Thiên Đường Hoa Hồng

Chương 3.1: Bước tới

Biến thành Lâm Kinh Mặc, cô hoang mang một khoảng thời gian.

Mà sau khi sự hoang mang rút đi như thủy triều, chỉ còn sót lại một tảng đá ngầm cứng rắn.

Mỗi một chỗ lên tảng đá đều khắc kín hai chữ trả thù.

Cô muốn trả thù.

Cho dù con đường phía trước khó khăn như thế nào, cô cũng muốn trả thù.

Kể từ đó, cuộc sống của Lâm Kinh Mặc chỉ có một tín ngưỡng duy nhất chính là trả thù, tất cả mọi chuyện đều được triển khai để hoàn thành mục đích này.

Khi cô bắt đầu đối diện với mục tiêu này, cô mới phát hiện ra tỷ lệ thành công của mình nhỏ đến mức nào.

Đầu tiên, nhà họ Lâm thực sự rất nghèo.

Nhà họ Lâm nằm ở một trong những tỉnh nghèo nhất của nước Hoa, mà nhà bọn họ còn ở huyện núi trong tỉnh nghèo đó.

Nếu không tận mắt chứng kiến, Lâm Kinh Mặc cũng không tin bây giờ còn có người không đủ tiền mua điện.

Núi rừng rậm rạp che khuất tầm nhìn của thôn làng này, đồng thời ngăn cách họ giữa chốn phồn hoa.

Ba của Lâm Kinh Mặc là bác sĩ lưu động, là người duy nhất trong thôn từng học lên cấp ba nhưng ông ấy cũng chỉ hiểu biết hơn những người khác một chút thôi.

Tên của Lâm Kinh Mặc là do ba cô đặt.

Ba cô hy vọng Lâm Kinh Mặc có tương lai rộng mở, vì vậy từ khi cô bắt đầu học tiểu học, ông ấy đã đi bộ hai tiếng chỉ để đưa cô đến trường.

Ba Lâm sáng suốt khiến Lâm Kinh Mặc cũng cảm thấy hơi an tâm.

Đối với người nghèo mà nói, bước đầu tiên để vượt qua sự khác biệt giai cấp chính là bằng cấp.

Lâm Kinh Mặc bắt đầu cố gắng học tập, chăm chỉ hơn bất kì người nào khác.

Từ tiểu học đến cấp hai, cô chưa bao giờ rớt khỏi vị trí đứng đầu.

Nhưng sau khi học cấp hai, Lâm Kinh Mặc phát hiện ra ưu thế phản kích của mình.

Cơ thể này cực kỳ đẹp, cô càng lớn càng xinh xắn.

Diện mạo của nguyên chủ giống ba ba phần, giống mẹ ba phần, nhưng hình như cô lại trúng được gen vé số, những chỗ giống ba mẹ có xu hướng đẹp hơn, chỗ khác thì lại phát triển thành ưu điểm của con gái.

Lâm Kinh Mặc đã từng đọc rất nhiều sách, những cô gái xinh đẹp mà nghèo khó thường có đàn ông tình nguyện chuẩn bị cho họ một lối tắt.

Mặc dù cô chưa tiếp xúc với quy tắc ngầm này của xã hội nhưng không có nghĩa là cô không hiểu.

Muốn trả thù một người phụ nữ cùng với mấy người đàn ông của cô ta, vẻ ngoài xinh đẹp chính là một điểm cộng.

Có điều vẻ ngoài xinh đẹp tồn tại ở địa phương nhỏ này sẽ chỉ là một chướng ngại vật.

Sau khi Lâm Kinh Mặc lên cấp hai, vì quá xinh đẹp nên xung quanh có không ít người theo đuổi. Những người âm thầm gửi thư tình thì không sao, một số kiểu học tra nổi loạn kiêu ngạo còn chặn đường cô, thậm chí còn sẽ bắt cô đi đến khu rừng nhỏ bên cạnh trường.

Lâm Kinh Mặc không chịu được sự phiền nhiễu này, đặc biệt là sau khi kỳ thi vào cấp ba, vì một tên học tra mà cô bị liên lụy, thành tích không tốt lắm nên bị chuyển đến một trường cấp ba trong thị trấn. Vì ba năm cấp ba yên bình, cô bắt đầu vụng về che giấu.