Phượng Hoàng Báo Thù

Chương 11: Nước đi sai lầm

*

Một ngày, hai ngày, rồi lại ba ngày trôi qua.

Tính đến thời điểm hiện tại, Lôi Dĩnh cùng Cơ Thái đã có một tuần chung đυ.ng. Hai người tuy không nói là như nước với lửa, nhưng có thể xem là nước sông không phạm nước giếng, trừ những lúc ngồi chung bàn ăn cơm ra thì hầu như không sinh hoạt với nhau.

Đối với Cơ Thái hay kể cả là Lôi Dĩnh, cả hai đều cảm thấy khá thoải mái vì không bị đối phương làm phiền.

Cho đến ngày tiếp theo, Cơ Thái đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Viên Khả Di, cô muốn hẹn anh đến quán cà phê ở gần nhà để đôi bên thuận tiện trao đổi.

Nói thật lòng thì suốt những ngày này Cơ Thái đều làm một đằng, báo cáo một nẻo nên khi nhận được cuộc hẹn của cô em họ, anh vì chột dạ mà dâng lên cảm giác bất an, tâm trạng theo đó cũng bồn chồn khó tả.

Một tuần chung đυ.ng với nữ nhân kia, nếu không phải anh quát mắng thì chính là lườm nguýt khi không vừa mắt chuyện này chuyện nọ.

Nói chính xác một chút, anh thật sự đã gồng đến muốn đứt dây thần kinh luôn rồi!

Tính cách Lôi Dĩnh khá âm trầm, tĩnh lặng như mặt sông không chút gợn sóng, về điểm này thì Cơ Thái quả thật không có ý kiến. Thế nhưng, sở thích của cô ta cùng anh thì lại hoàn toàn trái ngược, đó mới chính là vấn đề khiến anh gai mắt cả một tuần vừa qua!

Lôi Dĩnh mới dọn đến vài ngày đã không chịu nổi mùi hương nồng nặc mà anh dày công lấp kín căn phòng. Cô không hỏi ý anh mà tự đưa ra quyết định, dùng cái loại nước hoa rẻ tiền xịt tứ tung các phía để khử đi mùi hương cũ.

Còn chưa dừng lại ở đó, các vị trí đặt tủ, vị trí đặt bàn trang điểm cũng như drap giường đều bị cô thay đổi toàn bộ!

Khoảnh khắc anh ghé thăm căn phòng, có thể nói mảnh tâm tư bé bỏng của anh đã bị cô đả kích trầm trọng.

Một cuộc tranh cãi nảy lửa lại diễn ra với lý do. . . lãng xẹt như thế đấy!

Cơ Thái sửa soạn tươm tất để rời khỏi nhà, anh vừa lái xe vừa cắn cắn môi suy nghĩ, soạn sẵn trong đầu những điều cần nói để tránh bị Viên Khả Di đặt câu hỏi thăm dò.

Đỗ xe trước quán cà phê, Cơ Thái diện một bộ sơ mi màu lam sáng chói, hoạ tiết rườm rà gây loá mắt cho những người đặt sự chú ý lên thân hình của anh.

Cơ bắp nở nang, bờ vai rộng như Thái Bình Dương cùng với gương mặt khôi ngô tuấn tú, trắng trẻo hồng nhuận khiến ai nấy đều không khỏi trầm trồ.

Viên Khả Di cùng Lam Cẩn Du ngồi ở vị trí gần quầy pha chế, vừa trông thấy Cơ Thái đặt chân vào cửa, cô nàng họ Lam ngay lập tức vẫy tay: "Cơ Thái, bọn em ở đây!"

Cơ Thái vẫy tay đáp lại, anh tiến đến ngồi xuống, sau khi gọi nước xong liền hỏi: "Tiểu Di, em gọi anh đến đây gấp là có việc quan trọng cần bàn sao?"

Trời đã gần chập tối, Viên Khả Di gần đây khá bận rộn nên không có thời gian vào ban ngày, cô chỉ có thể hẹn gặp Cơ Thái sau khi kết thúc công việc ở Viên thị.

"Em muốn hỏi anh tình hình bên đó thế nào rồi, sẵn tiện xem xét để tiến hành bước tiếp theo." Viên Khả Di ngồi chắp tay đặt lên mặt bàn, nói bằng dáng vẻ vô cùng nghiêm túc.

Cổ họng Cơ thái động nhẹ một tiếng, anh cười có chút gượng gạo: "Những gì. . . những gì em căn dặn anh đều làm rất tốt. Cô ta có vẻ rất. . . thích anh. Anh bảo làm gì cô ta đều làm nấy, một lời cũng không dám cãi."

