Ta Làm Cẩm Lý Ở Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 55: Thành phố Hải Ly (20)

Phù An An đi ở phía sau quan sát, cô vô cùng kinh ngạc trước sự quản lý của Diệp Trường Phi đối với những người này.

Mười mấy người rất nhanh đã dọn dẹp xong toà nhà chính phủ, tổng cộng có 15 tầng cao ốc, chỉ mất một buổi sáng đã được dọn dẹp sạch sẽ. Bọn họ cũng thu được rất nhiều đồ vật.

Mực nước còn đang dâng cao, vậy nên Diệp Trường Phi gọi người di dời căn cứ lên tầng cao nhất của toà nhà.

Phù An An nhìn từ trên cao xuống, chỉ thấy phía dưới là mặt nước đυ.c ngầu, cơ hội rời đi chỗ này càng lúc càng nhỏ.



Tầng cao nhất có rất nhiều gian phòng, nhưng Diệp Trường Phi lại cẩn thận tập trung tất cả mọi người lại một chỗ.

“Anh Diệp, chỉ là một NPC thôi mà, không nên coi trọng quá.” Diệp Trường Phi ngưng cười, tuỳ ý liếc nhìn anh ta một cái, “NPC thì sao? Cần cậu dạy tôi nên làm việc như thế nào à?”

“Anh Diệp, em xin lỗi.” Lưu Điền cúi đầu xuống, anh ta rất sợ Diệp Trường Phi sẽ bỏ rơi mình.

Diệp Trường Phi ậm ừ, trong mắt hiện lên một tia cổ quái, “Hơn nữa, chẳng phải thật tuyệt nếu có một mối quan hệ kiều diễm thoáng qua trong mười ngày nhàm chán hay sao?”

Diệp Trường Phi nói kiểu này, khiến Lưu Điền không khỏi nghĩ tới việc có người chửi bậy với Diệp Trường Phi ở trên diễn đàn…

【 Hắn là một lão đại cô đơn ở trong trò chơi, nếu có thể thuê được hắn ta, tỉ lệ sống sót vượt qua vòng chơi đó sẽ tăng lên rất nhiều. Nhưng hắn là một người có tính cách rất ác liệt, yêu tiền, ham mê cái đẹp, ở trong trò chơi, thích nhất là nói chuyện yêu đương với những cô gái xinh đẹp trong vòng 10 ngày. Người chơi nữ tốt nhất không nên đυ.ng phải hắn ta.】

Không ngờ đây là sự thật, nhưng Lưu Điền rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh. Anh ta là người đã thuê Diệp Trường Phi, chỉ có một yêu cầu duy nhất chính là đưa anh ta sống sót quay lại thế giới thực. Anh ta nên thành thật nghe theo lời Diệp Trường Phi để giữ lại mạng mình mới phải, còn chuyện riêng tư ác độc của hắn thì có liên quan gì tới anh ta đâu.

Diệp Trường Phi liếc nhìn Lưu Điền vẫn đứng ở trước mặt mình, "Đi ra ngoài thế nào?”

“Không có thứ gì hữu dụng cả.” Lưu Điền lắc đầu.

"Em tìm thấy một ít bánh quy và đồ ăn vặt, càng ngày càng có nhiều người bất chấp trời mưa đi ra ngoài tìm cái ăn. Anh Diệp, điều anh nói có lẽ là sự thật, thiên tai rất nhanh sẽ trở thành nhân họa."

Diệp Trường Phi ậm ừ một tiếng, không hề kinh ngạc với những gì Lưu Điền nói: "Bắt đầu từ ngày mai, chúng ta sẽ chiêu mộ một ít thanh niên cường tráng.”

“Ngoài ra, phải tận lực né tránh đại lộ phía đông.”

Trước khi đi đến đây, Diệp Trường Phi cũng nói với anh ta như vậy.

Lưu Điền có chút không rõ hỏi, “Anh Diệp, ở phía đông có người nào sao? Ngay cả anh cũng phải sợ... kiêng kị hắn ta như thế?”

"Cái này gọi là sợ sao?"

Diệp Trường Phi cười lạnh một tiếng, "Không đâu đi tìm phiền phức cho mình làm gì?" Lúc cậu đi càn quét ba phía tây, nam, bắc của thành phố, không ai nói cho cậu biết những điều này sao?

Lưu Điền yên lặng suy nghĩ trong lòng, anh ta nhìn Diệp Trường Phi một cái, biết rõ không nên gây chuyện với người ở phía đông thành phố.

Trò chơi này kéo quá dài, mọi người đều trở thành biếи ŧɦái.

Đáng tiếc, Phù An An gặp phải chút vấn đề, không có thời gian để ý tới hai người đang nói chuyện trong góc.



“Phù Tiểu Hoa đúng không?” Bốn cô gái duy nhất trong đội đang vây cô vào một góc, “Tuy anh Diệp mời cô gia nhập vào đội ngũ, nhưng cô cũng không được lười biếng.”