Xuyên Nhanh Chi Hảo Hảo Sinh Hoạt

Chương 2: Ngày đầu khi xuyên không

Khi các nàng đi ra thì nhìn thấy bé con ngồi trên ghế còn cầm đặc trên bàn mắt hướng tới những món ăn được đặt trên bàn, thấy cô đi tới bé con vui mừng không thoi.

- Phụ thân nương hai người cuối cùng cũng ra rồi

Cô đặt nàng xuống chiếc ghế gần đó, vì bị chặt chân nên nàng không thể đi được trong mấy ngày. Nàng nhìn những món ăn trên bàn thì khá ngạc nhiên.

- Được rồi ăn đi, đã nguội hết rồi

- Nương người xem đây là cá của phụ thân bắt được lúc chiều, rất là nhiều cá.

Tiểu cô màn thầu hí hửng kể thành quả của phụ thân mình, trong mắt luôn hiện lên sự vui vẻ. Cả nhà ba người dùng bữa rất vui vẻ nhưng đa số là tiểu màn thầu nói không ngừng, không khí cũng trở nên sôi nổi hơn. Sau khi dùng bữa xong, nàng phải tắm rửa cho tiểu màn thầu nhưng cô đã giành vì chân nàng đi lại không tiện, có điều là hiện giờ cô là nam nhân nên cũng không được tự nhiên cho lắm.

Tắm rửa cho tiểu màn thầu xong cũng đã tối, đưa bé con vào nhà cho Lãnh Ngọc Tuyết còn mình thì đi tẩy rửa đôi chúc có điều là không được tự nhiên cho lắm. Khi cô trở lại thì bè con tiểu màn thầu đã ngủ không biết từ bao giờ. Ngồi vào bàn rót cho mình một chèn nước, bây giờ cô mới để ý nhà không có trà haizz... Sau lại khổ như vậy chứ, cô nhìn qua nàng một lúc mới cắt giọng nói:

- Nhà ta còn ngân lượng không?

Nàng nhìn cô rồi mím môi trả lời:

- Dạ không nhưng nêu chàng cần ta có thể đi mượn cho chàng.

Cô cũng đoán được phần nào vì sao nàng như vậy, trước đây tên nam nhân này luôn về nhà kêu nàng đưa tiền cho hắn nếu không có hắn còn ra tay đánh nàng. Nhưng nàng nữa lời oán trách cũng không nói vì nàng yêu hắn thật lòng, một nữ nhi xinh đẹp hết lòng yêu thương tướng công và con mình như vậy phải được yêu thương che chở, không ai làm cô sẽ là người thức hiện điều đó.

- Ta có một số việc muốn bàn với nàng. Đó là ta muôn lên kinh thành để làm ăn nhưng mà bây giờ nhà chúng ta không đủ ngân lượng nên ta muốn làm một số phấn son để bán kiếm thêm ngân lượng, nàng thấy ý này như thế nào?.

Nàng nhìn cô với ánh mắt kinh ngạc nhìn cô không chớp mắt, một lúc lâu mới hồi thần lại.

- Chàng làm phấn son?

- Ừ, nàng thấy sao

- Ta sau cũng được chỉ cần người không đi nữa

- Vậy mai ta cùng nàng đi lên núi tìm nguyên liệu.

Sau khi đã bàn xong mọi chuyện cô cùng nàng tiếng lại chiếc giường để nghỉ ngơi, chiếc giường tuy nhỏ nhưng vẫn đủ cho hai người lớn và một hài tử, nàng và tiểu màn thầu nằm xác vào trong để chừa một khoảng trống khà rộng dành cho cô. Cô kéo nàng và tiểu Linh Nhi ra chỗ khoản rộng kia để ngủ cho thổi mái, nàng nhìn cô trân trân không chớp mắt

- Ngủ thôi mai còn nhiều việc phải làm lắm

Nhưng có ai biết tim cô giờ đã đập thình thịch không thể nào kiểm soát được nữa, không biết từ khi nào cô đã chìm vào trong giấc ngủ, còn nàng thì cứ mãi trần trọc suy nghĩ cho những việc trong tương lai do sự thấy đổi trống mặt của cô, nhưng lại chìm vào giấc mộng say.