“Lão đại, địa chỉ kia đã bị mã hoá, cuối cùng tôi cũng lần ra địa chỉ đó là ở nước ngoài.”
Từ Thiên lại mở máy tính đang đặt ở bên cạnh ra, gõ lạch cạch vài cái.
"Tôi đã gửi cho anh các thông tin cụ thể qua email."
"Ừm." Hai người nói chuyện lời ít mà ý nhiều.
Tiếp đó Phó Ý Chi vừa nhìn về phía Chương Tân Thành và Tô Sầm, sau bữa ăn thời gian làm việc lúc nào cũng mãnh liệt và cấp tốc.
Phù An An chỉ nghe thấy mọi người nói blah blah gì gì đó, tiếp đó Phó Ý Chi chỉ cần nói “ừm, tốt, không được”, mỗi lần nói đều không vượt quá năm chữ.
Kiểm tra thời gian, một giờ đã trôi qua, mấy người kia rốt cuộc cũng nói xong, trên bàn ăn yên tĩnh trong chốc lát. Phù An An quay đầu rời khỏi điện thoại, ánh mắt vừa vặn đυ.ng phải Phó Ý Chi.
“Chương Tân Thành, sắp xếp một khoá huấn luyện thể chất, về sau, chuyện rèn luyện thể chất cho Phù An An sẽ do anh phụ trách.”
“Được.” Chương Tân Thành nhìn Phù An An, mặt không thay đổi đáp ứng.
Mới chạm mất nhau có một chút, Phù An An đã có thêm một buổi rèn luyện thể chất bất ngờ, điều này khiến cô cảm thấy choáng váng.
"Rèn luyện thân thể là như thế nào?"
"Đó là đào tạo chuyên nghiệp về chiến đấu, bắn súng,..." Tô Sầm trả lời.
"Tân Thành từng là quán quân cuộc thi lực lượng đặc biệt do Liên Hợp Quốc tổ chức, thông thạo chiến đấu, bắn súng và các hoạt động khác nhau, có thể xem là chuyên gia trong lĩnh vực này. Được anh ấy hướng dẫn thì em rất là may mắn đó.”
Phù An An nghe xong thì kinh ngạc nhìn anh ta một cái, không nghĩ tới tùy tiện chọn một người lại mạnh như vậy.
"Vậy tôi có thể trở thành cao thủ võ lâm sao?" Từ nhỏ đến lớn, siêu sao phim hành động Lý Tiểu Long chính là thần tượng của cô đó!
Nhìn thấy bộ dáng hưng phấn của Phù An An, Tô Sầm âm thầm cười: "Ngày mai em sẽ biết."
Ngày hôm sau, Phù An An mới biết vẻ mặt hả hê đó đại diện cho điều gì.
Võ lâm cao thủ không phải dễ làm như vậy. Chương Tân Thành rất lợi hại, cũng cực kỳ nghiêm túc. Không một chút nào vì Phù An An là con gái mà thủ hạ lưu tình, vừa bắt đầu chính là huấn luyện cấp bậc địa ngục.
Liên tục vài ngày, toàn bộ biệt thự đều là tiếng quỷ khóc sói gào của Phù An An.
"Thầy Chương, em không tập luyện nữa."
“Thầy Chương, em thật sự chạy không nổi nữa rồi.”
"A! Mẹ ơi, con muốn về nhà!"
Âm thanh truyền đến trong lỗ tai của Phó Ý Chi đang ở trên lầu, anh để văn kiện xuống nhìn về phía ngoài cửa sổ, thấy Phù An An đang đứng trung bình tấn thì nhíu mày.
"An An thật hoạt bát và tràn đầy năng lượng. Sau khi tập luyện cả buổi sáng, cô ấy vẫn còn nhiều năng lượng như vậy."
Nghiêm Sâm Bác đứng bên cạnh ở anh vừa cười vừa nói.
“Ồn ào.” Phó Ý Chi đưa tay nhéo nhéo mũi, nhàn nhạt phun ra hai chữ. Lúc đó anh thực sự đánh mất lý trí nên mới nhờ Nghiêm Sâm Bác đưa cô ấy về đây.
Vừa nói dứt lời, trước mặt đột nhiên trở nên tối sầm, một cảm giác quen thuộc đột nhiên ập đến, trước mặt anh xuất hiện một hàng chữ.
【 Chào mừng trở lại trò chơi sinh tồn, vòng này sẽ có 20.000 NPC và 9 người chơi cùng chơi với bạn. Hãy cố gắng sống sót trong 30 ngày. Trò chơi lần này: Dưới Bầu Trời.】
Phó Ý Chi nhìn chữ viết, đứng yên tĩnh tại chỗ chờ đợi.
Không gian xa lạ màu trắng biến mất, bây giờ anh đang đứng ở một thị trấn nhỏ xa lạ.
Trong biệt thự xa hoa, Phó Ý Chi đột nhiên ngồi ở trên ghế làm việc từ từ nhắm hai mắt, xem ra là anh đã bị kéo vào trò chơi. Nghiêm Sâm Bác nhìn nhiều thành quen, chuẩn bị lặng lẽ rời khỏi phòng.
Một bên khác, dưới lầu tựa hồ cũng xuất hiện tình trạng giống như vậy.
Chương Tân Thành bế Phù An An đã ngủ say vào phòng, "Cô ấy đã vào trò chơi." Nghiêm Sâm Bác từ trên lầu xuống dưới, chỉnh lại kính mắt, “Lão đại cũng tiến vào trò chơi rồi.”
Từ Thiên đang ở trong đại sảnh nghe xong lời nói của hai người thì sững sờ, “Mẹ kiếp, không thể nào trùng hợp như vậy chứ?"