Chiều này chỉ có một tiết của Diệt Tuyệt Sư Thái.
Diệt Tuyệt Sư Thái là giáo sư dạy môn Quy Luật Mỹ Học, dựa theo chứng nhận của cô bạn thân Quyên Tử, nói không chừng từ đầu đến chân, thậm chí ngay cả nội y trên người cũng không dính dáng chút xíu gì đến mỹ học, điều duy nhất khiến người ta phải chú ý tới chính là gương mặt lạnh như băng ngàn năm không đổi, ánh mắt ẩn chứa sát khí cùng với khứu giác nhạy bén hơn cả radar.
Trong tiết học của bà ta, người nào đến muộn, người nào về sớm, người nào ngủ gật, trốn tiết, thậm chí là hơi mất tập trung một chút là cũng bị gϊếŧ không thương tiếc.
Chuông báo hết giờ vừa vang lên, Quyên Tử như người được đặc xá, cuối cùng cũng thoát khỏi trạng thái ngồi thiền đầy miễn cưỡng, hai con mắt trống rỗng nhìn về phía Bùi Nhiên: "Tiểu Nhiên, cho mình mượn vở chép bài với."
"Đây."
"Cảm ơn nhé."
Quyên Tử thà mất thời gian ngồi chép bù bài sau mỗi tiết học cũng không thể nghe lọt tai một chữ Diệt Tuyệt Sư Thái nói.
Lạch cạch, cây bút trên tay rơi xuống mặt bàn, Quyên Tử đập bàn đứng phắt dậy: "Suýt nữa thì bỏ lỡ cơ hội ngắm mỹ nam ngàn năm có một, Tiểu Nhiên, đi theo mình!"
"Vở ghi của cậu..."
"So với mỹ năm, vở ghi chả là cái thá gì cả!"
Bùi Nhiên không muốn ra ngoài ngắm nghía mỹ nam gì hết, thế nhưng Quyên Tử lại không có chút đề kháng nào với người này, giờ đây cô ấy đã hóa thân thành một con sói hoang, dù ai đứng trước mặt cũng đừng hòng ngăn cản.
Quyên Tử trời sinh sức mạnh uy vũ lôi Bùi Nhiên chạy một mạch vào phòng báo cáo Khoa Tiếng Pháp, bên ngoài có một đàn anh khôi ngô tuấn tú đang chuẩn bị đóng cửa, Quyên Tử thấy vậy lập tức nhào tới, mỉm cười nịnh nọt.
"Anh Lý này anh Lý, cho bọn em vào đi, đây là buổi diễn thuyết cuối cùng của hotboy trước khi rời khỏi trường học rồi, cầu xin anh cho bọn em vào trong đi mà." Quyên Tử vừa nói vừa đẩy Bùi Nhiên lên trước.
"Mấy đứa cũng đâu có hiểu Tiếng Pháp, vào đấy góp vui cái quái gì..." Giọng điệu đang lên cao bất chợt khựng lại, cái người được gọi là anh Lý kia ngơ ngẩn nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Bùi Nhiên khoảng mười giây, sau đó lập tức cười hì hì: "Vào đi, không có lần sau đâu đấy."
Bùi Nhiên xấu hổ bị Quyên Tử kéo vào phòng báo cáo, chỉ nghe cô ấy nói thầm: "Lý Đại Bảo không có sức chống cự với gái xinh đâu."
Thì ra đây chính là nguyên nhân khiến Quyên Tử dù sống dù chết cũng phải kéo cô tới đây bằng được. Bùi Nhiên lập tức sáng tỏ.
Cả hội trường rất nhanh đã rơi vào khoảng yên tĩnh trước sự xuất hiện của hotboy An Thần Vũ trong truyền thuyết. Bùi Nhiên không khỏi bất ngờ khi đến tận bây giờ cô mới nhận ra tỷ lệ nữ sinh trong trường rất khủng bố. Người nào người nấy trang điểm xinh đẹp, long trọng hệt như mấy cô gái ở dưới quê sửa soạn đi lễ hội hàng năm. Lại liếc mắt nhìn sang bên cạnh, Quyên Tử đang lén tô lại son.
An Thần Vũ du học ở Pháp trở về, tập trung chủ yếu vào lĩnh vực tài chính, buổi diễn thuyết hôm nay cũng coi như một lần giao lưu hứng thú, từ đó có thể khiến mọi người có được sự hiểu biết sâu sắc hơn về nước Pháp.
Vốn tưởng mình sẽ ngủ gật vì hoàn toàn không nghe hiểu Tiếng Pháp, nhưng khi nốt nhạc đầu tiên lọt vào tai, cơn buồn ngủ của Bùi Nhiên lập tức biến mất.