[Harry Potter] Thế Giới Hiện Thực

Chương 19: Đũa phép + Thú cưng

· Đũa phép

Nghe thấy tiếng, Olivander thong thả ngẩng cái đầu đang chôn sâu trong đống đũa phép lên nhìn lại, cặp mắt màu xám trắng dường như làm người ta nhìn thấu được bí mật mà tiệm đũa phép Olivander truyền thừa đến nay.

"A, lại là một vị tiểu thư nhà Black đến mua đũa phép à. Aiz, làm ta nhớ đến cha cháu, đũa phép của ông ấy dài mười tấc Anh, làm bằng gỗ tượng, lõi là lông của độc giác thú. Đũa phép của mẹ cháu dài mười một tấc rưỡi, thân là gỗ bạch dương, lõi là dây thần kinh rồng."

Narcissa nghĩ, nếu bé không lập tức ngắt lời Olivander, vị này sẽ thao thao bất tuyệt nói hết đũa phép mà cả nhà đang dùng một lần, kể cả Bella và An. Thì ra đây là lý do mà bé dùng phương pháp gì cũng không thể hỏi được từ miệng Bella, An và Rose. Narcissa cũng không phát hiện, khi bé vừa hỏi xong, sắc mặt của Bella và An cực kỳ quái dị, giống như là hòa trộn của đồng tình và vui sướиɠ khi người gặp họa. Còn Rose viết thư nói cho bé, quá trình mua đũa phép rất có ý tứ, làm bé còn hơi mong đợi...

"Mời nhanh chút được không? Cháu còn chuyện rất quan trọng cần phải làm."

Hiển nhiên, Olivander bị đánh gãy lúc đang nói hăng say sẽ rất không cao hứng, ông tùy tay cầm lấy thước cuộn ở trên quầy, quay đầu hỏi Narcissa.

"Bình thường cháu thuận tay nào?"

"Tay phải." Narcissa trả lời như vậy, nhưng thực tế, quý tộc thuần huyết đều sẽ luyện tập thuận cả hai tay, lúc bảy tuổi sẽ làm một cây đũa phép chuyên cho tay trái – nguyên liệu là đồ cất chứa của gia tộc, giao cho các phù thủy nhỏ sau sinh nhật của chúng.

Sau đó, lúc 11 tuổi, phù thủy nhỏ sẽ đến tiệm Olivander mua một chiếc khác cho tay phải, đây là chiếc đũa phép mà quý tộc dùng ở bên ngoài. Đây là bí mật của giới quý tộc thuần huyết, không ai sẽ nói ra con át chủ bài cuối cùng của mình, nhất là giới quý tộc.

Năm Narcissa bảy tuổi đã nhận được một chiếc đũa phép dài bảy tấc anh, thân là gốc cây tuyết tùng ngàn năm, dùng dây thần kinh của viễn cổ cự long làm lõi. Bản thân đũa phép đã rất mạnh, đối với người đang thức tỉnh huyết mạch như Narcissa thì nó lại càng thích hợp. Hiện tại, cây đũa phép này được Druella ếm bùa ẩn thân, khi chiến đấu có thể lấy ra.

"Oh, vậy vươn tay phải của cháu ra, để ta đo lường độ dài cánh tay và một số vị trí khác."

Olivander nói xong, buông cái thước cuộn đang vặn vẹo trong tay ra, cái thước cuộn lập tức bay về phía Narcissa. Chiếc thước cuộn này không háo sắc như cái cửa hàng quần áo của phu nhân Malkin làm Narcissa khá yên tâm. Bé mặc cho cái thước đo loạn không có kết cấu gì, Olivander thì lấy đũa phép đặt thành chồng ở trên quầy, chờ thước đo xong sẽ cho Narcissa thử đũa phép.

"Thử cái này xem, dài mười ba tấc rưỡi, thân làm bằng gỗ liễu, lõi là dây thần kinh rắng." Olivander cầm một cây đũa phép đưa tới tay Narcissa. Bé tùy tay vẩy đũa, các cây đũa phép trong tiệm bị náo loạn một hồi.

Olivander vừa đoạt cây đũa phép trong tay Narcissa vừa nói, "Xem ra không phải nó, thử cái này xem, dài mười tấc Anh, thân là gỗ cây sồi xanh, lõi là lông độc giác thú." Một lốc xoáy nhỏ cuốn qua tiệm, làm hòm đũa phép bị thổi trúng rơi lung tung.

"Oh, cây này dài bảy tấc Anh, gỗ dổi, lõi thần kinh rồng." Narcissa cầm đũa phép, ma pháp làm cho Olivander ướt từ đầu đến chân.

