Edit: Trà.
Nguyễn Điềm im lặng ngồi xổm ở góc trường quay trong phim trường, trên tay cầm một cái màn thầu đã khô quắt, cắn hai miếng, có chút khó ăn.
Bây giờ đầu óc cô vẫn đang sững sờ, cô vừa ăn vừa ngẩn người.
Nguyễn Điềm ở trong giới giải trí còn không thể so với diễn viên tuyến 18, thật vất vả mới nhận được vai diễn nữ phụ số 4, không ngờ tới mới bắt đầu quay được nửa ngày, " Ầm" một tiếng, cô bị cái đèn quay chụp ở phim trường rơi trúng đầu, hôn mê mất nửa ngày, cô đã có một giấc mơ mà khi nhớ lại không tài nào vui sướиɠ nổi.
Sau khi tỉnh lại một lúc, Nguyễn Điềm kinh ngạc phát hiện: Cô vậy mà lại sống ở trong một quyển sách! Lại còn con mịa nó là thế thân nữ phụ trong quyển sách này!
Trước năm 17 tuổi, Nguyễn Điềm luôn cảm thấy bản thân là một con quỷ xui xẻo trời sinh, cuộc đời vô cùng vô cùng không thuận lợi, không đọc nhiều sách không biết nhiều chữ, ăn không đủ no mặc không đủ ấm, dựa vào việc nhặt ve chai kiếm tiền nuôi thân.
Cho đến ngày sinh nhật lần thứ 17 của cô, có một đôi vợ chồng giàu có mặc quần áo đẹp đẽ đến tìm cô, nói họ là cha mẹ ruột của cô.
Người phụ nữ nhìn qua còn rất trẻ vừa khóc vừa lau nước mắt nói là do chính mình sơ sẩy, cho nên mới không cẩn thận làm lạc mất cô vào năm cô 3 tuổi, khiến cho cô phải theo kẻ lái buôn sống nơi đầu đường xó chợ.
Một hồi than thở khóc lóc tới mức chính mình cảm động, bọn họ hỏi cô có đồng ý cùng họ về nhà không?
Nguyễn Điềm bỗng nhiên có thêm cha mẹ, không nghĩ nhiều liền trực tiếp đồng ý cùng họ trở về.
Nguyễn Điềm trở lại Đế đô ở trong sân viện Chu gia, mẹ Chu liền sắp xếp cho cô tới trường đi học, cô học ở trên trường thực ra rất là nỗ lực, nhưng cũng có thể do trời sinh đã không thông minh, học dở sống dở chết mới thi đỗ vào một trường nghệ thuật, lại còn đội sổ.
Cùng lúc đó, Nguyễn Điềm mới biết được mình còn có một chị gái lớn hơn cô hai tuổi, chị ta so với thiên tiên còn muốn xinh đẹp hơn, chỉ là ốm yếu nhiều bệnh, mấy năm nay đều loay hoay khắp nơi tìm người chữa bệnh.
Nguyễn Điềm biết đám con cháu hào môn thế gia kia đều không quá thích cô, cho rằng cô là con nhỏ quê mùa tới từ nông thôn, mỗi lần nhìn cô đều mang theo sự khinh thường rõ rệt.
Bọn họ có những hoạt động gì đều không muốn mang cô đi theo, đôi khi còn nhìn cô với ánh mắt đồng tình thương hại.
Cũng may Nguyễn Điềm chưa bao giờ để ý người khác đối xử với mình như thế nào, đối với cô mà nói, có cơm để ăn còn có quần áo xinh đẹp để mặc, mỗi ngày trôi qua đều vô cùng tốt đẹp.
Đứng trước ánh mắt tựa như khinh thường lại tựa như thương hại của bọn họ, Nguyễn Điềm còn yên lặng chửi thầm bọn họ là đồ ngốc!
Hiện giờ nhớ lại những ánh mắt đó, Nguyễn Điềm chỉ cảm thấy bản thân cô chính là kẻ ngốc nhất thế gian.
Bị đập vô đầu một cái, cuối cùng lại khiến Nguyễn Điềm hiểu được vì cái gì bọn họ đều mang theo sự thương hại mỗi khi nhìn cô.
