Chương 8: Tống Thế Minh tiếp tục hôn liếʍ một cách vừa kiên nhẫn vừa ngang ngược
Trên dưới đều ướt nhẹp, lối vào hoàn toàn không đóng chặt lại như lúc mới đầu nữa mà hoàn toàn mở ra. Hộŧ ɭε và miệng âʍ ɦộ của cậu hoàn toàn lộ ra cho người kia nhìn. Sau khi được liếʍ sung sướиɠ, bên trong tiểu Omega bắt đầu tràn ra từng luồng nước da^ʍ ngọt ngào ngon miệng. Tiếc là những dòng nước da^ʍ đó còn chưa kịp chảy ra ngoài đã bị Alpha cẩn thận nuốt hết.
Tống Thế Minh tiếp tục hôn liếʍ một cách vừa kiên nhẫn vừa ngang ngược.
Nhưng chút dịch da^ʍ này chưa đủ để anh thỏa mãn.
Không một ai có thể tin rằng lúc này thượng tướng trẻ và dũng mãnh thiện chiến nhất của đế quốc lại đang cụp mắt nghiêm túc liếʍ láp thân dưới của một Omega. Tuy nhiên, trên thực tế thì anh đang cúi người xuống liếʍ nơi xinh đẹp ngọt ngào của tiểu Omega, mặc kệ dươиɠ ѵậŧ đang sưng to không chịu nổi của mình như vậy đó. Nếu lúc này Thẩm Thụy Trạch tỉnh táo, có lẽ Tống Thế Minh sẽ ôm lấy cậu, ôn tồn nói cho cậu biết rằng mình rất thích nơi này để cậu không sợ hãi nữa.
Nhưng mà tiểu Omega của anh lại không thích anh.
Nghĩ đến đây, ánh mắt người đàn ông lại sầm xuống.
Sau khi mυ'ŧ lỗ nhỏ mềm mại non nớt lần cuối, anh định dừng hành vi đê tiện này lại.
Tuy nhiên, có lẽ kɧoáı ©ảʍ đã tích lũy đến đỉnh điểm rồi nên sau khi bị liếʍ lần cuối, Thẩm Thụy Trạch nức nở một tiếng, bờ mông nhỏ của cậu run lên rồi phun một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ ngọt ngào ra khỏi hoa huyệt. Trong mơ, cậu cũng đang bị Tống tiên sinh cᏂị©Ꮒ cho lêи đỉиɦ, cậu vừa bị anh hôn sâu vừa bị hung hăng đâm vào khoang sinh sản và tàn sát bừa bãi trong đó. Toàn bộ thành ruột đều đang run lên và không ngừng trào dịch da^ʍ ra bên ngoài trong cơn cực khoái. Tống Thế Minh ngẩn ra, gương mặt đã dính khá nhiều nước da^ʍ.
Ngay sau đó, anh lại mở miệng ra và hoàn toàn phủ miệng mình lên cái khe nhỏ hẹp đang phun nước da^ʍ.
Cùng với tiếng nuốt rõ ràng, những luồng nước da^ʍ đó lại bị anh nuốt trọn lấy.
Đối với Thầm Thụy Trạch mà nói, lần đầu tiên đạt cực khoái cũng là một việc rất mệt mỏi. Sau khi cậu khóc được hồi lâu, thành ruột mới không run rẩy nữa, nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ có một giọt nước da^ʍ chảy ra khỏi hoa huyệt sưng đỏ. Tống Thế Minh kiên nhẫn hôn đi hết những giọt dịch dính nhớp rồi lại tinh tế an ủi đối phương. Mãi đến khi hoa huyệt của cậu không còn co thắt nữa, anh mới từ từ ngẩng đầu lên.
Tất cả những chuyện xảy ra ban nãy như một hồi buông thả nhất thời.
Anh lại biến thành vị thượng tướng đế quốc ít khi nói cười, mặt lạnh như tiền kia.
Tống Thế Minh không hề để ý tới du͙© vọиɠ đã cương cứng hồi lâu của mình mà chỉ cẩn thận giúp Thẩm Thụy Trạch mặc quần áo vào một lần nữa. Dém chăn cho cậu xong, anh mới đi vào phòng tắm. Tuy nhiên, anh không thủ da^ʍ mà thẳng tay mở nước lạnh ở vòi hoa sen để nước lạnh xối lên người mình. Du͙© vọиɠ vốn còn định chống cự một lúc nhưng vẫn đầu hàng trước dòng nước lạnh băng và ngoan ngoãn mềm trở lại. Lúc này, anh mới lấy khăn tắm lau khô cơ thể đứng trước bồn tắm một lúc lâu. Đợi đến khi cơ thể ấm lại, anh mới quay về phòng ngủ và leo lên giường với Thẩm Thụy Trạch.
Cuối cùng trầm hương nơi đầu giường cũng bị ngắt đi.
Cảnh trong giấc mơ của Thẩm Thụy Trạch vẫn đang tiếp tục, cậu hoàn toàn không phân biệt được giấc mơ và hiện thực. Khi Tống Thế Minh leo lên giường, cậu cuộn tròn người và sáp vào lòng anh, vừa cọ vừa nhẹ nhàng ôm eo người kia giống như ở trong mơ. Người đàn ông chớp mắt với vẻ ngạc nhiên nhưng rất nhanh đã giơ tay ra ôm tiểu Omega của mình để cậu hoàn toàn chui vào lòng mình.
“Ngủ ngon.” Người đàn ông khẽ thủ thỉ một tiếng trầm khàn rồi khép mắt lại.