Olivander chẳng những không tức giận mà càng lúc càng hưng phấn, cứ như vậy thử một cái lại một cái, đến lúc Narcissa tìm được cây đũa thuộc về mình thì đã là hai tiếng rưỡi sau. Thật lâu sau, khi Narcissa đi cùng đứa nhỏ nhà mình chọn đũa phép, cô đã biết, chỉ có lúc không bề bộn nhiều việc, Olivander mới có thể dùng nhiều thời gian chọn đũa phép cho phù thủy nhỏ mới vào học như vật, cho dù cô hiểu phù thủy nhỏ quý trọng đũa phép trong tay là vì không muốn bước vào tiệm đũa phép nửa bước, nhưng cô vẫn tức giận không thôi.

Lúc Narcissa cầm cây đũa phép kia, nháy mắt đó, bé cảm thấy ma lực trong cơ thể được khai thông, đau mỏi vì thử đũa phép trong thời gian dài cũng biến mất. Bé cảm giác như cây đũa phép này là một phần của cơ thể mình vật, bé vung tay, một dải sao sáng nhỏ làm người ta cảm thấy thả lỏng xuất hiện.

"Oh, oh, xem ra cháu đã tìm được chiếc đũa phép phù hợp nhất với mình, dài bảy tấc Anh, thân là gỗ liễu tượng trưng cho trị liệu và sức mạnh tinh thần, lõi là lông độc giác thú tượng trưng cho sức mạnh trị liệu, nhìn qua cháu sau này sẽ có thành tựu lớn trong lĩnh vực trị liệu, cháu nhất định sẽ là một phù thủy rất giỏi."

Narcissa nghe Olivander nói vậy cũng không có phản ứng quá lớn, chỉ âm thầm thề sau này trừ khi có chuyện quan trọng sẽ không bao giờ bước vào nơi này nửa bước.

"Cám ơn, cây đũa phép này giá bao nhiêu ạ?"

"Đũa phép ở đây đều có giá bảy galleon."

Ra khỏi tiệm Olivander, Narcissa đi đến quán Cái vạc lủng thuê một căn phòng, thay áo choàng phù thủy thành trang phục Muggle, thông qua thông đạo của quán đến thế giới Muggle ở Anh. Dựa vào kiến thức hiện tại đã mơ hồ, Narcissa đi dạo quanh London. Lúc này, London cũng không phông hoa, rất nhiều kiến trúc và phương tiện sau này mọi người đều biết còn chưa hoàn thiện hoặc chưa xây dựng, trị an cũng không quá an toàn, nơi nơi đều là kẻ trộm, Narcissa thấy tình huống như vậy, quyết định đi dạo ở nơi nhìn qua là trung tâm thương mại lớn rồi về nhà.

Bởi vì chọn đũa phép làm chậm trễ nhiều thời gian, Narcissa quyết định mua lễ vật cho người nhà trước, của Druella là một chiếc vòng cổ hình giọt nước đính kim cương màu hồng nhạt, của Cynus là một đôi khuy tay áo đính đá màu đen. Quà của Bella và An đều là kẹp tóc, một cái là họa tiết con bướm vươn cánh còn một cái là tạo hình vương miện, trên mặt kẹp tóc đều là những viên đá nhỏ lấp lánh. Quà cho Walburga là một chiếc váy dài tao nhã màu đen, của Orion là một cây gậy chống bằng bạc. Còn cho Sirius và Regulus là đủ loại mô hình ô tô có thể tháo ráp.

Bản thân Narcissa tìm được ngọc khí Trung Quốc trong một tiệm đồ cổ tên là "Barnard", nhất là một cái lắc tay bằng ngọc, là một khối chạm ngọc mài, dây xích tay trừ nút thắt đều làm bằng bạc, không có tiếp nối khác, đặt trên vải nhung thiên nga đen, càng hiện ra độ thông thấy của ngọc, Narcissa ngay cả giá cũng không thèm nhìn đã mua cái lắc tay này về.

Ngẩng đầu nhìn sắc trời, thấy mặt trời đã ngả về tây, Narcissa đánh xe đi đến quán Cái vạc lủng, vào căn phòng đã thuê trước thay bộ trang phục Muggle thành áo choàng phù thủy mặc khi ra cửa.

· Thú cưng

Xuống tầng, Narcissa giao tiền thuê phòng cho chủ quán Cái vạc lủng – Tom, rồi xoay người rời đi, chuẩn bị đến tiệm thú cưng tìm con mèo tai ngắn mà bé nhớ mong đã lâu, có thể mua được mèo con thì càng tốt. Bella và An đi học đều mua cú mèo, cho nên bé không muốn mua thêm con cú mèo nữa, dì sao trong trường, cần gì có thể đến tháp cú, trực tiếp dùng mấy bé cú ở đó là được rồi!

