Pháp Y Bạch Hướng Mặc

Chương 10

Nơi này hoàn cảnh cùng điều kiện bảo tồn thi thể đều thực không tồi, so với trong tưởng tượng của Bạch Hướng Mặc tốt hơn rất nhiều.

Tề Minh: “Kỹ thuật bảo tồn thi thể của nhà tang lễ An Bình không hề thua kém nhà tang kễ Vạn Quốc, mới vừa xây dựng xong hồi đầu năm, cơ sở vật chất đều là tiên tiến nhất.”

Bạch Hướng Mặc: “Xen ra anh thực hiểu biết nơi này.”

“Nhà tang lễ này cũng là sản nghiệp của công ty, nếu cậu có yêu cầu, tôi có thể giảm giá cho cậu.”

Bạch Hướng Mặc khóe miệng trừu trừu: “Không cần.”

Đi vào phòng chứa thi thể, Tề Minh cũng không có đem thi thể của Trương Thư Ninh từ tủ đông kéo ra.

“Chúng ta phải đợi cảnh sát phụ trách vụ án này cùng Trương tiên sinh đến, sau đó dưới sự chứng kiến của những người đó mới có thể bắt đầu nghiệm thi.”

“Trương tiên sinh đồng ý để tôi nghiệm thi?”

Bạch Hướng Mặc tò mò, hiện tại hắn chỉ là một y học sinh bình thường, cũng không hề có kinh nghiệm kiểm nghiệm thi thể.

Tề Minh: “Thành tích giải phẫu của cậu, Trương tiên sinh có xem qua, ông ấy rất là hài lòng, một lát nữa cảnh sát sẽ phái kiểm nghiệm viên lại đây hỗ trợ công việc với cậu.”

Bạch Hướng Mặc gật gật đầu, hỏi: “Phòng thay quần áo ở đâu? Còn có dụng cụ nghiệm thi đều chuẩn bị tốt hết chưa?”

Tề Minh: “Phòng thay quần áo?”

Bạch Hướng Mặc bất giác cảm thấy không ổn, hắn luôn thói quen mọi thứ đều có sẵn ở nhà xác, đã quên mất ở thời đại này trình tự nghiệm thi không có nhiều quy trình như vậy, công cụ cũng không được đầy đủ.

Bạch Hướng Mặc: “Nghiệm thi yêu cầu ăn mặc đồng phục giải phẫu, bao tay, cùng khẩu trang, còn phải có công cụ.”

May mà Tề Minh cũng có chuẩn bị một ít, tuy đồng phục giải phẫu chỉ là áo dài bằng vải bông màu trắng bình thường, công cụ nghiệm thi cũng là công cụ của ngỗ tác trước đây.

“Không có công cụ giải phẩu của ngoại khoa sao?”

Bạch Hướng Mặc cầm lấy một con dao mổ lên thử tay một chút, cảm thấy cùng dụng cụ chính mình quen dùng có rất lớn khác biệt, cũng không được thuận tay cho lắm.

Tề Minh: “Chuyện này phải yêu cầu chuyên môn chuẩn bị, hiện tại chỉ sợ không kịp.”

Bạch Hướng Mặc chỉ có thể từ bỏ, cho dù có khác biệt thì cũng không khác bản chất là mấy, dùng nhiều sẽ từ từ quen thuộc.

Không bao lâu, Vương tham trưởng, Phùng Đại Đầu cùng kiểm nghiệm viên cũng xuất hiện ở nhà xác, vừa mới đi vào, Vương tham trưởng nhịn không được mà run lập cập.

Vương tham trưởng nhìn về phía Bạch Hướng Mặc đã ăn mặc chỉnh tề quần áo giải phẩu, có chút tức giận nói:

“Tề tiên sinh, càng ngày cậu càng làm bậy, sao lại để một tên nhóc miệng còn hôi sữa, đã vậy còn có hiềm nghi rất lớn tiến hành kiểm nghiệm thi thể. Đừng để một hồi sợ tới mức tè ra quần, làm ô uế đôi mắt của mọi người.”

Tề Minh đẩy đẩy trên mũi tơ vàng mắt kính, mặt mang tươi cười:

“Nguyên nhân chính là vì có hiềm nghi lớn nhất, vì để chứng minh trong sạch sẽ càng dễ dàng phát hiện manh mối. Nếu có tâm tư không tốt, còn có thể bắt cả người lẫn tang vật, cớ sao mà không làm đâu?”

Phùng Đại Đầu đi theo Vương tham trưởng phía sau cũng nói: “Tham trưởng, tôi nhất định sẽ gắt gao nhìn chằm chằm tên tiểu tử này! Đừng nghĩ tránh thoát được đôi mắt của tôi!”

Vương tham trưởng tức giận trừng Phùng Đại Đầu một cái, lại cũng không nói cái gì nữa.

Trương tiên sinh rất nhanh cũng tới, bộ dáng của ông ta trong trí nhớ của Bạch Hướng Mặc hoàn toàn bất đồng, hiện tại sắc mặt của ông ta rất là tiều tụy, nguyên bản đĩnh bạt thân thể hiện tại đều có chút câu lũ.

Đen nhánh nồng đậm đầu tóc, hiện tại cũng trở nên xám trắng, đi đường cũng muốn quản gia nâng đỡ.

“Trương tiên sinh, monh ngài nén bi thương, thân thể quan trọng.” Tề Minh đi lên, “Kỳ thật ngài cũng không cần tự mình lại đây, chỉ cần phái người tín nhiệm lại đây là được.”

Trương tiên sinh vẫy vẫy tay: “Tôi không thể thấy mặt con gái lần cuối, đây là nuối tiếc cả đời tôi, cho nên tôi muốn là người đầu tiên biết con gái của mình đã bị sát hại thế nào.”

Tề Minh nghe vậy cũng không hề khuyên tiếp, chỉ làm nhân viên nhà tang lễ mở khóa tủ đông đem túi đựng thi thể kéo ra đặt trên bàn đá cẩm thạch.

Lúc túi đựng thi thể bị mở ra, một khối thi thể cháy đen liền xuất hiện trước mặt mọi người, một cổ mùi lạ kỳ quái trực tiếp đánh tới.

Mùi máu tươi, rất nhỏ hủ bại cùng mùi thịt nướng bị khét trộn lẫn ở bên nhau, hợp thành một cổ khó có thể miêu tả hương vị.

Thi thể đã bị thiêu đến hoàn toàn thay đổi, chỉ có thể nhìn ra đại khái hình dáng.

Vương tham trưởng cùng Phùng Đại Đầu không tự chủ được lui về sau một bước, Trương tiên sinh nhìn thấy thi thể hốc mắt đỏ bừng, bàn tay nắm chặt quải trượng, cường chống thân thể không nhúc nhích.

Bạch Hướng Mặc hướng tới người chết cúi đầu, tỏ vẻ đối người chết tôn trọng, sau đó mới bắt đầu tiến hành kiểm nghiệm thi thể.

Đầu tiên Bạch Hướng Mặc tiến hành kiểm tra bên ngoài thi thể trước: “Chiều cao của nạn nhân khoảng bốn thước ba tấc……”

“Không đúng, con gái của tôi cao bốn thước tám tấc.” Trương tiên sinh phản đối.