Chương 13: Cực phẩm nhân gian (H)
Editor: L’espoir
*
Qυყ đầυ thay đổi vị trí chạm vào hoa tâm, hoa tâm từng chút từng chút bị ép đến tràn ra nước nhờn, vách thịt khắn khít dần dần thả lỏng, mềm nhũn quấn lấy gậy thịt đang đâm sâu vào bên trong.
Hạ Ôn Luân ngửa đầu với vẻ mặt vặn vẹo.
Khi không động tình ngay cả một lần nở nụ cười cũng khó, vừa động tình là kẹp dươиɠ ѵậŧ không chịu buông.
Mẹ nó đúng là cực phẩm nhân gian.
Hắn thở dốc một hơi, thật sự cực kỳ hưởng thụ huyệt nhỏ mềm mại, ngón tay luồn vào mái tóc đen dày xõa tung trên thảm của thiếu nữ.
Bướm nhỏ của cô nhìn như chưa từng bị làm, mép thịt vừa trắng vừa mềm, miệng nhỏ của môi hoa cũng nhỏ đến mức chỉ có khe hở nhỏ, dươиɠ ѵậŧ lớn một chút cũng có thể làm rách cô, chỉ có cẩn thận hầu hạ dỗ dành tiến vào huyệt của cô mới có thể biết bướm nhỏ này giỏi lừa dối người khác đến mức nào.
Vách huyệt đàn hồi cực tốt, nếp gấp dày đặc, điểm mẫn cảm còn nhiều, giống như giờ phút này hắn nhét vào bên trong không nhúc nhích, huyệt nhỏ liền phun nước dịch ngập tràn bên, sau đó co rụt lại nuốt dươиɠ ѵậŧ vào trong sâu hơn, dụ dỗ hắn vào hết nguyên cây nện tàn nhẫn.
Đây nào giống như một ngọc nữ thanh thuần có chứng sợ nam, bên ngoài cũng chưa chắc sẽ kẹp giỏi bằng cô.
Cho nên, chỉ có thể trách hắn thích chơi cô ư?
Thấy hắn không có động tác tiếp theo chốc lát, cô mở mắt ra, vẻ mặt khó hiểu nhìn hắn.
Nước da trắng lạnh, lông mày dài đen nhánh, vốn dĩ mang tông màu lạnh nghiêm trang, vệt hồng trên mí mắt của cô ấy làm nổi bật những đường chân mày thanh tú của cô, sắc xuân nồng đậm phảng phất như muốn nhỏ giọt hồng phấn.
Hạ Ôn Luân thong thả chậm rãi đưa tay xuống phía dưới cô, bóp lấy hạt hoa ở đỉnh đang được ngậm trong cánh hoa mở rộng kia.
Môi hoa bị dươиɠ ѵậŧ kéo căng đến biến dạng, yếu ớt bảo vệ hạt hoa.
Vết chai mỏng ở ngón trỏ dán lên đυ.ng chạm một cách bừa bãi.
Bụng dưới của Thẩm Tây Nguyệt chua xót, tiếng hít thở của cô rõ ràng nặng hơn trước, tiếng rêи ɾỉ vỡ vụn càng lúc càng rõ ràng: “Ưm… A…”
Dươиɠ ѵậŧ của Hạ Ôn Luân cũng bị bóp đến mức sắp nổ tung, cố kìm nén du͙© vọиɠ muốn đυ. cô, một tay dính đầy mật ong đánh vòng trên miệng huyệt của cô, một tay lấy điện thoại di động mở khóa, đưa ảnh chụp màn hình đến trước mắt cô: “Thật sự không quen biết gì sao?”
***
L’espoir: Cầu ánh kim ạ!!!