Lững thững đến tiệm động vật thần kỳ duy nhất trong hẻm Xéo, từ ngoài cửa kính đã có thể thấy được sự náo nhiệt nơi đây, đủ loại giống loài động vật thần kỳ, ngồi hoặc đứng trong l*иg, nhân viên trong tiệm thỉnh thoảng đưa động vật nhỏ mà các phù thủy nhỏ thích đến trước mặt chúng.

Đẩy cửa lớn của tiệm ra, nhân viên trong tiệm vừa tiếp đãi một phù thủy nhỏ soi mói xong thấy Narcissa vào, rất nhiệt tình chào đón bé, rồi lại hỏi bé muốn mua động vật gì làm thú cưng.

"Cháu muốn mua một con mèo con tai ngắn." Narcissa chờ đợi trả lời nhân viên.

"Mèo con tai ngắn? Để cô nhớ xem, chủ tiệm gần đây hình như mới nhập một đám mèo con tai ngắn, nhưng đó có vẻ là giống quý hiếm, giá cũng quý hơn các động vật bình thường. Nếu cháu còn muốn, để cô đi tìm cho cháu."

"Thật sự có? Vậy dù giá bao nhiêu cháu đều phải mua một con!" Narcissa kinh hỉ trả lời, vốn bé tính nếu nơi này không có, bé sẽ đến hẻm Knocktuen tìm thử.

"Được, vậy cháu muốn giống nào? Có muốn hạn chế sinh sản không?"

"Sao cũng được ạ, nhưng mà nhất định phải là thuần huyết. Cháu muốn tự mình chọn một con, có được không ạ?"

"Đương nhiên là được, cháu chờ một chút, cô xuống tầng hầm mang lên cho cháu chọn, chờ cô lên sẽ nói cho cháu cách chọn mèo con."

"Vâng, được ạ."

Nghe được lời khẳng định của Narcissa, nhân viên của tiệm đến tầng hầm chọn cho Narcissa vài loại giống mèo con tai ngắn đẹp. Lúc mới đi làm, chủ tiệm đã nhắc nhở căn dặn cô nhiều lần, dạng người gì phải tiếp đãi thật tốt, dạng người gì không thể đắc tội, còn mặc quần áo như nào là có quyền lực có tri thức hay không.

Vừa rồi khi thấy Narcissa bước vào, chủ tiệm đã nhận ra trang phục trên người bé là chỉ có quý tộc quyền thế mới có thể mắc, nên cô mới có thể giới thiệu những động vật nhỏ có huyết thống thuần khiết mà chủ tiệm vừa mới mua về, mèo con tai ngắn cũng là một trong số đó, nhưng nhưng viên cửa hàng cũng cảm khái, "Chỉ có quý tộc mới có thể mua được thú cưng nhỏ đắt tiền như vậy."

Không thể không nói, chủ tiệm động vật thần kỳ này cũng rất giỏi, trước kia Narcissa liều mạng làm nũng muốn Cygnus tặng bé mèo con tai ngắn trong sinh nhật của mình, Cygnus nghe được tin tức, mèo tai ngắn có huyết thống thuần chủng trên giới pháp thuật đã rất hiếm có, mèo tìm được đều đã trưởng thành, tính cảnh giác cao, thời kỳ sinh sản thì lại không tìm ra được chúng trốn ở chỗ nào. Huống hồ, mèo trưởng thành rồi, độ trung thành cũng không cao như mèo dưỡng từ bé, vậy nên Cygnus không mua cho Narcissa.

Chuyện đó làm người chờ mong có thể có một con mèo con làm bạn như Narcissa rất thất vọng, nhất là sau khi An cũng đi học rồi. Chỉ bằng việc tiệm này có thể tìm được mèo con như vậy đã nói lên rất nhiều vấn đề. Lúc nhân viên cửa hàng leo thang phát ra thanh âm "kẽo kẹt", Narcissa lập tức nhìn về phía đó.

Lúc nhân viên cửa hàng đem mấy cái l*иg đặt lên quầy xong, Narcissa phát hiện những chiếc l*иg đều được trùm kín. Nhân viên cửa hàng nói đó đều là do chủ tiệm đặc chế, có tác dụng ngăn cách hơi thở của người ngoài. Mặc dù không thấy mèo con, nhưng Narcissa vẫn nhìn chằm chằm vào cách l*иg.

