Tần Thư ngẩn người, trường cô học cao học ở một thành phố phía nam, hiện tại đang là mùa hè, cô mặc váy mỏng thoáng mát, chàng trai mặc quần âu cũng mỏng, có thể cảm nhận được độ nóng của côn ŧᏂịŧ.
Cô chậm rãi ngẩng đầu lên, chàng trai dịch sang một bên, quay lưng đi, khàn giọng để lại một con số: “Wechat của tôi là 188…”
Nói xong liền rời đi.
Các bạn cùng phòng của Tần Thư nghe hiểu, nhanh chóng lấy điện thoại ghi lại.
Chàng trai có đôi chân dài, bước chân cũng dài, chờ đến khi Tần Thư và bạn cùng phòng đi xuống lầu thì đã sớm không thấy bóng dáng đâu.
Mấy người Lâm Tâm Duyệt vốn dĩ muốn tìm chàng trai để hẹn ăn tối với Tần Thư, nhưng nhìn trái nhìn phải, không biết đã đi đâu rồi, liền nói: “Mau thêm Wechat, nhanh chóng hỏi tên người ta đi.”
Sau khi Tần Thư gửi lời mời kết bạn, nhìn ảnh đại diện, chỉ là một con mèo, con mèo được đeo một chiếc vòng cổ, có vẻ rất chặt, cổ ngửa ra sau.
Ba người bạn cùng phòng cũng cúi đầu nhìn.
Lâm Tâm Duyệt a một tiếng: “Sao lại để động vật làm ảnh đại diện, chẳng lẽ là gay? Bức ảnh này cứ kỳ lạ sao ấy.”
Tần Thư cất điện thoại vào trong túi: “Không biết nữa, ăn cơm xong lại nói tiếp.”
“Tớ giúp cậu xem cậu ấy đồng ý hay chưa.” Lâm Tâm Duyệt quen đường mở túi của Tần Thư, lấy điện thoại ra, “Chúng ta nói thêm lúc nữa, không vội ăn cơm.”
“Tần Thư, mở điện thoại.”
Tần Thư bất đắc dĩ mở điện thoại.
Hiện tại cô đang sống trong căn phòng bốn người, tương tự phòng đi thuê, hai người một phòng. Lâm Tâm Duyệt học truyền thông, cô cùng hai cô bạn khác học nghệ thuật.
Trong số bốn người họ, chỉ có cô là đang độc thân, chưa từng yêu ai.
Vì vậy, ngay khi mới khai giảng, bạn cùng phòng đã bắt đầu thu xếp giúp cô, trước đó còn hỗ trợ hỏi xin Wechat của hai chàng trai ở nhà ăn, nhưng sau khi trò chuyện mấy câu thì không còn chuyện sau đó nữa.
Cô không ôm hy vọng thoát khỏi cuộc sống độc thân, nhưng bạn cùng phòng nhiệt tình, hơn nữa cái tuổi này xác thực có nhu cầu sinh lý, nên cô cũng cố gắng thử nói chuyện.
Lý Kiều Kiều liếc mắt: “Vẫn chưa đồng ý à.”
Lâm Tâm Duyệt thất vọng: “Người này sao thế, người đẹp thêm Wechat vậy mà còn thờ ơ.”
“Hình như cậu ấy rất ít khi chơi điện thoại, đợi lát nữa kiểm trai lại xem.” Lý Kiều Kiều nói.
Chờ bốn người ăn cơm xong, lại đi vào căn tin trường mua trái cây rồi trở về phòng, cuối cùng chàng trai cũng đồng ý, câu đầu tiên gửi đến rất đơn giản.
“Xin chào, tôi tên Quý Nam, khoa hóa học.”
Ba người bạn cùng phòng cùng hét lên.
“Thử mở vòng bạn bè của cậu ấy đi.”
Tần Thư đơn giản lướt qua, chỉ có mấy bài đăng, thời gian khoảng sáu năm, đều là về tập thể hình.
“Xong rồi.” Lâm Tâm Duyệt đột nhiên mất hứng thú, “Ảnh đại diện hình mèo, còn thích tập thể hình, tớ xem trên mạng, loại đàn ông này 80% là gay.”
