Pháo Hôi Thê Thảm Sau Khi Sống Lại Trong Tiểu Thuyết Mạt Thế

Chương 1-2: Biết rõ ở đây có bẫy còn muốn đâm vào

Đột nhiên có một giọng nói vang lên, tự xưng là chủ thần của thế giới này: "Không thể như vậy được, nếu cậu không làm theo cốt truyện thì quyển tiểu thuyết này làm sao vận hành bình thường được.

Thúc Hàm Thanh: "..... Nếu không có tôi thì sao?"

Người đó khó xử nói: "Vậy thì tôi chỉ có thể gϊếŧ chết cậu rồi cử một nhân vật hi sinh khác đến thay thế, ít nhất là cậu đã từng yêu đương với bọn họ rồi."

Thúc Hàm Thanh: "....... Vậy để tôi trùng sinh về để làm gì?"

Chủ thần nói: "Tóm lại, tôi chỉ nhắc nhở cậu, nhất định phải thực hiện những điều đã được nói đến trong cốt truyện, đợt này bên trong cốt truyện có lỗ hổng, cậu cần phải sửa nó lại nếu không thì cậu sẽ mất mạng."

Thúc Hàm Thanh hoài nghi nói: "...... Tôi chết sớm như vậy mà cậu lại nói là do có lỗ hổng hả?"

"Chỉ cần nói chuyện yêu đương với họ là được."

Nói giống như cậu không cần làm gì vậy.

Thúc Hàm Thanh gian nan co chân lại, dây leo quấn có chút chật thì bỗng có ánh sáng chiếu vào bên trong.

" Hàm Thanh, cậu còn ở đó không?"

Là giọng của Lân Mộ Diệp, hắn dùng dị năng đốt cháy một cây đuốc rồi chiếu vào bên trong, ngồi xổm xuống xem xét tình hình của cậu.

Thúc Hàm Thanh lúc này mới nhớ tới tình tiết này, trong một lần đội của cậu thực hiện nhiệm vụ, vô ý tiến vào rừng cây biến dị, tất cả mọi người đều bị giam cầm ở đây. Lân Mộ Diệp xui xẻo hít phải mùi phấn hoa của một loại hoa nào đó rồi hôn mê, sau khi cứu được hắn thì chân cậu đã bi thương, chỉ đành để Lân Mộ Diệp ở lại, tự mình trở về đội tìm người giúp đỡ, kết quả lại không cẩn thận rơi vào bẫy của thú bảo vệ. Cuối cùng thì Lân Mộ Diệp được Úc Vinh Hoa cứu về, hai người trải qua một đêm mờ ám, mà Thúc Hàm Thanh ngây người trong bẫy rập cả một đêm, giọng nói la đến khàn,vẫn dựa vào bản thân để tự thoát, cả người như vừa lăn một vòng trong vũng bùn, chật vật vô cùng.

Thúc Hàm Thanh phức tạp nhìn Lân Mộ Diệp, trông hắn vẫn còn rất tốt, gương mặt thoải mái. Hắn là học trưởng của Thúc Hàm Thanh, là người mà cậu đã yêu thầm nhiều năm mãi đến khi Úc Vinh Hoa xuất hiện khiến cậu cảm thấy nguy cơ mới lấy hết can đảm tỏ tình với hắn, không chút bất ngờ bị hắn từ chối.

Khi Lân Mộ Diệp thành lập tổ đội, Thúc Hàm Thanh không nói hai lời đã tham gia vào đội của hắn, cho đến khi đội họ vang danh, cậu có vài phần ngăn cách với Úc Vinh Hoa thì cậu liền tự nguyện rời khỏi.

Thúc Hàm Thanh vươn tay muốn bám lên mặt đá để đứng dậy, Lân Mộ Diệp vươn tay muốn đỡ cậu lại bị cậu tránh đi: "Tôi không sao, những người khác đâu?"

Lân Mộ Diệp siết tay lại, nói: "Tôi chỉ gặp mình cậu."

Nói xong, Lân Mộ Diệp đột nhiên nhíu mày, chạm cổ cậu: "Trên cổ cậu dính gì vậy?" Thúc Hàm Thanh so với hắn con nhanh hơn, cậu nhanh chóng tránh sang một bên, che cổ lại: "Có lẽ dính thứ gì đó thôi, chúng ta ra ngoài đi."

Lân Mộ Diệp thu tay lại, nói: "Hàm Thanh, tôi có chút choáng váng."

Thúc Hàm Thanh biết hắn đã hít phải phấn hoa gây mê, quả nhiên, không qua bao lâu hắn đã gục xuống, cũng kéo cả người cậu xuống theo, còn đè lên người cậu nữa.

Thúc Hàm Thanh thật vất vả mới đẩy hắn qua một bên, thầm nghĩ chỉ cần để Lân Mộ Diệp ở đây một mình, chút nữa Úc Vinh Hoa sẽ đến tìm hắn. Cậu vừa nâng chân định rời đi thì phát hiện tay hắn lại nắm chặt quần cậu, khó khăn lắm mới thoát ra được, đầu cũng không thèm quay rời khỏi hang động.

Thuần thục tránh khói bẫy rập mà cậu đã ở một đêm.

Chủ thần: "...... Đây là tình tiết quan trọng của cậu mà."

Thúc Hàm Thanh: "..... Cậu đừng nghĩ tôi ngốc, biết rõ ở đây có bẫy còn muốn đâm vào."

Chủ thần: "......" Hết giờ nói chuyện phiếm rồi, khi Thúc Hàm Thanh ra khỏi cánh rừng, bên ngoài quả nhiên đã lấp lánh ánh lửa, là thành viên trong đội đang tìm kiếm cậu. Tang Mại nhìn thấy cậu liền hỏi: "Anh Thúc, chân anh bị sao vậy? Anh có gặp đội trưởng Úc Vinh Hoa không?"

Thúc Hàm Thanh hỏi lại: "Chỉ có đám người bọn cậu thôi sao?"

Tang Mại gật gật đầu, nếu Lân Mộ Diệp là đội trưởng, Thúc Hàm Thanh là đội phó thì cậu ấy là trợ lý của hai người: "Em thấy hai người đi một lúc lâu mà vẫn chưa về nên sợ có chuyện gì nguy hiểm mới chia người đi tìm."

Những đội viên khác cũng gật đầu tán thành, nhiệm vụ lần này của họ là tìm một loại thảo dược mà căn cứ yêu cầu nhưng hiện tại lại không mấy khả quan.