đã đóng cửa phòng bếp lại, còn khóa từ bên trong.

Chị gái pd theo sau, gõ cửa: "Chờ một chút, Dương Dương, em đừng khóa cửa nha!"

Lúc Hạ Tuyên Dương tiến vào phòng bếp, Nghiêm Mẫn Hành đang rửa tay. Anh nhìn thấy Hạ Tuyên Dương đi vào, rút giấy ra lau khô tay, quay người thấp giọng hỏi Hạ Tuyên Dương: "Còn đang suy nghĩ chuyện tối ngày hôm qua à?"

Hạ Tuyên Dương do dự một chút rồi liền gật đầu.

Anh cũng theo vào là vì muốn nói chuyện rõ với Nghiêm Mẫn Hành hơn, ví dụ như, vì suy nghĩ cho những chuyện về sau, hiện tại bọn họ ở trước ống kính tốt nhất là đứng ân ái quá mức.

Nếu không, nếu như về sau Nghiêm Mẫn Hành có một người vợ khác, người ta chắc chắn là sẽ không vui.

Chỉ là Hạ Tuyên Dương còn chưa kịp mở miệng thì đã bị Nghiêm Mẫn Hành đè lên trên cái cánh cửa tủ lạnh size cực lớn, sau đó bị anh nắm cằm, hôn lên.

Đây là một nụ hôn có vị cháo trứng muối thịt nạc.

Hạ Tuyên Dương đưa tay muốn đẩy Nghiêm Mẫn Hành ra, nhưng sức lực hôn của anh lại càng hung hơn.

Chỉ có điều hai người không biết là, một vị nhϊếp ảnh gia trong đó đã rất là lanh lợi, chạy đường vòng ra phía ngoài hậu hoa viên sau phòng bếp, cách cửa sổ thủy tinh, lặng lẽ quay lại cảnh này.

Người xem livestream lúc này đã tăng tới mấy ngàn người, mọi người ban đầu còn vô cùng ngơ ngác.

"Nghiêm tổng và Dương Dương rốt cuộc là đang cãi nhau hay không cãi nhau?"

"Chờ một chút, sao hai người lại khóa cửa phòng bếp lại! Chẳng lẽ là muốn làm chuyện gì không thể để cho bọn tôi biết hay sao? !"

"Có phải là tình tiết phải bỏ tiền mới có thể nhìn hay không? Tôi sẽ mua mà, như vậy còn không được sao?"

Cho đến khi vị nhϊếp ảnh gia nhanh nhẹn kia chụp lén được cảnh Nghiêm Mẫn Hành vô cùng bá đạo áp Hạ Tuyên Dương lên trên cửa tủ lạnh hôn...

Người xem livestream——

"Oaaaa, tuyệt quá đi!"

"Hóa ra là như vậy sao?"

"Còn tưởng là bọn họ cãi nhau nữa, tôi thật sự là quá ngây thơ rồi, tôi xin nhận mình là thằng hề ở đây."

Hạ Tuyên Dương rất nhanh đã thua trận trước nụ hôn của Nghiêm Mẫn Hành, từ kháng cự chuyển thành không tự chủ được ôm lại phần eo rắn chắc, có lực, thon gầy của người đàn ông.

Đợi nụ hôn thật dài này kết thúc, Hạ Tuyên Dương mới cảm giác được những suy nghĩ lung tung trong lòng mình bởi vì lo được lo mất sinh ra bi quan, lập tức tiêu tán hơn phân nửa.

Nghiêm Mẫn Hành hình như rất là thích anh!

Anh cũng càng ngày càng thích Nghiêm Mẫn Hành, nghĩ đến lỡ như phải chia tay với người này, trong lòng anh liền hoảng hốt, thậm chí còn không hiểu sao lại có cảm giác ghen tuông với người bạn đời tiếp theo của Nghiêm Mẫn Hành.