Hoá ra cô sống trong một quyển sách tên là " Cô vợ ngọt ngào của tổng tài" một quyển sách tổng tài văn cực ngọt cực sảng.
Nữ chủ là người chị gái kia của cô, một cô gái yêu kiều yếu ớt nhưng vô cùng thông minh tài hoa được vạn người mến mộ.
Nam chính yêu cô ta, nam phụ yêu cô ta, rồi nam 3 nam 4 chỉ cần là đàn ông đều mến mộ cô ta!
Chu Tiểu Kiều chữa bệnh mấy năm nay, những người đàn ông này đều không quên được chị ta.
Chị ta là ánh trăng sáng không thể thay thế, là sự tồn tại ềm mại nhất trong lòng nam chính.
Mà Nguyễn Điềm cô, lại là một nữ phụ tiêu chuẩn, một vật hy sinh toàn diện, ngay cả việc cha mẹ tìm cô trở về, cũng là để cô có thể hiến máu cho Chu Tiểu Kiều.
Cmn!
Trong một lần bị hạ dược, Nguyễn Điềm đã lên giường cùng nam chính, bởi vì cô lớn lên có chút giống Chu Tiểu Kiều, nên bị nam chính coi là thế thân cưới về nhà, mà cô trải qua những ngày tháng sống chung cùng nam chủ đã đem lòng yêu anh ta.
Đáng tiếc, cuộc hôn nhân của bọn họ hữu danh vô thực, kết hôn hai năm cùng ở chung một chỗ, nam chính đối với Nguyễn Điềm đều không có nửa phần thân mật, cũng rất ít người biết về cuộc hôn nhân giữa bọn họ.
Rốt cuộc, tới khi Chu Tiểu Kiều khỏi bệnh, nam chính liền quăng một tờ giấy thoả thuận li hôn tới trước mặt Nguyễn Điềm.
Sau đó, Nguyễn Điềm phát hiện những tên công tử ăn chơi trác táng thường khinh thường mình, từng người bọn họ đều đem Chu Tiểu Kiều ở trong lòng bàn tay mà che chở, sủng ái.
Cha mẹ đối với cô không mấy thân cận, trong mắt họ dường như cũng chỉ có mỗi Chu Tiểu Kiều.
Mà chồng của cô, à, là chồng trước, ở trước mặt Chu Tiểu Kiều từ tên thẳng nam lạnh lùng cũng trở thành người đàn ông ấm áp.
Trong câu chuyện ngọt sảng văn này, từ đầu tới cuối nữ chính Chu Tiểu Kiều đều không phải chịu lấy một phần ấm ức, bàn tay vàng giúp cô ta tung hoành khắp nơi, những người đắc tội cô ta đều không có được kết cục tốt, cô ta vả mặt nam phụ nữ phụ, bước lêи đỉиɦ cao của đời người.
Là một nữ phụ tiêu chuẩn, Nguyễn Điềm đối với nam chính tình si không dứt, vì yêu không được mà hoá cuồng, cô ác độc ngu xuẩn, không ngừng ngáng chân nam chính và nữ chính.
Cô là chất xúc tác trên con đường tình yêu của nam nữ chính, là hòn đá kê chân trên con đường sự nghiệp của họ.
Vì Chu Tiểu Kiều mà bị tra tấn nghèo túng chật vật, sau khi bị đuổi ra khỏi nhà lưu lạc đầu đường thì bị chiếc xe vận tải lớn đâm chết, máu chảy đầy đường.
Nguyễn Điềm mang theo sự phẫn uất cùng với miếng màn thầu ăn vào trong bụng, cô có chút phiền muộn, bởi vì sau đêm tình đó, cô đã cùng nam chính Thẩm Xá kết hôn.
Hai năm.
Ở riêng.
Hết thảy cmn đều giống " Cô vợ ngọt ngào của tổng tài.
Thật cmn đúng là sự trùng hợp kinh người.
Thậm chí Nguyễn Điềm đến cả số diện thoai của Thẩm Xá cũng không có, chỉ có thể ngẫu nhiên ở bản tin kinh tế tài chính thấy được gương mặt tinh xảo lạnh nhạt kia.
