Sau khi tiệc rượu tiến hành được một nửa, Sương Hàn Tử Mặc có chút khó chịu, liền tạm rời đi, tới Mặc Thần điện nghỉ ngơi.
Mà Sương Hàn Nguyệt Hy cũng mượn cớ ra ngoài, đứng dậy đi theo.
Hoàng đế Sương Hàn Tử Mặc là một nam nhân vô cùng có mị lực, lại đang ở thời kỳ tráng niên.
Trong hậu cung có ba ngàn mỹ nữ, hơn nữa mỗi người đều là tuyệt sắc mỹ nhân, cũng có thể nói là xưa nay thứ mà Sương Hàn Tử Mặc không thiếu nhất chính là nữ nhân.
Nhưng ai không thích sự mới mẻ, ai lại không thích sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ tuyệt diệu?
Đi tới đại điện Mặc Thần điện, Sương Hàn Nguyệt Hy với thân phận tiểu công chúa nên rất nhanh đã dễ dàng vào được.
Sương Hàn Nguyệt Hy càng nghĩ càng thấy hưng phấn, nhìn thấy người nam nhân thấp thoáng nằm trên long sàng kia, nàng không khỏi chầm chậm bước lại gần.
Hoàng đế đã có chút say, lúc này đang nằm nhắm mắt dưỡng thần ở đó. Sương Hàn Nguyệt Hy cúi đầu nhìn hoàng đế, cũng chính là phụ hoàng thân sinh của mình.
Là người có quyền có thế, lại được bảo dưỡng thích đáng. Cho dù đã 35 tuổi, trên mặt cũng không có nếp nhăn, dáng người được giữ gìn cũng vào bậc nhất.
Ngoài ra, hoàng đế còn có ngũ quan tuấn tú, mặt mày hữu thần, cái mũi thực cao, môi mỏng, đường nét khuôn mặt giống như được điêu khắc, là loại anh tuấn có thể khiển cho người ta nhìn thấy liền mặt đỏ tim đập.
Nếu thật sự có thể được một người nam nhân hoàn mỹ lại có địa vị như vậy thao một lần thì cho dù chết cũng đáng.
Thực sự rất muốn bị Sương Hàn Tử Mặc thao, rất muốn được nếm thử đại côn ŧᏂịŧ của người phụ hoàng thân sinh này.
Sương Hàn Nguyệt Hy càng nhìn càng thèm muốn, dưới hạ thể của nàng cũng đều bắt đầu khó nhịn mà phun nước.
Sương Hàn Nguyệt Hy lớn lên rất giống mẫu thân, các đường nét trên khuôn mặt cũng rất đẹp, đôi mắt to ngăn nước, chọc người trìu mến.
Sương Hàn Nguyệt Hy chủ động bắt đầu thoát y, để lộ ra cái yếm lụa phía dưới.
Cái yếm lụa kia chỉ là một mảnh vải nhỏ mỏng manh, căn bản không thể bao bọc được bầu vυ' tròn đầy đặn của nàng, hơn phân nửa bầu vυ' đều lộ ra bên ngoài.
Ở giữa cặρ √υ' to tròn là khe rãnh sâu hun hút, giống như có thể đút một căn côn ŧᏂịŧ thô to dữ tợn vào đấy.
Sương Hàn Nguyệt Hy cắn cắn môi để đôi môi của mình trông hồng hào hơn trước một chút, mới do dự tiến lại gần long sàng kia.
Sương Hàn Nguyệt Hy ngồi bên cạnh Sương Hàn Tử Mặc, sắc mặt nóng bừng, hai mắt đều bịt kín sương mù, cổ họng cũng nghẹn lại, cả người càng thêm khẩn trương, nàng cúi đầu nói:
"Phụ hoàng, Nguyệt Hy có thể trở thành nữ nhân của người được không?"
Sương Hàn Tử Mặc nằm trên long sàng tự nhiên không phản ứng lại.
Sương Hàn Nguyệt Hy vẫn cởi ra cái áo yếm duy nhất trên người minh, ném ở một bên long sàng.
Sau đó, nàng toàn thân trần trụi bò lên long sàng. Nhìn hình ảnh Sương Hàn Tử Mặc đang nằm ngay đây, cả người nàng hoàn toàn bị hưng phấn lên.
Hai vυ' run rẩy, ở giữa hạ thân chảy nước ào ạt, chỉ một lúc sau, tiểu huyệt nhỏ của nàng đều bị làm ướt đẫm.
Nàng kéo cái mền của phụ hoàng Sương Hàn Tử Mặc ra một chút, qua ánh nến mờ ảo trên đầu giường, Sương Hàn Nguyệt Hy dùng ảnh mắt cách không vẽ lại ngũ quan của hắn, không có chỗ nào là không phải bộ dáng mĩ miều.
Sương Hàn Nguyệt Hy cắn môi, tim như đông cứng lại, cúi người hôn nhẹ lên trán phụ hoàng một cái, đập vào mũi là một cỗ mùi rượu thoang thoảng, làm cho nàng bất giác trầm mê.
Thân thể cũng bởi vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà run rẩy, lại vì cảm thấy thẹn mà chần chừ không bước tới, cuối cùng vẫn hạ quyết tâm, tiếp tục hôn xuống phía dưới.
Sương Hàn Tử Mặc say khướt đối với việc này không hề có cảm giác, cũng không biết nữ nhi thân sinh của mình lại có những ý niệm như vậy với mình.