Triệu Yên Yên rốt cuộc đã rời khỏi am Nguyệt Thủy, nơi nàng tu hành khổ sở ba năm.
Ba năm trước đây, khi nàng mười ba tuổi, theo cha mẹ đi đến một ngôi chùa cổ để dâng hương, nàng gặp được một vị cao tăng ngao du trở về.
Vị cao tăng kia, mi râu thật dài đã bạc trắng, buông thõng xuống phía dưới làm Triệu Yên Yên hoài nghi hắn mở mắt có thể nhìn thấy rõ ràng mọi vật hay không?
Hắn thế nhưng vừa thấy nàng, liền nói, nữ thí chủ tình duyên nghiệt nặng, chỉ có chuyên tâm tu hành, mới có thể tránh khỏi kiếp nạn hồng trần.
Lời này vừa thối ra, phụ quân nàng, Uy Viễn Hầu quyền cao chức trọng liền đưa nàng đi đến am Thủy Nguyệt suốt đêm, ra lệnh nàng phải làm ni cô khổ tu.
Ba năm trôi qua có bao nhiêu cơ cực, bao nhiêu vất vả, nàng không còn muốn nhớ lại nữa.
May thay nàng không ngừng kiên trì viết thư cho biểu ca và mẫu thân nàng, cầu xin bọn họ thuyết phục phụ thân hồi tâm chuyển ý. Rốt cuộc sau khi nàng cập kê, biểu ca hứa hẹn cưới nàng yêu nàng, phụ thân mới miễn cưỡng đồng ý đón nàng về phủ.
Ba năm xa cách, Triệu Yên Yên trở lại phủ đệ Hầu phủ Uy Viễn hiển hách, Uy Viễn Hầu Triệu Lệ cùng phu nhân Phùng thị đã chờ đợi ở phòng khách rất lâu, rốt cuộc cũng nghe được thanh âm bẩm báo ở bên ngoài: "Đại tiểu thư hồi phủ!"
Hai người bọn họ liền kích động mà đứng lên muốn đi nghênh đón.
Nghĩ tới cảnh nữ nhi mình chịu khổ ba năm, nhất định là phờ phạc tiều tụy, làm người đau lòng. Năm đó, nàng vẫn là nha đầu vừa mới cao lớn... hiện giờ.
Triệu Yên Yên nhấc tà váy lên bước vào phòng khách, phụ mẫu đều đồng thời kinh ngạc, đặc biệt là Triệu Lợi. Bộ dáng thiếu nữ trẻ tuổi của nữ nhi hắn quá giống muội muội Triệu Huề. Không! Nàng sáng rọi động lòng người, muôn vàn tươi đẹp hơn muội muội khi còn trẻ.
Chỉ thấy nàng chậm rãi đi đến, uyển chuyển lắc lư, mỗi bước đi đều như nở ra hoa sen... Trong nháy mắt, không thể phân biệt được đó là người hay là yêu.
"Cha, nương!!!" Triệu Yên Yên nhào vào trong lòng ngực mẫu thân khóc nức nở, chỉ chốc lát sau mí mắt đã đỏ hoe, tràn đầy mị hoặc.
"Yên Yên, nữ nhi của ta" Phùng thị trấn an vỗ vỗ phía sau lưng nàng, sắc mặt lo sợ. Hiện giờ xem ra, bà càng tin vào lời "Tình nghiệt sâu nặng " của cao tăng, nữ nhi trưởng thành như vậy, chắc chắn sẽ khiến cho nam nhân nhớ thương. Cũng may, Hoàng quý phi đã thoả thuận cùng phu quân, để Yên Yên làm chính thê của Khải Ca nhi.
Triệu Yên Yên khóc một hồi, Triệu Lợi ôn nhu nói: "Ngươi trở về phòng nghỉ ngơi đi, ngày mai còn tiến cung vấn an cô mẫu ngươi"
"Vâng cha" Thiếu nữ ngoan ngoãn nghe lời.
Triệu Yên Yên hiểu rõ, lần này có thể trở về, là bởi vì biểu ca Lưu Khải đã đồng ý cưới nàng.
Ngày tiến cung tiếp theo, nàng đã dành hơn một giờ để huân hương trang điểm, ăn mặc cực kỳ xinh đẹp.
*Huân hương: xịt nước hoa.
Nữ nhân sinh ra đã xinh đẹp như vậy, cho dù chỉ trang điểm một chút, nam nhân nào nhìn thấy có thể không động lòng được.
Sau khi vào hoàng cung, nhuyễn kiệu do Hoàng quý phi an bài đã chờ sẵn từ lâu để đón nàng đi đến cung Hoa Dung.
Nàng ngồi trong nhuyễn kiệu, chưa từng vén rèm lên, miễn cho nhìn thấy người mà nàng không muốn thấy.
Nhưng có người lại cố tình tìm tới cửa.
Nhuyễn kiệu dừng lại, cung nữ vén rèm lên, nói: "Thái tử điện hạ đang đi qua đây, thỉnh cô nương xuống kiệu né tránh"
Khoé miệng Triệu Yên Yên giật giật, được cung nữ đỡ xuống kiệu thối lui đến một bên đường, nàng xách làn váy lên quỳ xuống. Cử chỉ ưu nhã đoan chính, cả người tản ra quyến rũ dụ người.
Lưu Thông một thân một mình cưỡi ngựa cao chạy tới, Triệu Yên Yên cùng vài cung nhân đồng loạt hô: "Thái tử điện hạ vạn phúc".
Nam nhân trời sinh tướng mạo rồng phượng, là lang quân tuấn mỹ hiếm có thế gian, đáng tiếc mặt mày lại lãnh khốc vô tình, còn có một loại thần thái vô cùng uy nghiêm, khiến cho người ta rùng mình, không rét mà run.
Hắn không lên tiếng, các nàng chỉ có thể tiếp tục quỳ.
Hắn cưỡi ngựa đi đến trước mặt Triệu Yên Yên, nhìn thiếu nữ trưởng thành nổi danh khuynh quốc, ngữ khí vẫn lạnh lùng trào phúng như mọi khi, nói: "Ba năm không gặp, ngươi thật là càng lớn càng xấu".
Tiểu cô nương tức giận đỏ mắt, nhưng giận cỡ nào cũng không dám nói gì.
Lưu Thông thật sự không thích nhìn gương mặt này, quá giống yêu phi trong cung kia, làm cho người vừa nhìn thấy liền tức giận bốc khói. Ba năm không gặp, sao bộ ngực nàng lại lớn thành bộ dáng kia? Thật là bắt chước cô mẫu nàng, lấy sắc phục vụ người.