Nụ hôn dài nhiệt liệt kết thúc, Nghiêm Mẫn Hành lại ôn nhu hôn một cái lên trên trán Hạ Tuyên Dương, nói: "Dương Dương, nếu em thật sự không tin được tôi, sau khi quay xong chương trình giải trí kỳ thứ ba, tôi có thể chuyển hết đống tài sản trên danh nghĩa của tôi cho em, chỉ dùng tiền mà mỗi tháng em cho tôi để làm công. Như vậy em sẽ không hoài nghi tôi nữa, về sau em cũng có thể tìm một đứa con nuôi để kế thừa gia sản."

Không một người đàn ông nào chấp nhận từ bỏ gia sản trăm tỷ của mình, lựa chọn sống bằng tiền công của người khác cả.

Hạ Tuyên Dương: ...

Cũng không cần như thế.

Nhưng mà không thể không nói, anh còn chưa nói ra gì cả mà Nghiêm Mẫn Hành đã phát hiện ra nguyên nhân làm anh không vui, còn nguyện ý đưa ra lời hứa hẹn như thế. Nội tâm Hạ Tuyên Dương thực sự cảm thấy cảm động vô cùng, cảm thấy mình cũng nên tin tưởng Nghiêm Mẫn Hành một chút.

Hạ Tuyên Dương nhón chân lên, chủ động hôn lên môi Nghiêm Mẫn Hành.

Lần này anh cũng không suy nghĩ đến cái việc mà không thể ở trước ống kính ân ái quá trớn nữa, mà còn vô cùng bá đạo nặng nề cắn một cái lên trên đôi môi của Nghiêm Mẫn Hành.

Nếu lỡ như ngày nào Nghiêm Mẫn Hành thật sự vì một đứa con mà phản bội anh thì anh ta chính là tên phụ lòng, làm sao còn có thể ân ân ái ái, mỹ mãn với người yêu tiếp theo của anh ta được? !

Nhưng mà bây giờ Hạ Tuyên Dương cảm thấy, tỉ lệ chuyện này xảy ra hẳn là sẽ rất nhỏ.

Nghiêm Mẫn Hành đã cho anh đủ cảm giác an toàn mà anh cần.

Chờ hai người đi ra từ phòng bếp thì đã là chuyện của hơn mười phút sau.

Lúc này Hạ Tuyên Dương còn không biết là cậu nhϊếp ảnh gia mưu mô kia đã thành công quay hết cảnh anh và Nghiêm Mẫn Hành ở trong phòng bếp vụиɠ ŧяộʍ lên livestream cho người xem xem.

Chỉ là, vị nhϊếp ảnh gia kia cũng không quay được quá nhiều, mới được có nửa phút ngắn ngủi thì đã bị vệ sĩ Diệp Nhất phát hiện kéo ra, chuyển thành quay phong cảnh trong hậu hoa viên cho khán giả xem.

Người xem phải xem phong cảnh tận mười phút, vừa oán niệm, vừa tràn đầy phấn khởi đánh cược, bọn họ phải cần bao lâu nữa mới có thể nhìn thấy hai vị nhân vật chính kia xuất hiện ở trước ống kính?

Ban đầu, tất cả mọi người đoán một phút, ba phút, năm phút, rất ít người đoán lên tận mười phút.

Chỉ là năm phút qua đi, đối diện với phong cảnh hoa cỏ xinh đẹp trên màn hình, người xem bắt đầu kêu gào ở trên phần bình luận, còn có người bắt đầu nghĩ bậy.

"Nghiêm tổng mà, mười phút làm sao đủ được, bọn tôi có thể đợi nửa giờ!"

"Nửa giờ đứng đó, chân vừa khỏi sẽ bị gãy mất! Nghiêm tổng, cầu xin anh dừng lại đi mà!"

Kết quả mười phút, Nghiêm Mẫn Hành và Hạ Tuyên Dương liền đi ra, nhưng lại khiến không ít người thất vọng.

"Chỉ vậy thôi à? !"

"Tôi cởϊ qυầи rồi đó, chỉ cho tôi xem cái này thôi à!"

Cũng có người hướng về phía Hạ Tuyên Dương: "Đại đao bốn mươi mét thu lại rồi, Nghiêm tổng coi như cũng có lương tâm."

"Miệng bé Dương sưng lên như vậy rồi, còn nói cái gì mà lương tâm?"

