Thiên Thần Bị Gãy Cánh

Chương 10.6: Làm bạn gái của tôi

Giọng nói của người phụ nữ không khỏi mềm đi, bên trong chất chứa đầy sự khẩn cầu, An Thần Vũ nghe vậy thì rất hài lòng.

"Không được."

"Anh... Anh thực sự rất quá đáng, rõ ràng là anh ép tôi phải ra tay, anh, anh muốn lừa tôi." Cô không có tiền, chứ đừng nói là bảy vạn bảy, chẳng lẽ cô phải cắt thịt mang đi bán sao?

"Thế thì cứ chờ nhận thư yêu cầu của tôi đi." An Thần Vũ cười híp mắt tiến lại gần cô, đầu ngón trỏ khẽ nâng chiếc cằm trơn mịn của cô lên, cái miệng nhỏ nhắn hồng hào khẩn trương mím chặt lại.

"Anh muốn kiện tôi?"

"Đang có ý này. Cô phá hoại tài sản cá nhân của tôi, khiến tôi phải chịu tổn thất bảy vạn bảy nghìn nhân dân tệ, chà chà... Khoản tiền này cũng đủ để cho cô ngồi tù rồi." Nói chuyện giật gân, bắn tiếng đe dọa.

Sắc đỏ trên mặt Bùi Nhiên lập tức tản đi, thay vào đó là một màu trắng như bị phủ sương.

"Tôi không có tiền, tôi thực sự không có tiền, rốt cuộc anh muốn thế nào đây?" Bùi Nhiên đẩy bàn tay khinh suất của anh ra, khóc không ra nước mắt.

"Thế để tôi gọi cho Phương Tri Mặc, bảo cậu ta trả tiền!"

"Không, đừng..."

Bùi Nhiên lòng dạ rối bời, vừa nghe thấy ba chữ Phương Tri Mặc là cô đã loạn hết cả lên. Cuối cùng cũng chẳng màng xem ai đang chiếm tiện nghi của ai, hai bàn tay nhỏ bé đáng thương níu lấy tay An Thần Vũ đang chuẩn bị móc điện thoại, trong mắt đầy vẻ cầu xin.

Hiếm khi bị cô "phi lễ" một lần, An Thần Vũ rất hưởng thụ cảm giác này, cũng không vội ép cô, cứ thế để mặc cho cô níu lấy tay mình.

"Tôi đền tiền cho anh, bây giờ trả trước ba nghìn, chỗ còn lại để tôi quay về gom góp đã, được không? Ngày mai, muộn nhất là ngày mai tôi sẽ đưa tiền cho anh." Đây đã là giới hạn của cô rồi.

"Không được."

"Anh!" Đối diện với chàng trai đang cố tình làm khó mình, Bùi Nhiên giận đến mức hai tay phát run, nhưng vừa nghĩ đến chuyện này sẽ liên lụy đến anh trai, cô lại xấu hổ cúi đầu: "Thế, thế trong tối nay có được không, bây giờ tôi đi vay tiền..."

"Trong thời gian ngắn như vậy, cô dựa vào đâu mà chắc chắn có thể gom đủ bảy vạn bảy trả cho tôi? Theo những gì tôi biết, gia cảnh của bạn bè thân thiết với cô đều rất bình thường, à... Quyên Tử có tiền, nhưng chỉ cần cô ấy vừa móc tiền ra là chắc chắn Tưởng Minh cũng sẽ phát hiện, mà Tưởng Minh đã phát hiện ra..."

Nếu Tưởng Minh phát hiện, vậy thì chắc chắn Phương Tri Mặc cũng sẽ biết! Nghĩ đến đây, sắc mặt của Bùi Nhiên lại tái đi mấy phần.

"Rốt cuộc phải làm thế nào thì anh mới chịu tha cho tôi?" Bùi Nhiên hét lên đầy giận dữ.

Rõ ràng là cái tên ác ma này đang có ý đồ gì đó.

Dứt khoát từ bỏ việc cầu xin, Bùi Nhiên nhắm chặt hai mắt, chờ đợi phán quyết cuối cùng của quỷ sa tăng.

Với thực lực của An Thần Vũ, chỉ cần tìm bừa một cái cớ, tống cô vào tù quả thực là việc dễ như trở bàn tay.

"Làm bạn gái của tôi."

"Xin lỗi, An tiên sinh, tôi vẫn chưa đến mức phải bán mình!" Bùi Nhiên ngoài mạnh trong yếu.

"Nếu tôi muốn, có thể bắt cô phải bán bất cứ thứ gì. Chính vì muốn quý trọng cô nên mới bảo cô làm bạn gái tôi." Anh nói rất nghiêm túc.

Thật ra đây cũng không phải thương lượng, chỉ là báo trước cho cô một tiếng, An Thần Vũ anh muốn làm gì thì nhất định phải làm bằng được.

Bảy vạn bảy, Phương Tri Mặc...

Anh trai giận rồi, cô không dám quấy rầy anh ấy nữa, ít nhất là khoảng thời gian gần đây không dám nữa.

Những vấn đề hóc búa cứ như từng quả bom đang điên cuồng oanh tạc trong đầu cô, hình ảnh anh trai và Tiêu Đằng Tĩnh môi lưỡi dây dưa, ánh mắt lạnh như băng cùng với tiếng gầm đầy giận dữ của anh ấy. Nghĩ đến đây, cô chỉ thấy quặn đau, cũng không rõ là đau dạ dày hay là đau lòng, điều duy nhất mà cô có thể chắc chắn đó là anh trai ngày càng xa cách cô, xa đến mức không thể nắm bắt được nữa, từ nay trở đi, trong cuộc sống của anh ấy sẽ chỉ có một người phụ nữ khác...

Trầm mặc một lúc lâu, hốc mắt người phụ nữ đỏ hồng, không ngừng cố gắng nuốt nước mắt vào trong.

"Tiền, tôi sẽ trả cho anh, nhưng xin anh hãy cho tôi thời gian ba ngày, tôi... trong ba ngày đó tôi sẽ làm bạn gái của anh..." Đây thật sự đã là giới hạn cuối cùng của cô rồi, nếu An Thần Vũ không đồng ý, cô sẽ trở về thu dọn đồ đạc, chuẩn bị ngồi tù.