Phượng Hoàng Báo Thù

Chương 45: Không nỡ

Ngước lên đôi mắt to tròn, Lôi Dĩnh ấp úng nhắc lại vấn đề ban nãy: "Nhưng mà. . . nhưng mà vì sao lúc trưa em lại ôm cô ấy? Còn nói cô ấy là bạn gái của em là thế nào?"

Giọng điệu không để lộ tâm trạng, nhưng ánh mắt Lôi Dĩnh sáng ngời như ánh sao, có vẻ như rất mong chờ đáp án từ Viên Khả Di.

Ngón tay Viên Khả Di vén nhẹ tóc Lôi Dĩnh kẹp lên vành tai, cười trầm ấm: "Cô ấy là. . . một người rất nổi tiếng, thân phận không thể bại lộ. Lúc đó chị tình cờ bước đến nên cô ấy đã hoảng hốt vùi mặt vào người tôi, tôi hoàn toàn không ôm cô ấy. Còn lý do tôi nói dối là vì không muốn chị nghĩ nhiều về chuyện phát sinh vào đêm qua. . ."

Nói rồi liền nhún vai, Viên Khả Di chắp vá lời lẽ cho thật hợp lý: "Tôi cũng có lòng tự tôn của riêng mình, đành phải mượn tạm cô ấy để chị tin tưởng lời giải thích của tôi, như vậy cũng không được sao?"

Lôi Dĩnh phụng phịu, bĩu môi phản ứng: "Rõ ràng là tôi thấy em chủ động ôm người ta, như thế nào bây giờ lại biến thành người ta chiếm tiện nghi ở em rồi?"

Dáng vẻ này của Lôi Dĩnh khiến Viên Khả Di bật cười thích thú, nhưng rất nhanh liền thở dài, thiếu chút nữa cô đã sa chân vào bẫy. . .

Còn nghĩ Lôi Dĩnh thật sự vì cô mà ăn giấm cơ đấy!

"Chị không tin tôi sao?"

Đối với hạng nữ nhân như Lôi Dĩnh, Viên Khả Di tự nhắc nhở mình phải cao thâm hơn, không thể để đối phương thao túng. Vậy nên, kể cả khi hiện tại giữa cả hai đã nảy sinh "chuyện đó", cô cũng cần giữ cho mình một chút tôn nghiêm, không để người kia chiếm giữ quyền kiểm soát trong mối quan hệ này!

Người có tiền thì nên nắm giữ quyền thế trong tay, tuyệt đối không để bất kỳ ai tuỳ ý định đoạt, đặc biệt là nữ nhân tâm cơ khó lường như Lôi Dĩnh!

Quan sát thái độ Viên Khả Di có chút nghiêm túc, Lôi Dĩnh rụt rè lắc đầu: "Không có. . . tôi biết em đối với tôi rất tốt, tôi đương nhiên sẽ luôn tin tưởng em."

Đối với một người sinh ra đã ngậm thìa vàng như Viên Khả Di, cô làm sao không hiểu rõ sức mạnh của đồng tiền. Chẳng hạn như lúc này, chỉ một câu hỏi vặn vẹo đơn giản, ngay lập tức đã có thể chuyển bại thành thắng, buộc Lôi Dĩnh phải ngoan ngoãn vâng lời.

Xu nịnh, tham danh hám lợi, những hạng người này chính là dễ dàng bị chi phối nhất.

Chí ít đối với cô luôn là như vậy!

Mân mê lọn tóc trên vai Lôi Dĩnh, Viên Khả Di hỏi: "Bắt đầu từ lúc nào chị phát hiện giới tính thật của Cơ Thái?"

"Chị cũng không ngốc như em nghĩ." Lôi Dĩnh cười rạng ngời, cô kể lại tường tận những chi tiết phát sinh nhỏ nhất, cho đến những cuộc gặp gỡ cùng Khâu Tinh Húc để anh khai thông trí não giúp cô, cuối cùng còn để lộ mảnh tâm tình nhỏ bé mà ngay cả bản thân cô cũng chưa kịp phát hiện.

Nghe thấy cái tên "Tinh Húc" được lặp đi lặp lại khá nhiều lần, Viên Khả Di nóng gan sôi ruột, thật muốn bỏ đi ngay tức khắc. Nhưng bất ngờ là đến đoạn sau cùng, cô vừa nghe Lôi Dĩnh nói rằng Khâu Tinh Húc cũng thuộc giới LGBT, không nhịn được liền ngồi bật dậy, trợn to hai mắt: "Cái tên khốn. . . à không, chị nói Khâu Tinh Húc cũng là Gay sao?"

