Bước chân Kỷ Tiều đi tới dừng lại, nhìn vào biểu tình ủy khuất của Nguyễn Kiều Kiều, không rõ cô lại muốn giở trò gì.
Chẳng lẽ là lộ tuyến cường thế đi không được, liền muốn thay đổi thành tính tình nhu nhược mềm mại?
Không thể không nói, Nguyễn Kiều Kiều nữ nhân này đi theo con đường mềm mại đích xác càng dễ dàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn.
Nghĩ đến bộ dáng vừa rồi của chính mình giống như bị hạ dược hận không thể đem đối phương đặt dưới thân thao thấu, sắc mặt của Kỷ Tiều liền một trận khó coi.
Thật ra Kỷ Tiều không thể khống chế cảm xúc của chính mình, nhưng điều này cũng không ngoài ý muốn.
Kỷ Tiều tuổi không lớn, lúc còn đi học lại bởi vì nguyên nhân diện mạo tuấn tú nên rất được hoan nghênh, nếu như không phải bởi vì mẫu thân sinh bệnh nằm viện dẫn đến tiền tiết kiệm trong nhà nhanh chóng tiêu hao, hắn cũng là một đại nam hài của một gia đình ưu việt giàu có.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn bị thiên kim giả tìm mọi cách để hắn ở lại bên cạnh một tháng nhưng cũng không thể đánh tan phòng ngự của hắn, đem hắn ngủ đến tay.
Thiếu niên bản tính kiêu ngạo, không muốn cho lần đầu tiên của chính mình lại bị một người nữ nhân vô sỉ cướp đi đến không rõ ràng như vậy.
Nhưng hắn vừa rồi thiếu chút nữa đã làm ra hành vi không thể vãn hồi.
Kỷ Tiều rũ mắt thu liễm cảm xúc, âm thầm hạ quyết tâm, lần sau vô luận Nguyễn Kiều Kiều làm cái gì, hắn cũng không thể buông lỏng cảnh giác.
Nữ nhân này quá mức gian trá, hắn căn bản không phải là đối thủ của cô ta.
Kỷ Tiều nhấc chân lên đi tới trước mặt của Nguyễn Kiều Kiều, không để ý thần sắc phảng phất như bị ủy khuất lớn lao của cô, trực tiếp xốc chăn lên khom lưng đem ôm cô lên.
"A..."
Nguyễn Kiều Kiều nhẹ nhàng kêu một tiếng, thanh âm vừa mềm mại giống như một sợi lông vũ nhẹ nhàng lướt qua bên tai của Kỷ Triều.
Kỷ Tiều nhíu mày nói:
"Lại làm sao vậy? ”
Vết thương trên đùi của cô cùng với xương cốt gãy bên trong đã sớm được dưỡng tốt, cũng không thể hiện tại tìm cớ nói hắn làm cô đau đi.
Nguyễn Kiều Kiều kéo cổ áo Kỷ Triều, hai má bỗng dưng nổi lên một chút đỏ ửng, giống như khó có thể mở miệng mà cắn môi.
Vừa rồi nằm trên giường còn không có cảm giác gì quá lớn, lúc Kỷ Tiều ôm cô lên, bên trong tiểu huyệt sạch sẽ không có một chút dâʍ ŧᏂủy̠, theo động tác của hắn chảy ra.
Vốn qυầи ɭóŧ đã bị chơi tới ướt sũng, hiện tại ngay cả quần vừa mặc vào cũng phải bị thấm ướt.
"Không... Không sao đâu. "
Nguyễn Kiều Kiều làm sao có thể nói với hắn rằng mình lại chảy nước, dựa theo thái độ của Kỷ Tiều đối với nguyên chủ, phỏng chừng muốn cho rằng cô muốn quyến rũ hắn.
Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy tư thế này làm cho hạ thể có loại cảm giác gió lạnh lẽo thổi vào bên trong tiểu huyệt, lập tức kéo cổ áo của Kỷ Triều, nói:
"Cậu mau buông tôi xuống. ”
Cô thúc giục hắn, nhưng lời nói ra lại giống như đối phương luyến tiếc buông cô xuống.
Sắc mặt của Kỷ Tiều lúc này liền muốn như là sụp đổ.
Người phụ nữ này quả thực là vô lý gây sự!
Rõ ràng là cô cố ý lên tiếng để động tác của hắn dừng lại, hiện tại lại trách hắn vẫn ôm cô!