Thường dân thì thường dân vậy! Dù sao thì y cũng không muốn làm quan, nếu đã chọn con đường triều đình nghịch tập rồi.
Lục Hàm Chi hỏi: “Xin hỏi số điểm miễn phí kia có tác dụng gì vậy?”
Hệ thống: “Có thể sử dụng điểm để đổi những vật dụng có trong cửa hàng của hệ thống.”
Lục Hàm Chi: “Vậy trong cửa hàng của hệ thống có những thứ gì?”
Hệ thống: “Mời cân nhắc việc thực hiện hoàn thành nhiệm vụ, sau khi nhiệm vụ kết thúc có thể xem xét các quyền hạn tương ứng.”
Lục Hàm Chi:… Vừa nghe liền biết là lời thoại mặc định, kiểu ngươi cứ làm xong rồi tính sau.
Lục Hàm Chi lại hỏi: “Ta có thể bỏ không cần cái hệ thống này nữa sao?”
Hệ thống: “Không. Nếu từ bỏ cốt truyện sẽ về không, trình tự sau này sẽ đi theo cốt truyện mà hoàn thành.”
… Lời thoại của hệ thống này thật đúng là heo mẹ mang áo ngực, một bộ một bộ lại một bộ.
Tóm lại ngươi nếu đã tới, khẳng định sẽ không ra về tay không.
Lục Hàm Chi tuy là một người nhát gan yêu mệnh, nhưng y suy nghĩ cũng rất thoáng.
Nếu đã bị dụ vào đây, thì cũng không nhất thiết phải cự tuyệt, khiến cho nó càng loạn hơn đi!
Vì thế y căn bản không chống cự, sau đó liền bị hệ thống đưa vào trong thức hải.
Giây tiếp theo, Lục Hàm Chi liền bước vào một nơi gọi là không gian tinh thần.
Bên trong không gian tinh thần có ba cửa vào có hình Thái Cực, một cái trong số đó có màu xám, hai cái khác thì lại tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Lục Hàm Chi đoán, cái màu xám kia, chắc là đã được sử dụng để ngăn đợt công kích tinh thần trước đó.
Nhìn vào hai lối vào có ký hiệu khác nhau, một cái có ký hiệu hình một cái bao, một cái lại có hình chữ thập.
Lối có có ký hiệu như cái bao kia Lục Hàm Chi đoán không ra là có ý nghĩa gì, còn lối có hình chữ thập, chắc là cửa đổi dược phầm.
Lục Hàm Chi cảm thấy mình hiện tại không có loại dược phẩm nào muốn mua, vì thế liền đi vào lối vào còn lại.
Khi tiến lại gần, mới phát hiện bên trong có chứa càn khôn.
Vốn tưởng rằng lối vào có ký hiệu giống cái bao này sẽ giống với tiệm tạp hóa, như khi tiến vào lại phát hiện có rất nhiều nhánh và khu vực. Có thực phẩm, trang phục, tạp hóa, mà những loại khác nữa.
Lục Hàm Chi nghĩ nghĩ, lại bước vào khu thực phẩm.
Vừa tiến vào khu vực thực phẩm, Lục Hàm Chi liền bị truyền tống đến một cái siêu thị. Đồ trong siêu thị rực rỡ muôn màu, phía dưới các loại hàng hóa đều có một cái nhãn. Trên nhãn không viết giá tiền, mà là viết số điểm.
Giá trị đổi từ 0.1 trở lên, điểm đổi không giới hạn.
Lục Hàm Chi cực kì hưng phấn, y vừa rồi còn lo lắng xem phải nuôi tiểu bánh bao như thế nào. Bây giờ thì không cần lo lắng rồi, có cái siêu thị này, hoàn toàn có thể đổi sữa bột về nuôi bánh bao.
Lục Hàm Chi nghĩ nghĩ, lại đi đến khu bán đồ cho trẻ em. Vừa vào đã bị giá cả trong khu vực này làm hoảng sợ, đồ trẻ em bên này thật sự rất rất đắt.
Sữa bột dành cho trẻ sơ sinh hơi tốt chút thì cần 2 điểm để đổi, mà trong tay y cũng chỉ có 2 điểm chuyển đổi mà thôi.
Chọn tới chọn lui nửa ngày, lại chọn được một loại sữa bột dành cho trẻ sơ sinh rẻ hơn một chút, cùng với một cái bình sữa nhỏ nữa. Đổi hai thứ này khiến y phải bỏ ra 1 điểm, làm Lục Hàm Chi cảm thấy thịt đau không thôi.
Không biết điểm chuyển đổi này phải làm cách nào mới có thể nhanh chóng kiếm lại được, bây giờ không thể quá lãng phí, đỡ phải cắt giảm khẩu phần ăn của bánh bao.
Mua đồ xong, Lục Hàm Chi ôm sữa bột cùng bình sữa ra khỏi thương thành (chỗ mua bán) .
Lúc này bên ngoài tạnh mưa rồi, tiểu bánh bao vẫn còn đang ngủ.
Y nhéo nhéo tay nhỏ của bé con, bỗng nhiên tình thương của mẹ trỗi dậy.
Đẩy cửa ra nói với tiểu nha hoàn vẫn luôn canh giữ bên ngoài: “Ngươi đi lấy chút nước sôi lại đây.”
Biểu tình của tiểu nha hoàn có chút sợ hãi, hiển nhiên đã bị chủ mẫu uy hϊếp đe dọa một phen.
Nàng đứng dậy, nói: “Vâng, tam thiếu gia.”
Rất nhanh, tiểu nha hoàn đã lấy nước sôi mang đến.
Lục Hàm Chi đổ một chén nước sôi để nguội, lại đem hướng dẫn sử dụng của sữa bột đọc một lần.
Lúc này lại vừa vặn nghe được tiếng khóc của tiểu bánh bao, y lập tức pha sữa một theo tỉ lệ dựa theo tỉ lệ rồi vọt đến chỗ tiểu bánh bao.
Sau khi lắc đều sữa bột trong mình, nhét vào miệng nhỏ của bé con.
Có thể là vì một ngày một đêm chưa ăn gì nên bị đói, miệng nhỏ của tiểu gia hỏa này vừa được nhét núʍ ѵú cao su vào, miệng nhỏ lập tức hút.
Sữa bột này có vẻ rất ngon miệng, tiểu bánh bao có lẽ là rất thích ăn.
Hút rất mạnh, ước chừng 30 ml sữa, không đến mười phút đã hút hết không còn một mảnh.
Hút xong sau vẫn là chưa đã thèm, miệng nhỏ vẫn hướng về bên cạnh mà chóp chép, cứ như đang tìm sữa ăn vậy.
Tâm của Lục Hàm Chi cũng phải bị cái tên tiểu gia hỏa này manh muốn chết, làm sao nỡ để hắn đói bụng được?
Vì thế lại pha cho hắn thêm 30 ml sữa nữa, một lần nữa đem núʍ ѵú cao su nhét vào trong miệng nhỏ của hắn.
60 ml sữa xuống bụng, cuối cùng tiểu bánh bao cũng an tĩnh xuống.
Hắn mở mắt, tuy lúc này cũng không nhìn rõ ra được cái gì. Nhưng có thể nhìn rõ mắt hai mí cùng hàng mi dài, vẫn khiến cho Lục Hàm Chi phải kinh diễm một phen.
Đứa nhỏ này thật xinh đẹp quá đi, chắc chắn chỉ cần là người sẽ không ai nỡ gϊếŧ hắn? Huống chi "Lục Hàm Chi" là cha ruột của đứa nhỏ này?