"Nếu như Nghiêm tổng thật sự không có lương tâm thì miệng của Dương Dương không chỉ sưng lên thôi đâu!"

"Dương Dương thật là ác! Mọi người nhìn được không, môi của Nghiêm tổng hình như bị cắn rách rồi kìa. Tôi không nhịn được rồi, não bổ mười vạn chữ..."

"Các bạn, từ khóa mới: Phòng bếp! Bút đâu, mau viết fic đi!”’

Hạ Tuyên Dương hoàn toàn không biết, người xem đang xem livestream của bọn họ, nguyên một đám đều dần dần nở những nụ cười biếи ŧɦái.

Anh hơi khó xử, nói với chị gái pd: "Thật xin lỗi, để các vị đợi lâu, tôi và anh Hành có chuyện bí mật cần trao đổi một chút."

Nụ cười trên mặt chị gái pd mang đầy ý tứ sâu xa: "A a, tôi hiểu, tôi hiểu."

Hai người lại trở về phòng ngủ chính, thay quần áo đi ra ngoài.

Bởi vì khúc mắc đã hoàn toàn được phá giải nên Hạ Tuyên Dương lại thay một bộ quần áo cùng một kiểu với Nghiêm Mẫn Hành.

Vì đang quay chương trình giải trí yêu đương, vừa rồi anh cũng bởi vì không khống chế nổi cảm xúc mà ở trước mặt ống kính có hơi tỏ ra khó chịu với Nghiêm Mẫn Hành một chút, hiện tại đương nhiên phải vung đường nhiều hơn, để cho mọi người biết tình cảm phu phu giữa anh và Nghiêm Mẫn Hành vẫn còn rất tốt!

Lần này quay chương trình, ngày đầu tiên không có nhiệm vụ gì cần phải hoàn thành cả, chỉ quay một ngày mà các cp trôi qua như thế nào thôi.

Hạ Tuyên Dương đã sớm thảo luận xong với Nghiêm Mẫn Hành là hôm nay sẽ đi làm cái gì.

Ăn điểm tâm xong... Đương nhiên là phải đi ra ngoài tản bộ rồi!

Từ Hương Giang Uyển đi đến trung tâm cbd, bên cạnh đó có một cái cửa hàng cỡ lớn.

Hạ Tuyên Dương dự định đi mua quần áo với Nghiêm Mẫn Hành.

Chờ mua xong quần áo, thì đến nhà hàng Tây ăn cơm trưa.

Nghỉ trưa xong thì cùng nhau xem phim, xem xong phim thì sẽ cùng nhau đến phòng game arcade chơi trò chơi, chơi chán thì cùng nhau ăn lẩu.

Đến buổi tối, thì về nhà, Nghiêm Mẫn Hành tăng ca xử lý công việc, Hạ Tuyên Dương nhìn kịch bản mấy lời mời thử sức mà Mai Hân gửi cho anh, ai cũng bận rộn.

Có thể nói, thật sự là một ngày vô cùng bình thản bình thường, gần như mỗi đôi tình nhân, vợ chồng đều sẽ làm những chuyện như thế.

Nhưng Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Mẫn Hành trước kia vẫn luôn phải bận bịu công việc của riêng mình, đây là lần đầu có cơ hội sống nhàn nhã, bình thản như thế.

Ngoại trừ buổi sáng Hạ Tuyên Dương có một vài giây phút hơi khó chịu ra thì những lúc khác, giữa hai người, luôn tản ra một loại khí tức phấn hồng rất ngọt ngào.

Có người xem bởi vì nhàm chán, gần như xem hết livestream cả ngày của hai người, nói ra một câu xúc động: "Hai người này vừa nhìn đã biết chính là đang ở trong giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt, thực sự không phù hợp để cẩu độc thân xem!"

"Có người còn nói, nhìn đôi vợ chồng thần tiên này, lại so sánh với người nhà mình, đúng là thất vọng toàn tập."

Hành trình ngày hôm sau quay là cố định, năm đôi cp cùng nhau đến một sân chơi nổi danh nào đó ở Giang thành, tổ chương trình phát thẻ nhiệm vụ cho từng đội, nhìn xem đôi cp nào hoàn thành nhiệm vụ trước tiên.