Đương nhiên là không dám cãi. . . !

Sơ hở một chút là anh gồng chuột, bặm môi trợn mắt liếc xéo người ta, Lôi Dĩnh vì không muốn đôi co dẫn đến xô xát nên lúc nào cũng im lặng phớt lờ.

"Vậy sao?" Viên Khả Di nhướn mi, giương môi cười nhẹ nhàng: "Thế thì tốt quá, thú thật là trước đó em còn sợ anh không đủ sức hút để câu dẫn cô ta."

Tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng Viên Khả Di lại nghĩ rất khác. Điều cô lo sợ không phải là sức hấp dẫn gì kia, mà chính là tâm hồn mỏng manh ẩn giấu trong thân thể cường tráng của Cơ Thái.

Người anh họ này. . . thật sự có thể gồng được sao?

Sở dĩ cô hẹn Cơ Thái ngày hôm nay cũng là vì trước đó cô cảm nhận được có điểm bất thường thông qua tin nhắn. Anh họ của cô thường khi đều rất ôn nhu nhã nhặn, nhưng không hiểu sao gần đây lại trả lời tin nhắn khá là. . . cục súc!

Hiếm thấy Cơ Thái lại bày ra tính cách cộc cằn khó chịu, Viên Khả Di không tránh khỏi phát sinh nghi ngờ.

Người ta thường nói, nữ nhân cùng nữ nhân khi ở chung với nhau sẽ dễ nảy sinh mâu thuẫn. Xét ở khía cạnh nào đó, Cơ Thái vẫn mang trong mình. . . một nửa nữ nhân. Viên Khả Di tự hỏi, liệu có phải hay không Cơ Thái cùng Lôi Dĩnh sống chung một nhà đã xảy ra vấn đề gì mà cô không hề hay biết?

Bất quá, Cơ Thái đã dám tự tin khẳng định thì cô cũng an tâm phần nào. Xem ra những lo lắng của cô chỉ là nỗi bất an xuất phát từ một phía.

Vạch ra từng bước trong kế hoạch, Viên Khả Di muốn Cơ Thái cấp tốc tiến hành quá trình lấy lòng mỹ nhân. Cô nói rất cặn kẽ: "Sau một tháng, chúng ta sẽ tìm cách chuốc say Lôi Dĩnh, mang cô ta ném đến giường của một tên nam nhân khác. Vấn đề này em sẽ tự tay thu xếp nên anh không cần bận tâm."

"Nam nhân khác?" Cơ Thái cau mày hỏi lại: "Không phải là ném lên giường của em hay sao?"

Lam Cẩn Du "hứ" một tiếng biểu thị sự xem thường: "Trước đây thì còn có thể, hiện tại Khả Di căm ghét cô ta còn không hết, làm gì có chuyện muốn lên giường cùng cô ta?"

Viên Khả Di trầm lại ánh mắt, cô không biết những việc bản thân sắp làm có phải là quá đáng hay không? Nhưng chỉ cần nghĩ đến những khoảng thời gian tăm tối, khổ sở kéo dài suốt 6 năm đằng đẵng, lửa hận trong lòng cô lại sục sôi lên không cách nào khắc chế. . . !

Lôi Dĩnh quá mức ngạo mạn, nữ nhân đeo chiếc mặt nạ ngoan hiền nhưng lại sở hữu tâm địa rắn rết, dùng lời lẽ cay nghiệt để chà đạp ngoại hình của người khác. . .

Theo phán đoán của Viên Khả Di, có lẽ Lôi Dĩnh từ lâu đã biết chuyện Tạ Vũ châm chọc cô, nhưng cô ta chẳng những không ngăn cản mà còn hùa theo tên khốn đó muốn khiến cô phải cúi đầu trong nhục nhã!

"Cô ta không xứng." Viên Khả Di căn dặn: "Em sẽ dàn cảnh để anh có thể bắt gian tại trận, khiến cô ta phải ôm lấy tủi nhục vác thân trở về Lôi gia. Em muốn nửa đời còn lại của cô ta phải sống trong đau khổ, sống trong những lời dèm pha tai tiếng."

Và hơn hết, nếu Lôi Dĩnh thật sự phát sinh tình cảm đặc biệt dành cho Cơ Thái, nỗi đau mà cô ta phải gánh chịu sẽ tăng lên gấp bội, day dứt không yên suốt cả một đời.