Tuy rằng đang học cao học, nhưng chuyên ngành nghệ thuật tự do nên không áp lực lắm, nếu không có tiết thì mọi người sẽ lướt Douyin hoặc Bilibili, điều này ảnh hưởng không hề nhỏ.
Ba người bạn cùng phòng nhớ lại diện mạo của Quý Nam, lại nhớ đến những lời nói của người đó, đưa ra cùng một kết luận.
Người này là gay.
“Cậu ấy không phải là 0 chứ.” Lý Kiều Kiều nói.
“A, một chàng trai đẹp trai bị người đàn ông khác câu đi rồi, thời buổi này gặp một anh đẹp trai quả là không dễ dàng, đã thế còn thích con trai nữa chứ.” Lâm Tâm Duyệt ngồi trở lại trên giường, “Quên đi, anh chàng này vừa nhìn thấy đã biết không phải thẳng nam bình thường.”
“Có rất nhiều trai đẹp, cùng lắm thì xuống tay với một người khác vậy.”
Bởi vì bài ngày mai cần lên bục giảng thuyết trình, bạn cùng phòng an ủi Tần Thư vài câu, liền trở về làm PPT, Tần Thư ở cùng một phòng với Lâm Tâm Duyệt, Lâm Tâm Duyệt cảm thấy Quý Nam không đáng tin nên nằm ở trên giường chơi điện thoại.
“Thư Thư, tớ hơi mệt, nằm một lúc sẽ đi ra ngoài ăn cơm với bạn trai, còn chàng trai kia cậu cứ nói qua loa vài câu là được.”
Các bạn cùng phòng vừa rồi còn cố gắng hết sức để ghép đôi, nhưng chỉ bởi vì đối phương thích tập thể hình và dùng mèo làm ảnh đại diện liền thay đổi thái độ, Tần Thư vốn dĩ không có hứng thú, hiện tại lại cảm thấy tò mò.
Từ nhỏ đến lớn cô không có nhiều bạn khác giới lắm, cũng không biết nhiều về con trai, ngược lại Lâm Tâm Duyệt thì khác, cho nên khi nói đến con trai, cô rất tin tưởng ánh mắt của bạn cùng phòng.
Chẳng lẽ là gay thật?
Tần Thư cúi đầu, trả lời đối phương: “Xin chào, tớ tên Tần Thư, đến từ học viện nghệ thuật.”
Lúc trước tán gẫu hai câu, Tần Thư đã không biết phải nói gì, nhưng mới nói vài câu, chàng trai này lại nói muốn đến phòng thí nghiệm.
Tần Thư không biết có phải đối phương đang lấy cớ hay không, cho nên trả lời “được.”
Cuộc nói chuyện kết thúc, Tần Thư chưa viết xong luận văn, cô mở máy tính ra, có một ít thông tin cần phải tra, vì vậy cô đứng dậy chuẩn bị đến thư viện.
“Thư Thư, cậu lại đến thư viện à?” Lâm Tâm Duyệt ngẩng đầu hỏi.
“Ừ, cần lấy thông tin cho luận văn.”
Trong bốn người, chỉ có Tần Thư đến từ ngôi trường này, giáo sư cũng từng là giảng viên dạy cô khi còn là sinh viên, rất coi trọng cô, còn khuyên cô thi nghiên cứu sinh, chưa khai giảng đã giao cho mấy bài luận văn.
Những người khác chưa gặp cố vấn của mình, còn Tần Thư đã viết xong ba bài luận văn.
Lâm Tâm Duyệt đứng dậy từ trên giường, nhìn cô từ trên xuống dưới một lần.
“Sao vậy?” Tần Thư cũng cúi đầu, “Mặc như này có vấn đề gì sao?”
“Vấn đề rất nghiêm trọng, cậu không chỉ đến thư viện học tập, mà còn phải đi tìm tình yêu. Thư viện có nhiều trai đẹp như vậy, cậu phải thu hút bọn họ.” Lâm Tâm Duyệt cân nhắc một chút, mở tủ quần áo, lấy ra một chiếc váy màu vàng, “Cậu mặc cái này, đi thêm đôi bốt nữa thì hoàn hảo.”
Tần Thư lắc đầu, “Không được.”