"Phải, anh ấy phát hiện bản thân là Gay từ rất sớm, sở hữu cho bản thân khá dày kinh nghiệm." Lôi Dĩnh vô tư đáp lại.

Khoan đã. . . dừng một chút, Viên Khả Di gấp rút vận hành não bộ để suy luận.

Điều này. . . chắc chắn là một phần nằm trong kế hoạch của họ!

Theo phán đoán của Viên Khả Di, có lẽ Lôi Dĩnh đã sớm nhận ra giới tính của Cơ Thái, nhưng phải chờ đến lúc phát hiện Viên Khả Di cũng thuộc giới LGBT thì đôi cẩu nam nữ này mới tiện hành động. . .

Lôi Dĩnh sẽ tiếp cận Viên Khả Di để câu dẫn, còn cố tình để lộ chuyện Khâu Tinh Húc là Gay, hòng muốn cô tin tưởng sau đó thuận tiện mang về nhà, hoặc gặp gỡ thường xuyên ở nơi nào đó mà không để người khác nghi ngờ. . .

Chưa hết. . . Viên Khả Di tin chắc còn có một âm mưu to lớn hơn ở phía sau!!!

Khâu Tinh Húc khá là tốt mã, hắn dĩ nhiên sẽ dùng Lôi Dĩnh làm bàn đạp để bản thân quang minh chính đại được tiếp cận Cơ Thái, sau đó tiếp tục lên kế hoạch dụ dỗ anh, giống như cách thức Lôi Dĩnh đang áp dụng lên người cô đây này!

Oh my god! Một kế hoạch rất hoàn hảo, cũng may là Viên Khả Di cô thông minh cơ trí mới phát giác kịp thời a!!!

Gian phu da^ʍ phụ. . . muốn tiến hành từng bước để chinh phục anh em hai nhà Viên- Cơ, trăm phương ngàn kế, thực hiện mưu đồ bất chính, bòn rút gia sản để cao chạy xa bay, cùng nhau hưởng vinh hoa phú quý hết quãng đời còn lại có phải không. . . ?!

Nằm mơ đi!!!

Trong mắt Viên Khả Di lộ rõ vài sợi tơ máu, cô hậm hực nhìn Lôi Dĩnh, nữ nhân kia đang nhìn cô với vẻ mặt hoang mang tột độ, bờ môi cong mấp máy: "Khả. . . Khả Di?"

Khi không lại bị Viên Khả Di ném đến ánh mắt đầy sát khí, đại não Lôi Dĩnh giần giật liên hồi, tay chân lạnh buốt.

"Khả Di. . . tôi. . . tôi đã nói gì sai sao?" Nội tâm bé bỏng như bị đánh trúng một phát, Lôi Dĩnh sợ sệt cúi gằm mặt xuống, tông giọng cũng hạ cực thấp như đang tự nói với chính mình.

Đè nén cơn thịnh nộ, Viên Khả Di hít sâu rồi thở ra, vừa định thần thì cùng lúc tiếng chuông điện thoại reo lên, cô nhìn vào màn hình, biết ba của mình gọi đến liền bắt máy.

"Tiểu Di, con thu xếp sáng mai bay cùng ta đến nước A công tác được chứ?" Viên Nhất Sâm hỏi.

"Nước A? Được rồi, nhưng chúng ta sẽ đi bao lâu ạ?" Một thương gia giàu có ở nước A là đối tác kinh doanh lớn của tập đoàn Viên thị, Viên Khả Di ngầm hiểu chuyến công tác này chính là gia hạn hợp đồng, hoặc đại khái sẽ có thay đổi gì mới trong các điều khoản, ba của cô chính là muốn cô theo chân đến đó để học hỏi.

Viên Nhất Sâm tính toán sơ lược rồi đáp: "Tầm khoảng một tuần. Chuyến công tác này khá quan trọng, sẽ học hỏi được rất nhiều thứ. Đáng lý ra tuần tới chúng ta mới bắt đầu sang đó, nhưng vì có vấn đề nhỏ vừa phát sinh nên lịch trình cũng thay đổi."

"Vâng. Con hiểu rồi."

Hai cha con trao đổi thêm vài câu sau đó cúp máy, Viên Khả Di liền quay sang nói với Lôi Dĩnh: "Sáng mai tôi có chuyến công tác cùng ba đến nước A. Có lẽ hơn một tuần mới trở về."