Cơ Thái dở khóc dở cười, anh không hiểu sao Viên Khả Di lại dành sự tín nhiệm cho người anh này nhiều đến thế. . . ?

Một tháng a! Trong một tháng mà muốn bắt anh chiếm được lòng cái nữ nhân đáng ghét kia, anh như thế này sao có thể?!

Bất quá, anh đương nhiên không dám nói ra nỗi lòng của mình. Vì ban nãy đã lỡ mồm khẳng định thế kia rồi, thôi thì đâm lao phải theo lao, khi nào bị phát hiện anh cười trừ chứ biết làm sao nữa. . . ?

Kế hoạch vốn tỉ mỉ là thế, Viên Khả Di đã vạch sẵn từng bước để Cơ Thái thuận tiện hành động. Cứ nghĩ mọi chuyện đã được chuẩn bị ổn thoả, nhưng cô không ngờ một nước đi sai lầm của Cơ Thái đã dẫn đến chuyển hướng kế hoạch, mọi sự tình tiếp diễn những ngày tháng sau đó hoàn toàn ngoài ý muốn khiến cô không thể không đau đầu. . .

Chuyện là. . . vài ngày sau, đã quá 12 giờ đêm Viên Khả Di bỗng giật mình vì tiếng chuông điện thoại ngân vang liên tục.

Mở he hé mắt nhìn lên màn hình, cô không hiểu sao đã khuya thế này mà Cơ Thái vẫn chưa chịu đi ngủ, còn gọi cho mình làm cái gì không biết?

Chẳng lẽ lại có chuyện quan trọng liên quan đến nữ nhân kia sao. . . ?

Viên Khả Di vừa bắt máy đã nghe thấy một giọng nam nhân xa lạ truyền đến tai mình: "Tiểu thư, xin hỏi cô có phải là người thân của Cơ thiếu gia hay không?"

Lại rồi. . . !

Không cần nghe người ở đầu dây bên kia nói câu tiếp theo, Viên Khả Di dường như có thể đoán được đã xảy ra chuyện gì.

Cô thở dài: "Tôi là em gái của anh ta. Anh ta đang ở đâu?"

Sau khi cúp máy, Viên Khả Di thay nhanh một chiếc sơ mi cổ rộng, cô không chậm không trễ lái xe đi đến quán bar C&L, nơi mà Cơ Thái đang nằm gục trên bàn vì say mèm mất đi ý thức.

Đây không phải là lần đầu tiên cô nhận được điện thoại của Cơ Thái theo cách này. Từ thuở cô còn ngồi trên ghế nhà trường, Cơ Thái đã thường xuyên lê la các quán bar trong khu vực để ngắm nghía các chàng trai tuấn tú, vui đùa quá trớn đến quên cả lối về!

Vì sợ bại lộ giới tính trước mặt ba mình nên Cơ Thái chỉ cài duy nhất số điện thoại của Viên Khả Di làm liên hệ khẩn cấp.

Trong 6 năm Viên Khả Di du học bên Mỹ, Cơ Thái đã tập làm quen với lối sống nề nếp, ăn chơi có chừng mực. Những tưởng thói hư tật xấu của anh đã bị loại bỏ hoàn toàn thì ngay lúc này đây anh lại chứng nào tật nấy, báo hại cô nửa đêm nửa hôm phải lái xe đến đón anh quay trở về nhà.

Theo tính toán của Viên Khả Di, nếu sáng mai Lôi Dĩnh phát hiện anh không trở về chắc chắn sẽ mất hết lòng tin, vì mới đó vị hôn phu tương lai đã bỏ mặc cô ở nhà mà qua đêm ở nơi nào không biết.

Cứ đà này thì mọi công sức cũng như kế hoạch hoàn hảo của Viên Khả Di sẽ phải đổ sông đổ bể mất thôi!

Lại nói, cô vì không muốn giáp mặt cùng Lôi Dĩnh nên đã gọi cho Lam Cẩn Du với ý định nhờ vả, ấy vậy mà cô gọi đến cháy máy đầu dây bên kia vẫn không chút phản hồi. . .

Ngủ gì mà ngủ như chết không hiểu nổi!

Bất đắc dĩ cô đành phải tự mình lái xe đến đón Cơ Thái. . . đưa anh về nhà an ổn trước đã, chỉ mong sao nữ nhân kia lúc này đã say nồng chìm trong giấc mộng, đừng bước chân ra khỏi phòng để cô trông thấy gương mặt đáng ghét gây ám ảnh trong tâm trí cô!