Nhưng mà lần này, Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Mẫn Hành không quá truy cầu đứng hạng nhất hay không hạng nhất, chỉ coi sân chơi này trở thành nơi hẹn hò, quá trình chơi vô cùng hưởng thụ.

Dùng lời người xem mà nói chính là: "Đổi chỗ ngược chó!"

"Cơm chó nhiều rồi, tôi thực sự không ăn được nữa!"

"Tôi lại có chút hoài niệm màn giận dỗi ngày hôm qua, đường nhiều quá, đầu óc cũng sắp choáng váng rồi, mau mang dao tới đây!"

Cũng không biết có phải là người xem ở trên phần bình luận này miệng quạ đen quá hay không mà khi cuộc chơi đi đến hồi cuối thì lại đột nhiên xảy ra bất ngờ.

Hạ Tuyên Dương mặc dù danh xưng là thẳng nam sắt thép, nhưng anh có hơi sợ ma.

CP nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ ở nhà ma, anh lưu nhiệm vụ này đến cuối cùng. Bốn giờ chiều, các nhiệm vụ khác đều đã chơi xong, anh mới lề mà lề mề lôi kéo Nghiêm Mẫn Hành tới làm nhiệm vụ nhà ma phía trước.

Nghiêm Mẫn Hành nói với Hạ Tuyên Dương: "Dương Dương, nếu em không thích thì chúng ta hãy từ bỏ quyền chơi đi, đứng hạng chót cũng không sao đâu."

Hạ Tuyên Dương nhỏ giọng nói: "Nếu như chỉ có một mình em, em chắc chắn sẽ từ bỏ quyền chơi... Nhưng mà có anh Hành đi cùng, em lại cảm thấy không còn sợ như vậy nữa. Được rồi, thử một chút đi."

Thân là một nghệ sĩ dự định phát triển theo phái thực lực, về sau có lẽ phải thử nghiệm rất nhiều nhân vật diễn viên khác biệt, sao anh có thể sợ quỷ trong phòng được, rõ ràng chỉ là nhân viên công tác giả quỷ thôi mà?

Có Nghiêm Mẫn Hành ở bên người, Hạ Tuyên Dương cảm thấy lòng tin của mình tăng nhiều hơn một chút, có thể thử vượt qua nhược điểm của mình.

Sân chơi này mới khai trương không lâu, hôm nay vì quay « Mùa Nhân Ngư Yêu Nhau » mới được đặc cách mở ra.

Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Mẫn Hành đi vào nhà ma trước, căn bản không cần xếp hàng. Sau khi nhân viên công tác xác nhận thân phận xong, nhân viên công tác mở camera lắp đặt bên trong nhà ma ra, rồi mới cho bọn họ đi vào.

Hạ Tuyên Dương không biết là, các nhân viên công tác bên trong nhà ma kỳ thật vào trước khi bọn họ vào đã bị vệ sĩ của Nghiêm Mẫn Hành kiểm tra rồi, bọn họ còn nói chuyện với nhân viên công tác là không được để tứ chi đυ.ng chạm vào Nghiêm tổng và cậu Hạ.

Nhưng mà, bởi vì bên trong địa hình phức tạp, đạo cụ quá nhiều, tia sáng quá mờ, nên vẫn có một con cá lọt lưới...

Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Mẫn Hành tiến vào bên trong nhà ma, đi đến gần một nửa. Hạ Tuyên Dương vẫn chưa bị một nhân viên công tác đóng vai quỷ nào chạm đến, lập tức lá gan dần dần lớn lên, cũng không còn chôn mặt lên trên cánh tay Nghiêm Mẫn Hành để né tránh nữa, mà còn tò mò xem quan sát nhân viên công tác đóng vai quỷ thế nào.

Chỉ là, Hạ Tuyên Dương vừa mới ngẩng đầu thì đã thấy một người đàn ông đeo mặt nạ quỷ cao lớn trên người mặc một bộ áo trắng, cầm trong tay một loại vũ khí lóe ra bạch quang, giống như là lưỡi đao, từ phía trước lao ra, trực tiếp đâm về phía l*иg ngực của Nghiêm Mẫn Hành.

