Người Cũ Còn Thương: Bí Ẩn Phía Sau Gương

Chương 29: Muốn hại người

Bỗng một người hâm mộ tầm mười bảy, mười tám tuổi tay dắt theo một chú cún nhanh nhảu đi về phía cô đang ngồi. Nhưng bảo vệ của đoàn phim lập tức cản lại:

- Xin lỗi nhưng cô không được vào trong đâu. Đây là khu vực đang quay phim.

Cô nghe thấy tiếng ồn ào bên tai thì lập tức xoay người nhìn ra phía sau. Người hâm mộ thấy cô đang hướng mắt nhìn về hướng cô ấy thì lập tức cất lời nói lớn:

- Chị Ca Mễ à, em là fan hâm mộ của chị. Trước đây em chưa từng được gặp chị ở ngoài. Em muốn xin chữ ký của chị.

Cô vốn dĩ là một người rất chiều và quý mến fan hâm mộ. Vậy nên khi vừa nghe thấy lời yêu cầu tha thiết, hơn nữa điều mà fan hâm mộ mong muốn lại chẳng có gì to tát, hoàn toàn nằm trong khả năng của cô nên cô cũng lập tức mủi lòng mà bước về phía cô ấy rồi nhỏ nhẹ nói với bảo vệ:

- Đây là fan của tôi, cứ để tôi ký tặng cô ấy.

Thấy cô thân thiện nên cô bé kia liền nở nụ cười vui vẻ rồi tìm trong túi xách lấy ra một cây bút. Tuy nhiên lại không có giấy. Sau vài giây loay hoay, cô ấy quyết định chỉ tay vào chiếc áo phông trắng của mình rồi nói:

- Chị cứ ký thẳng vào áo của em đi, em hâm mộ chị lắm!

Cô có chút ái ngại trước sự nhiệt tình của cô bé, nhìn chiếc áo phông trắng tinh cô lại không nỡ ký vào.

- Nhưng như vậy có hơi...

Thấy cô có chút do dự người hâm mộ liền nhiệt tình đốc thúc:

- Không sao cả, chị cứ ký đi, em sẽ giữ gìn chiếc áo này thật kỹ để dành làm kỷ niệm. Em mà mang khoe với các bạn thì họ ganh tị lắm đây.

Cô mỉm cười dịu dàng rồi đồng ý ký vào bên ngực trái của áo, vị trí mà cô bé chỉ định. Sau khi ký xong, ánh mắt của cô lại va vào chú cún lông vàng nhạt đang vẫy đuôi thân thiện, ánh mắt to tròn. Vốn dĩ cô rất thích cún, vậy nên khi nhìn thấy chúng, cô lại muốn xoa đầu nựng nịu.

Chú chó có kích cỡ vừa phải, trông vô cùng hiền lành. Ca Mễ cẩn trọng cất lời:

- Bé cún cưng quá, đây là giống Shinba phải không em? Bé tên gì vậy?

Thấy cô có nhã hứng và muốn biết về bé cún đáng yêu của mình, cô gái liền nở nụ cười, hào hứng nói rõ:

- Dạ phải ạ. Bé tên Sushi. Bình thường Sushi rất ngoan và thân thiện. Nhưng bé rất sợ đau. Mỗi khi bị tác động gây đau đớn, Sushi sẽ gầm rừ, thậm chí là cắn người mất kiểm soát.

Xem ra cô bé này rất nhiệt tình, cô chỉ vừa hỏi có vài câu thôi thì bé gái liền tận tình giải thích rõ về tính cách của chú cún yêu.

Từ nhỏ Ca Mễ đã rất thích cún, nhưng do khi xưa gia đình chẳng có điều kiện nên cô không tiện nuôi thú cưng. Mỗi khi nhìn thấy những bé cún đáng yêu, cô đều thấy tim mình như tan chảy, quả là người thuộc hệ yêu động vật thực thụ.

- Chị có thể xoa đầu Sushi được không?

Cô bé mỉm cười gật đầu:

- Dạ tất nhiên là được. Sushi rất ngoan và quấn quýt với những ai mến bé, dù là người lạ. Chỉ cần không bị làm đau thì bé rất thân thiện.

---------------------------------------

Ngày dài đóng phim mệt nhoài, các diễn viên cứ diễn rồi lại nghỉ ngơi rồi lại diễn, luân phiên nhau chờ đến phân cảnh của mình. Lúc này trời đã về chiều, đạo diễn đang tập trung quay phân đoạn cho tuyến nhân vật phụ. Cô và anh tận dụng thời gian để ăn cơm chiều.

Nhưng từ nãy đến giờ cô nhìn đi ngoảnh lại vẫn không thấy anh đâu cả. Ca Mễ có hỏi thử vài người trong ekip thì họ nói thấy anh đã đi sang hướng Đông của sườn núi. Cô lấy điện thoại ra gọi cho anh nhưng số lại báo thuê bao, có lẽ máy anh hết pin. Trầm ngâm một lát, cô quyết định đi tìm Thi Kỳ, bảo không yêu không nhớ như vừa không gặp một chút lại thấy nóng lòng.

Nhưng cô nào hay, có một người cũng đang âm thầm dõi theo cô từ phía sau. Ánh mắt căm ghét vẫn dáng chặt lên người cô, dẫu cô chưa từng làm gì gây ảnh hưởng đến họ.

- Thi Kỳ à...

Cô cất tiếng gọi anh, bất chợt nhìn thấy một khu vực cắm trại phía trước. Fan nữ hâm mộ vừa xin chữ ký của cô lúc sáng cũng có mặt ở đây. Chú chó thông minh Sushi nhìn thấy cô liền nhận ra.

Chú cún hào hứng vẫy đuôi rồi vùng chạy, do cô bé đang mải mê bấm điện thoại nên tay còn lại sơ suất rồi cầm dây không chắc khiến dây dắt dễ dàng tuột khỏi tay. Chú chó được tự do mà chạy một mạch về phía Ca Mễ.

- Sushi ngoan cũng ở đây à...

Cô khụy chân, nhẹ nhàng đưa tay xoa đầu chú cún, Sushi cũng thè chiếc lưỡi nhỏ, mắt híp lại như đang mỉm cười mừng rỡ. Chú cún rất biết nịnh người khác, nó cho hẳn mõm lên tay cô ra vẻ nũng nịu.

Từ phía lùm cây không quá xa vị trí cô đang đứng, bóng dáng lấp ló của ai đó vẫn đang hướng mắt nhìn chăm chăm về phía cô, đôi môi của kẻ kia nhoẻn miệng cười đầy ác ý.

Nhặt một viên đá trên mặt đất, cho tay vào túi quần lấy ra một sợi dây chun, bàn tay thoăn thoắt đưa viên đá vào giữa sợi chun đang được mắc vào hai ngón tay. Một bên mắt nheo lại như đang nhắm bắn.

Chỉ trong nháy mắt, viên đá vụt đi nhanh như cơn gió bay thẳng vào thân người của chú chó Sushi. Bất ngờ bị vật thể cứng làm đau, chú chó không thể giữ được bình tĩnh, như lời của chủ nhân nó đã nói, chú chó đột nhiên trở nên hung tợn, nó gầm gừ trong rất đáng sợ và rồi nhắm thẳng đến đối phương đang ở cạnh mà tấn công.