Nhưng nghĩ đến chuyện Thẩm Xá chỉ coi cô như thế thân của Chu Tiểu Kiều, cô liền muốn mắng chửi người.
Tuy nhiên, có lẽ do từ nhỏ đã dựa vào nhặt rác mà lớn lên, Nguyễn Điềm rất dễ dàng thoả mãn, cũng rất nhanh mà nghĩ thoáng.
Cô nuốt một ngụm nước bọt, nghĩ thầm bây giờ không quản hắn nữa.
" Nguyễn Điềm, tiếp theo là đến lượt cô lên diễn, nhanh đi trang điểm đi! Còn ở đây ngẩn người làm gì!!!" Phó đạo diễn trừng mắt nhìn cô một cái, giọng điệu không tốt lắm.
Cô phục hồi tinh thần đáp lại, sau đó vội vàng đi vào phòng hoá trang đơn sơ, thản nhiên ngồi xuống, yên lặng chờ đợi chuyên viên trang điểm tới trang điểm cho cô.
Nửa tháng nay, hiếm hoi xuất hiện hai trận tuyết lớn, mùa đông thời tiết lạnh lẽo, chiếc áo cổ trang đơn bạc mặc trên người không đủ giữ ấm cho Nguyễn Điềm, cô bị lạnh không ngừng run lên bần bật, qua một lúc lâu chuyên viên trang điểm mới khoan thai tới muộn.
Lần này, Nguyễn Điềm đóng một bộ phim cổ trang tên là " Thái tử phi gả thay" cô đóng vai một nàng quận chúa tính tình vô cùng cố chấp cực đoan, suất diễn không nhiều, vai diễn này cũng không được ưa thích.
Nhưng, những điều đó đều không thành vấn đề!
Nguyễn Điềm chỉ quan tâm mười mấy vạn tiền thù lao đóng phim kia thôi.
Chuyện cô cùng Thẩm Xá bất hoà đã sớm lan rộng khắp giới, vốn dĩ cô đã không có tài nguyên gì, lại còn bị đám thiếu gia ăn chơi trác táng đoạt đi, ở giới giải trí cô lại càng đáng thương hơn, ngay cả một người trợ lí cũng không có.
Sau khi trang điểm xong, Nguyễn Điềm cởϊ áσ khoác bước ra khỏi phòng hoá trang, trường quay bỗng nhiên náo nhiệt lên.
" Anh Hứa mau ngồi đi, hôm nay anh đã vất vả rồi, thời tiết rất lạnh, anh có muốn uống một cốc nước ấm không?"
" Anh Hứa, nửa tiếng sau chúng ta có thể quay một lúc được chứ nếu anh ngại lạnh có thể để thế thân lên thay"
Nguyễn Điềm dừng bước chân, cùng Hứa Cảnh " chúng tinh phủng nguyệt"ở giữa đám người bốn mắt nhìn nhau, cô đã sớm quen với ánh mắt khinh thường và thái độ lạnh nhạt của hắn.
Toàn bộ kinh phí của đoàn làm phim " Thái tử phi gả thay" đều do Hứa Cảnh nam chính kiêm nhà đầu tư cung cấp.
Nguyễn Điềm đứng ở góc tường ngẩn người, cô nhớ lại lúc vừa mới tới Đế Đô, Hứa Cảnh và những người xung quanh anh ta đều cô cùng không thích cô.
Tuổi trẻ vô tri, giống như ấu trĩ, Hứa Cảnh thậm chí còn lấy hòn đá nhỏ ném cô, nói với cô: " Cô đừng nghĩ thay thế được vị trí của Tiểu Kiều, cũng đừng nghĩ tới bắt nạt cô ấy, cô ấy mới là em gái của chúng tôi".
Lúc ấy, Nguyễn Điềm cảm thấy anh ta có bệnh.
Hiện tại cô vẫn cảm thấy Hứa Cảnh có vấn đề như cũ.
" Các bộ phận chuẩn bị, 5 phút nữa chúng ta sẽ bắt đầu quay phân đoạn cuối cùng của ngày hôm nay" đạo diễn nói qua bộ đàm.
