Tuyệt Đối Khống Chế

Chương 2: A... Đừng bắn vào...

Dùng sức đưa đẩy mấy chục lần, Mộc Vân đâm côn ŧᏂịŧ của mình vào chỗ sâu nhất của em gái, anh ấy lay thắt lưng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn thẳng vào trong tử ©υиɠ của em gái."A... Đừng bắn vào... "

Đã nói rất nhiều lần rồi mà vẫn nhiều lần dạy không nghe. Nhưng Mộc Nhu bị giam cầm chặt chẽ dưới thân lại không hề có lực phản kháng, chỉ có thể tùy ý người đàn ông phóng thích hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong cơ thể ấm áp của mình.

Trải qua nhiều lần cao trào khiến thân thể lại càng ửng hồng không thôi.

Hôn lên cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi của cô, Mộc Vân không nỡ rút côn ŧᏂịŧ của mình ra khỏi cơ thể cô.

Mộc Phong ở bên cạnh chờ một lúc lâu lập tức thay thế, đỡ lấy dươиɠ ѵậŧ đã bị căng lên đến phát đau, sau đó dọc theo huyệt nhỏ vừa bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ rót đầy mạnh mẽ đâm vào.

Thay đổi cách đâm và tần suất khác nhau của côn ŧᏂịŧ khiến cho cái miệng nhỏ bé của Mộc Nhu phát ra tiếng rêи ɾỉ vừa thống khổ vừa vui thích một lần nữa.

"Ui... Em không muốn... "

Hai anh trai giống như hai con thú đang trong giai đoạn động dục, rõ ràng là đêm qua đã đè cô trên giường làm mấy lần.

Mới cách lần này được bao lâu.

"Không muốn cái gì? Đổi lại là anh hai thì không muốn sao?"

Mộc Phong cúi người xuống, khuôn mặt tuấn tú kề sát khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng kia, hơi thở ấm áp phun lên cổ trắng nõn của cô.

Anh lè lưỡi của mình, say mê liếʍ và hôn lên làn da mềm mại đó, mυ'ŧ ra một vết đỏ khác.

Không giống như hôn chính là cuộc tấn công của cơn bão tiếp theo ở bên dưới.

"Lưu lại dấu vết không được sao?"

Mộc Phong vừa bắn một phát pháo ở bên cạnh đùa giỡn với bàn tay nhỏ bé của Mộc Nhu, dịu dàng đặt bên miệng nhẹ nhàng hôn lên.

"Em cho rằng lão già đó không biết chuyện của chúng ta sao?"

Mộc Phong khẽ ngẩng đầu, du͙© vọиɠ trong đôi mắt đen vừa gợi cảm lại mê người, đầu lưỡi nóng ẩm đưa tới tai mẫn cảm của cô và trêu đùa mυ'ŧ lấy.

Anh giữ hai má Mộc Nhu khiến cô đối diện với mình, che miệng nhỏ nhắn của cô bằng một nụ hôn nồng nhiệt lâu dài. Anh kéo đầu lưỡi cô ra, quấn quýt kịch liệt, đảo qua từng ngóc ngách trong khoang miệng cô.

"A…" Cảm giác khó thở khiến não bộ thiếu dưỡng khí, Mộc Nhu nghiêng đầu tránh khỏi môi lưỡi của người đàn ông.

Cách đâm vào của anh hai không dịu dàng như anh bốn, huyệt nhỏ bị anh đâm vào vừa tê vừa ngứa, hơn nữa sức lực lại mạnh. Mỗi lần anh đâm vào thì đầu dươиɠ ѵậŧ đều sâu vào miệng tử ©υиɠ của cô, toàn bộ âʍ đa͙σ bị thanh thịt dài to lớn của anh kéo căng ra, anh đâm vào vừa tàn nhẫn vừa nhanh.

A... Thật khó chịu, cô nắm chặt chăn bên dưới cơ thể.