Hạ Tuyên Dương bỗng dưng trừng to mắt, vô thức muốn kéo Nghiêm Mẫn Hành lại để tránh, chỉ là cùng một thời gian, anh cũng bị Nghiêm Mẫn Hành bỗng nhiên đẩy ra.

Chút sức lực của Hạ Tuyên Dương tác động lên người Nghiêm Mẫn Hành thực sự là không gây nên ảnh hưởng quá nhiều với anh ấy.

Cùng lúc Nghiêm Mẫn Hành đẩy Hạ Tuyên Dương ra, cũng không quên né tránh tên lưu manh nhào lên anh.

Chỉ là anh tránh quá muộn, cánh tay vẫn bị dao của tên lưu manh đâm bị thương, vạch ra một miệng máu.

Nghiêm Mẫn Hành giống như là không cảm thấy đau, cái tay bị thương bỗng nhiên bắt lấy cái tay cầm dao của tên lưu manh, một cái tay khác cũng tạm thời bắt được một cái tay khác cũng cầm dao của tên lưu manh kia.

Hạ Tuyên Dương bị Nghiêm Mẫn Hành đẩy ra, chệch hướng làm bay một miếng vải rách, mà đằng sau miếng vải lại là một pho tượng mặt quỷ mặt mũi dữ tợn.

Hạ Tuyên Dương đối diện với pho tượng mặt quỷ cũng không cảm thấy sợ hãi, còn cảm thấy nếu như trên thế giới này thật sự có quỷ thần thì đám người nên xuống Địa ngục không phải là anh và Nghiêm Mẫn Hành, mà là những kẻ lòng dạ xấu xa rắp tâm hãm hại người khác kia.

Hạ Tuyên Dương bỗng nhiên xông lên trước, lần đầu ở hình dạng người mà biến hai tay trở về hình thái móng tay dài sắc bén.

Móng tay anh mạnh mẽ cào một cái lên cánh tay phải của tên lưu manh, dao trong tay tên lưu manh rốt cuộc không cầm được nữa, rơi xuống đất.

Hạ Tuyên Dương còn cảm thấy chưa hết giận, móng tay trực tiếp đâm lên cái tay còn lại đang nắm dao của tên lưu manh, dành dao lại từ tay tên đó.

Tên kia mất vũ khí, rất nhanh đã bị Nghiêm Mẫn Hành mạnh mẽ dùng sức ép mạnh lên trên vách tường.

Các vệ sĩ luôn luôn chú ý giám sát, lúc này đã vọt vào.

Lúc vệ sĩ xông tới, phát hiện Hạ Tuyên Dương còn đang dùng móng tay nhọn hung ác cào đâm lên trên xương bả vai của tên lưu manh.

Trên tay toàn là máu, còn phối hợp lấy chân đạp.

Thiếu niên hùng hùng hổ hổ chửi bới: "Ai cho mày đánh lén! Ai cho mày làm vợ tao bị thương! Con mẹ nó, xem xem tao có gϊếŧ chết mày hay không!"

Nghiêm Mẫn Hành tỉnh táo hơn rất nhiều, chỉ gắt gao kiềm chế tên lưu manh, để anh ta không thể động đậy, cũng mặc cho Hạ Tuyên Dương tay cào chân đạp.

Chờ vệ sĩ đi vào, Nghiêm Mẫn Hành lập tức giao người cho vệ sĩ.

Anh ôm lấy Hạ Tuyên Dương: "Dương Dương, đừng đánh nữa, anh không sao."

Hạ Tuyên Dương không dám phản kháng, giọng nói cũng run rẩy: "Tay anh đều đang chảy máu đó, như vậy còn nói là không sao à? Mau buông em ra, ra ngoài xử lý vết thương đi."

Nghiêm Mẫn Hành đổi thành cái tay trái không bị thương nắm lấy đôi tay dính đầy máu tên kia của Hạ Tuyên Dương.

"Chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi, thật sự không sao cả, chúng ta cùng đi ra đi."

Lời tác giả: Chỉ là sóng gió nhỏ ~ không có việc gì lớn đâu!