Chương 2: Vυ' từng được anh niết còn từng được anh mυ'ŧ mạnh
Edit: Vivians2
***
Ba ngày trước, Cố Diên tỉnh dậy sau một giấc ngủ, phát hiện mình trọng sinh quay trở lại thời cấp 3.
Khi đó, bố mẹ cô vẫn chưa phá sản, cô vẫn là con gái cưng của tập đoàn Cố thị.
Đời này cô nhất định sẽ không để bố mẹ phá sản!
Như vậy, cô cũng không cần lấy Lâm Hoài An!
"Cố Diên, lớp trưởng đang giục cậu nộp bài tập kìa."
Bàn cùng bàn Trần Thiến dùng khuỷu tay đẩy đẩy Cố Diên.
Cố Diên lúc này mới phục hồi tinh thần, cô vừa ngẩng đầu đã suýt chút nữa ngạc nhiên đến rớt cả cằm.
Cô thấy Lâm Hoài An mặc đồng phục màu xanh đang đứng trước mặt cô, còn dùng ánh mắt âm trầm nhìn cô.
Ngay lập tức, Cố Diên giật nảy mình. Mỗi lần Lâm Hoài An nhìn cô bằng ánh mắt này, lúc sau anh sẽ ‘tra tấn’ cô bằng một loạt hành vi vô nhân tính.
Bản năng nhiều năm làm cho Cố Diên lập tức ngoan ngoãn hét to: "Chồng à, em sai rồi."
Lâm Hoài An: "..."
Sau một lúc im lặng, toàn bộ lớp học cười ầm lên.
Cố Diên nghi ngờ một lúc mới phản ứng lại. Cô và Lâm Hoài An bây giờ còn chưa kết hôn.
Xấu hổ theo đó ập đến, mặt Cố Diên hoàn toàn đỏ bừng.
Con ngươi đen nhánh của Lâm Hoài An bỗng ánh lên một tia sáng khác thường, ho nhẹ một tiếng, tiếp tục nói: "Bạn học Cố Diên, mời cậu nộp bài toán học hôm qua cho tôi."
Nghe Lâm Hoài An nói, Cố Diên lúc này mới cuống quít mở cặp sách.
Trong cặp đều là đồ trang điểm và đồ ăn văn, duy nhất không có bài môn toán.
Cô sốt ruột, hai bầu vυ' phát dục cực tốt nặng trĩu không ngừng đong đưa.
Hai bầu vυ' nõn nà như muốn bật ra khỏi áo sơ mi.
Lâm Hoài An liếʍ liếʍ môi, giọng nói trầm thấp: "Cố Diên, không nộp bài tập toán. Trừ 5 điểm, phạt trực nhật một ngày. Sau khi tan học dọn sạch phòng học xong mới được về."
"Đại ma đầu!"
Cố Diên hừ lạnh một tiếng, lời này vẫn bị Lâm Hoài An nghe được.
Anh xoay đầu nhìn về phía Cố Diên, giọng điệu lạnh băng nói: "Không phải chồng sao?"
Mặt Cố Diên đỏ bừng: "Lâm Hoài An, cậu câm miệng!"
Quả nhiên Lâm Hoài An thời còn đi học còn đáng ghét hơn Lâm Hoài An trưởng thành!
Buổi chiều sau khi tan học, Cố Diên dùng bánh Oreo mua được Trần Thiến giúp cô trực nhật.
Cố Diên khoác cặp, đi xe đạp theo sau lưng Lâm Hoài An.
Cô đến tìm điểm yếu của Lâm Hoài An, tính muốn đáp trả hoà một ván.
Đời trước Lâm Hoài An gây không ít chuyện bên ngoài trường học, từ một học sinh ngoãn ngoãn đến lớp 12 đã bỏ học. Lúc này muốn tìm điểm yếu của anh vẫn còn quá sớm.
Chỉ thấy Lâm Hoài An đạp xe vào một quán bar ngầm.
Vừa mới lớp 10 đã đến những nơi thế này! Cậu ta xong đời rồi!
Trách không được đời trước Lâm Hoài An chơi cô đa dạng phong phú đến vậy, hoá ra đã bắt đầu luyện tập từ nhỏ!
Cố Diên cầm lấy điện thoại lén chụp ảnh. Bây giờ trên tay cô đã có điểm yếu của Lâm Hoài An.
Nhưng mà ngay khi cô còn đang đắc ý, một bàn tay đã bắt được cổ tay Cố Diên, lấy mất điện thoại cô, còn làm trò trước mặt cô xoá hết ảnh chụp.
"Lâm Hoài An, cậu trả điện thoại cho tôi!"
Cố Diên muốn cướp lại điện thoại trên tay Lâm Hoài An. Nhưng mà Lâm Hoài An lúc này đã cao 1m8, cô chỉ cao 1m6, chẳng khác nào trẻ con trước mặt anh.
Hai tay muốn cướp lại điện thoại nhưng vươn không đến, ngược lại nhào vào lòng Lâm Hoài An.
Bùm!
Áo sơ mi tách ra, hai bầu vυ' trắng nảy ra khỏi áo.
Cố Diên dậy thì rất sớm, áσ ɭóŧ lại nhỏ, không che được vυ', hai đầṳ ѵú hồng hào gần như sắp nhảy ra khỏi áσ ɭóŧ.
Gặp phải không khí lạnh lẽo, đầṳ ѵú non hồng nhanh chóng dựng đứng.
Đầṳ ѵú cô đã từng được anh liên tục xoa nắn, còn từng được anh hút mạnh nên cô chẳng hề cảm thấy xấu hổ.
Ngược lại, ánh mắt Lâm Hoài An tối sầm lại, cởϊ áσ đồng phục khoác cho cô.
Dưới người Lâm Hoài An có phản ứng, gậy thịt bắt đầu cương cứng.
Xúc động muốn chiếm lấy bầu vυ' này trào dâng như vũ bão.