Sau khi bắt đầu quay, Hứa Cảnh NG rất nhều lần, Nguyễn Điềm bị ấn mặt vào trong dòng nước hồ lạnh băng, cô giãy giụa muốn ngẩng đầu, lại bị ấn trở về.
Một cảnh diễn dưới nước đơn giản, phải lặp đi lặp lại rất nhiều lần.
Nguyễn Điềm nghĩ tới tiền thù lao đóng phim, đem đôi mắt trợn trắng xúc động nhịn trở về.
Trong lúc nghỉ ngơi, Nguyễn Điềm nhớ tới chính mình trong mộng, bộ phim này của bọn họ sau đợt tuyên truyền đã bạo hồng, Hứa Cảnh dựa vào gương mặt vừa bá đạo vừa thâm tình cũng nhanh chóng phất lên, độ nổi tiếng tăng vọt, những diễn viên khác cũng lây một phần vận khí của anh ta, chỉ có cô từ tập một tới tập cuối cùng đều bị mắng, mỗi ngày đều có người hỏi thăm hỏi cô đã chết chưa.
Nguyễn Điềm lạc quan nghĩ rằng, tuy rằng cô bị mắng rất thảm, nhưng cũng được xem như là một dạng nổi tiếng nha!
Tuy nhiên, Nguyễn Điềm ở " Thái tử phi gả thay" cũng không phải không thu được gì, dựa vào kĩ thuật diễn vai ác và gương mặt xinh đẹp của cô cũng thu hoạch được mấy nhan khống.
Nếu trong tương lai cô ở giới giải trí thật sự không thể cứu vãn, thì liền về quê bán hàng ăn vặt, tóm lại không thể để chính mình chết đói.
Cô ngẩn người một lúc, Hứa Cảnh cũng rất nhanh điều chỉnh lại trạng thái, liếc nhìn sang cô một cái, sau đó nói với đạo diễn: " Tiếp tục, chúng ta diễn nốt một lần cuối cùng đi".
Hứa Cảnh hôm nay thực sự không ngờ tới bạch liên kỹ nữ yếu ớt như Nguyễn Điềm có thể chịu được một lần rồi lại một lần xuống nước diễn, vừa rồi khi mới vớt ra từ trong nước, gương mặt cô ta so với tờ giấy còn muốn trắng hơn.
Cuối cùng lần diễn này cũng được thông qua.
Nguyễn Điềm nhẹ nhàng thở ra một hơi, tiền khó tránh, s*it khó ăn, đạo lý này cô sớm đã hiểu.
Hứa Cảnh đang được mọi người vây quanh bỗng nhiên gọi cô đi tới.
Nguyễn Điềm yên lặng trợn trắng mắt, trước khi Hứa Cảnh mở miệng cô đã nói: " Đã biết,đã biết, đừng nghĩ hại Tiểu Kiều, cũng đừng nghĩ cùng Tiểu Kiều tranh gia sản, cô so với cô ấy còn không xứng mà so".
Điều Hứa Cảnh muốn nói, Nguyễn Điềm đã sớm rõ.
Người đàn ông bị cô cướp lời rất không hài lòng, cao lãnh hừ một tiếng, xem như cô tự mình hiểu rõ vị trí của mình, quay đầu rời đi.
Tẩy trang xong, Nguyễn Điềm thay quần áo của chính mình, cô ngồi ở phòng nghỉ nghịch di động, vừa mở ra trang cá nhân của bạn, liền phát hiện một tin tức.
Chị của cô Chu Tiểu Kiều phẫu thuật thành công, đã từ viện điều dưỡng dọn về biệt thự ở ngoại ô Đế đô.
Không chờ tới khi Nguyễn Điềm rời khỏi Wechat, di động của cô tự nhiên sáng lên, một dãy số quen thuộc hiện ra trước mắt cô, lúc ẩn lúc hiện.
Cho dù không lưu số, cô vẫn nhận ra đây là số điện thoại của Thẩm Xá.
Trực giác nói cho cô biết, lần này Thẩm Xá gọi điện thoại là để bàn tới chuyện ly hôn.
Nguyễn Điềm thật ra không quá khó khăn.
Cô chỉ quan tâm lúc li hôn mình nhận được bao nhiêu tiền!!!
Hết chương 1.