Lôi Dĩnh rũ mi mất mát, không ngờ hai người vừa nảy sinh tình cảm liền phải xa nhau đến tận một tuần. Tuy không thể nói là xa cách dài ngày, nhưng kỳ thật cô không muốn tách khỏi Viên Khả Di dù chỉ là một phút, đặc biệt là sau khi hai người đã trải qua chuyện thể xác tương thân, nhất thời không kiềm được ý nghĩ muốn giữ chặt Viên Khả Di ở bên cạnh.

"Sao vậy?" Sóng mắt Viên Khả Di trở nên dịu dàng, gợn sóng lăn tăn bởi dáng vẻ không đành lòng mà Lôi Dĩnh đang cố biểu hiện, cô cười nhạt: "Chị không nỡ xa tôi có phải không?"

Viên Khả Di định bụng, thôi thì mặc kệ, chí ít trước khi bản thân rời đi, nghe được những lời mật ngọt giả dối có lẽ cũng khá hơn phần nào. . . thỉnh thoảng nghe một chút cũng không hẳn là tệ.

"Ừm. Tôi không nỡ. . ." Giọng Lôi Dĩnh trầm xuống, sắc diện cũng trầm theo: "Dù sao thì em cũng đã. . . cũng đã lấy mất lần đầu tiên của tôi rồi. Còn nghĩ sắp tới sẽ được bên cạnh em mỗi ngày, sẽ được em. . ." Đảo mắt nhìn sang nơi khác, Lôi Dĩnh ngượng ngùng nói tiếp: "Sẽ được em ôm ấp nhiều hơn. . . đành chờ em trở về vậy."

Tận sâu đáy lòng Viên Khả Di, cô chỉ mong những lời này đều là chân thật. . .

Đáng tiếc nó không phải, đều là hoa ngôn xảo ngữ hòng muốn chiếm lấy tín nhiệm từ cô mà thôi. Trong suốt một tuần sau, chắc chắn Lôi Dĩnh sẽ thừa lúc cô vắng mặt mà rêи ɾỉ dưới thân tên tình nhân chết tiệt đó. . .

Nên mới nói, ba chữ "lần đầu tiên" này quá mức miễn cưỡng rồi!

"Dĩnh. . ." Cúi người xuống nhấm nháp cánh môi Lôi Dĩnh một lúc, Viên Khả Di sau đó liền hôn lên má đối phương, cười đầy thâm ý: "Lúc nãy chỉ là màn dạo đầu thôi, tôi vẫn chưa lấy mất lần đầu tiên của chị." Kể cả muốn lấy, Viên Khả Di thừa biết bản thân cũng không lấy được. . . vì Lôi Dĩnh đã mất rồi còn đâu?

Bất quá, thời đại này muốn vá lại nơi đó cũng không phải vấn đề khó khăn. Nói không chừng cô rời đi một tuần, khi trở về Lôi Dĩnh thật sự sẽ. . . "hồi trinh" luôn đấy!

Hoặc sẽ là muôn vàn lý do dùng để phủ nhận chuyện từng lên giường với nam nhân khác. . . vì đã diễn tròn vai ngây thơ rồi, Viên Khả Di không muốn tin cũng buộc phải tin, chỉ như thế mới khiến Lôi Dĩnh tưởng bở rằng bản thân đã thành công kiểm soát mọi chuyện!

Tương kế tựu kế, Viên Khả Di tính toán sâu xa, lường trước mọi tình huống mà sắp tới bản thân sẽ phải đón nhận.

Kể cả Lôi Dĩnh có muốn nói gì, cô hiển nhiên đều sẽ phối hợp.

"Dạo. . . dạo đầu thì thế nào? Đó vẫn là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm!" Lôi Dĩnh mím môi, có chút không đồng tình.

Viên Khả Di bật cười thành tiếng, cô chính là cười nữ nhân này nói dối không chớp mắt, vừa nhịp nhịp ngón tay lên môi Lôi Dĩnh vừa thả giọng nhẹ nhàng: "Chờ đến khi tôi trở về chị nhất định sẽ được trải nghiệm những thứ thú vị hơn, được chứ?"

Lôi Dĩnh: ". . ."

Đôi má dần đỏ ửng lên, Lôi Dĩnh chui rúc vào người Viên Khả Di, nhỏ giọng đáp lại: "Ừm. Chỉ cần em thích là được rồi."

Viên Khả Di đỏ hoe hai mắt khi nghe thấy những lời ngọt ngào thốt ra từ Lôi Dĩnh, cô chân thực cảm thấy ganh tị với Khâu Tinh Húc. . .

Có lẽ, những lời thế này hắn được nghe thường xuyên hơn. . . và thật lòng hơn cả. Còn đối với cô, cùng lắm cũng chỉ là những lời xu nịnh nhằm để lấy lòng!