Tuy không biết hình dạng của những bé mèo con này, nhưng Narcissa biết, chúng rất hiếm, bằng không, tiệm sẽ không xử lý như vậy. Nhân viên cửa hàng đặt những cái l*иg xuống trước Narcissa, không lấy vải bố xuống chỉ có thể nghe thấy những tiếng mèo kêu nho nhỏ, cô giải thích cho Narcissa:

"Đây là những con mèo con tai ngắn quý hiếm mà chủ tiệm tìm thấy ở những nơi khác nhau, bởi vì vừa sinh ra chưa đến ba ngày đã đưa vào trong tiệm, hơn nữa, những con mèo con này chưa từng gặp qua động vật sống nào kể cả mẹ chúng nên mới có thể xử lý như vậy. Giờ cháu chỉ cần để tay vào trong l*иg một lát, nếu nó liếʍ tay cháu nghĩa là nó đã nhớ mùi của cháu, vậy thì cháu có thể mua con mèo con đó."

Narcissa nhanh chóng gậy đầu, đặt tay đã rửa qua vào trong l*иg của mèo con, đợi hơn nửa ngày không thấy gì, bé chỉ có thể thất vọng lấy tay ra, rửa sạch rồi đưa vào cái l*иg thứ hai. Bé vừa để vào đã cảm thấy mèo nhỏ liếʍ tay mình, bé thuận theo sờ lông tơ mềm mại của nó, cảm nhận được bé mèo giống như là biết Narcissa sẽ là chủ nhân của nó mà đẩy đẩy.

Narcissa lấy tay ra, hưng phấn và chờ mong nói lại cảm giác mà mình chạm vào, nhận được đáp án của nhân viên, "Đây là con mèo con của cháu." Sau đó, nhân viên cửa hàng đặt cái l*иg theo phương hướng mà vừa bỏ vải ra thì mèo con sẽ nhìn thấy Narcissa đầu tiên, sau đó đưa cho Narcissa một bình sữa, để bé bón cho mèo còn hớp đầu tiên rồi mới để bé ôm mèo con ra. Nhân viên còn đưa cho bé sách dạy nấy thức ăn cho mèo cùng với những việc cần chú ý cho Narcissa. Bé thanh toán 100 galleon rồi rời khỏi tiệm.

Lúc này, Narcissa cũng đã thấy mình có chút mệt, nhất là còn đang ôm bé mèo con trong lòng. Lấy đồng phục đã làm xong ở tiệm quần áo của phu nhân Malkin, ngẩng đầu, bé thấy tiệm đồ ăn lạnh Florean mà Rose đã nhắc tới nhiều lần trong thư. Bình thường bé sẽ không ăn đồ ăn như kem ly này, vì sợ ảnh hưởng tới thân thể, quý tộc đều sẽ có thực đơn riêng, nhưng Rose cũng không chắc đã ăn qua, nhà Malfoy còn nghiêm khắc hơn nhà Black cơ mà. Vì chiêu đãi cơ thể đã mệt nhọc cả ngày của mình, Narcissa quyết định vào tiệm đồ ăn lạnh Florean ăn một cái kem ly rồi mới về nhà. Vừa mở cửa tiệm, hơi lạnh đã ấp đến, mệt nhọc của Narcissa cũng như vơi đi một nửa.

Sau đó, Narcissa tìm một góc tối ngồi xuống tùy ý lật thực đơn đồ ăn trước mặt, gọi một chiếc kem nhìn có vẻ rất ngon. Lúc Narcissa nhàm chán chờ nhân viên đưa kem tới, màu bạch kim loáng thoáng hiện lên trước mặt, nhưng lúc Narcissa chuẩn bị cẩn thận quan sát, người đã đã đi mất, hoặc là, căn bản không có ai đi qua, Narcissa quá mệt mỏi mà hoa mắt.

Narcissa còn tưởng bé thấy Rose cơ, thân ảnh đó nhìn qua rất trẻ, tuyệt đối không thể là Abraxas Malfoy. Hai người viết thư nhiều năm như vậy cũng chỉ gặp nhau có một lần, bạn tốt như vậy, chắc cả thế giới chỉ có hai người thôi. Nghĩ vậy, Narcissa lại thấy hơi buồn cười, lúc này, Narcissa không biết, cả nhà đều biết "cô gái" kia là "chàng trai", kể cả Bella và An, nhưng vì muốn xem diễn nên đều không nói cho Narcissa.

Lúc nhân viên tiệm Florean bưng ly kem lên, tiếng va chạm thanh thúy giữa ly kem và mặt bàn vang lên, đánh gãy suy nghĩ của bé. Trước mĩ thực, bé quyết định, hưởng thụ mĩ thực trước, còn lại a, tránh hết qua một bên đi~