…Phỏng vấn…
Nơi phỏng vấn cách hơi xa chỗ ở của Đan Tùng Nguyệt, chưa kể đến còn phải trang điểm ở chỗ đó.
Tiểu Xuân cùng một trợ lý khác là Tiểu Cầu đúng 8 giờ tới nhà của Đan Tùng Nguyệt.
Vì Tiểu Xuân là nam giới cho nên mật mã để vào nhà Đan Tùng Nguyệt chỉ có Tiểu Cầu với người đại diện là chị Dĩnh biết rõ.
Nhập mật mã xong rồi mở cửa, Tiểu Cầu nhìn vào trong nhà thấy phòng ngủ tầng dưới được che đậy bằng từng lớp voan mỏng như vòm trời ngả xuống.
Sau khi xác nhận không có vấn đề gì, Tiểu Cầu mới bước sang một bên để Tiểu Xuân đi vào theo.
“Chị Tùng Nguyệt.” Tiểu Cầu bước vài bậc đi vào trong phòng ngủ, vén mở tấm voan mỏng vào bên trong chỉ nhìn thấy một người đẹp mặc váy ngủ lụa đang nằm trên giường xuất hiện ngay trước mắt.
“Chị Tùng Nguyệt, phải dậy thôi.” Tiểu Cầu nhỏ giọng gọi người đẹp còn đang ngủ say giấc.
Ánh sáng xuyên qua khe hở của từng lớp voan mà Tiểu Cầu kéo lên, chiếu trên khuôn mặt Đan Tùng Nguyệt.
Đôi lông mày đẹp của cô có hơi nhíu lại, qua được một lúc, mi mắt run nhè nhẹ, cặp mắt nhắm chặt dần dần mở ra.
Tiểu Xuân đặt cháo hải sản với tiểu long bao mua được cho vào trong bát sứ với đĩa một cách nhanh gọn, nhìn thấy cốc thuỷ tinh vỡ vụn trong phòng khách cậu ta cũng không để lộ ra biểu cảm kinh ngạc nào, mà còn đeo găng tay nhặt những mảnh thuỷ tinh tương đối lớn đó lên, rồi sau đó lau dọn sạch sẽ cẩn thận những mảnh vụn còn sót lại.
Lúc Đan Tùng Nguyệt thay xong quần áo từ trong phòng ngủ bước ra, phòng khách đã quay trở lại với khung cảnh trước đó vào ngày hôm qua, chỉ có bữa sáng vừa vặn còn đang nóng đặt trên bàn ăn.
“Chào buổi sáng chị Tùng Nguyệt~” Tiểu Xuân chào hỏi vô cùng hăng hái.
“Chào buổi sáng.”
Đan Tùng Nguyệt nhìn thấy những mảnh thuỷ tinh vỡ đều đã được thu gom lại, cô ngừng lại nói thêm một câu: “Vất vả rồi.”
Tiểu Xuân ngay tức khắc cười toe toét.
Sau khi ăn xong bữa sáng, Đan Tùng Nguyệt theo hai trợ lý lên xe.
Tiểu Xuân lái xe, Tiểu Cầu ngồi ở chỗ ghế phụ, Đan Tùng Nguyệt thì đang ngồi cúi đầu chơi điện thoại ở ghế sau.
Hotsearch tối qua đã giảm đi, Đan Tùng Nguyệt tìm kiếm từ khoá liên quan, cũng không có cuộc bàn luận nào quá nóng hổi, có lẽ là fan Bạch Nguyệt Quang của cô tranh top bình luận.
Cô vừa mở wechat ra đã thấy ảnh đại diện của Đan Thành, một con cừu búp bê trắng muốt mặc váy màu hồng, bất kể ai đều không nghĩ tới đằng sau tấm ảnh đại diện này là một người đàn ông cao to gần 1 mét 9.
Cô chưa kéo Đan Thành ra khỏi danh sách đen, chỉ nhìn ảnh đại diện giống như cảm thấy tâm trạng tốt hơn chút, sau đó cất điện thoại đi như không có chuyện gì.
Đợi đến khi Đan Tùng Nguyệt đến nơi, lập tức được người đưa đón đi tới phòng hoá trang.
Mấy năm lăn lộn trong giới giải trí, Đan Tùng Nguyệt đã cực kỳ quen thuộc với từng quy trình như thế này.
Buổi phỏng vấn lần này chính là hình thức livestream, buổi chiều hôm qua nội dung phỏng vấn đã được gửi đến điện thoại của cô, nên đã được đọc qua.
Chỉ là không ngờ tới, chương trình phỏng vấn này không hề dựa theo kịch bản mà hôm qua đưa tới cho cô.
Người dẫn chương trình mặc comple màu xám, câu hỏi đầu tiên bắt đầu chính là: “Tùng Nguyệt thấy thế nào về hotsearch hôm qua?”
Đan Tùng Nguyệt lạnh lùng nhìn người dẫn chương trình, khi bị hỏi những câu hỏi này cô quả thực phớt lờ đi, cô chỉ ghét việc chưa chào hỏi một tiếng mà đã thay thế vào bằng câu hỏi.
Bây giờ đang là livestream, mọi cử chỉ lời nói của Đan Tùng Nguyệt đều liên quan với suy nghĩ của khán giả.
Là một trong bốn tiểu hoa đán mới thăng tiến, Đan Tùng Nguyên liên tục là người gây tranh cãi lớn nhất trong số đó, câu hỏi ngay lúc này được đưa ra, những người trong livestream đều đã tán loạn cả lên.
Vừa bắt đầu chỉ có các fan cùng một số ít anti fan tới xem, mà hiện tại còn có các fan của nhà khác cùng những người qua đường cũng vào hóng hớt theo.
Lúc Tiểu Cầu nghe thấy câu hỏi này đã thấy không được ổn, bèn vội vàng khua tay về phía Đan Tùng Nguyệt, ra hiệu cô có thể không cần trả lời.
Mí mắt Đan Tùng Nguyệt cũng không chớp mắt theo cô ấy, không thèm quan tâm Tiểu Cầu đang cố gắng vẫy tay ở trên khán đài, uể oải tựa vào ghế, khóe miệng nhếch lên nụ cười chế giễu.
“Đang ngồi xem bằng mắt.”