Chương 7
Đóa hoa chưa từng bị ai chạm vào e ấp khép kín lối vào, Tống Thế Minh không sốt ruột mà vẫn kiên nhẫn liếʍ láp hai cánh môi non mịn của hoa huyệt. Anh biết mình đê tiện khi làm vậy nhưng lại chẳng thể dừng bản thân lại sau khi nếm được mùi vị ngọt ngào của Thẩm Thụy Trạch. Đôi mắt anh càng thêm u ám, sau khi liếʍ cho hai môi hoa huyệt ướt đẫm, Alpha mới bắt đầu mở rộng khe hẹp kia bằng đầu lưỡi rồi từ từ luồn lưỡi vào bên trong.
Chỗ mềm mại non nớt ấy bị anh mở ra.
Biết Thẩm Thụy Trạch còn chưa động dục, anh quyết định sẽ không chiếm lấy cậu một cách cưỡng ép nhân lúc cậu đang ngủ mê mệt. Anh chỉ có thể liếp láp một chút như vậy để an ủi du͙© vọиɠ bị đè nén mười mấy năm của mình mà thôi. Hộŧ ɭε nho nhỏ vốn rụt vào trong bỗng nhiên bị liếʍ một cái, dù Thẩm Thụy Trạch còn đang say ngủ cũng vẫn bật ra một tiếng rên nức nở.
Cậu đang nằm mơ…
Mơ một giấc mơ… Rất dễ chịu…
Cơ thể nóng ran của tiểu Omega hiện lên sắc hồng phấn, cậu vẫn đang chìm sâu trong giấc mơ. Đêm tân hôn còn đang dang dở xuất hiện trong giấc mơ ấy, cậu cũng không phải là đứa trẻ không biết gì, vậy nên… Không ngờ cậu ở trong mơ lại đang ngồi trong lòng Tống tiên sinh…
Và bị cᏂị©Ꮒ hoa huyệt một cách mạnh bạo…
Thẩm Thụy Trạch nức nở một tiếng, nước mắt tuôn ra.
Cậu không biết rằng lúc này mình đang bị bắt tách hai chân ra và bị liếʍ láp phía dưới thật, cậu chỉ cảm thấy mình không biết xấu hổ quá mức. Bởi vậy, cậu vừa chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ vừa khóc hu hu. Hộŧ ɭε nhanh chóng bị liếʍ đến mức sưng to lên, mới bị mυ'ŧ nhẹ một cái mà đã bị người đàn ông mυ'ŧ vào miệng. Tống Thế Minh khẽ ngửi mùi thơm ngọt ngào của Omega nhà mình rồi lại khẽ cắn và day hộŧ ɭε bằng răng.
Mãi đến khi hộŧ ɭε nho nhỏ kia sưng đỏ lên như viên trân châu, anh mới nhả nó ra với vẻ không nỡ.
Lối vào non nớt mềm mại ở đằng sau vẫn còn chưa nhấm nháp được cẩn thận.
Alpha cụp mắt xuống.
Anh biết mình đã quá đáng lắm rồi, nhưng đã đến nước này thì khó có thể dừng lại một cách dễ dàng như vậy được. Hai chân Thẩm Thụy Trạch đã bị anh tách ra hoàn toàn, bờ mông nhỏ của cậu trần trụi lộ ra ngoài và hoàn toàn không có chỗ trốn. Cú© Ꮒσα hồng nhạt phía sau cũng đang mấp máy co rút lại như đang bất mãn do bị ngó lơ.
Tống Thế Minh thở dài một tiếng trầm khàn rồi vùi đầu xuống một lần nữa.
Lối vào hoa huyệt vẫn còn rất hẹp, cho dù có bị đầu lưỡi liếʍ lên nhưng vẫn không có bất kỳ dấu hiệu hé ra chút nào. Alpha cũng không nóng lòng xâm nhập vào ngay mà cứ khẽ mυ'ŧ khe hẹp đó rồi thỉnh thoảng lại lướt lên phía trên và khẽ mổ dươиɠ ѵậŧ non nớt của Omega. Thẩm Thụy Trạch đang chìm trong cơn mơ càng khóc dữ hơn, cậu cảm thấy phía dưới của mình bị cᏂị©Ꮒ vừa sướиɠ vừa tê, đến cả bắp đùi cũng hơi căng lên. Trong mơ, cậu ôm chặt Tống tiên sinh trên người mình như kẻ chết đuối túm lấy phao cứu sinh vậy. Thậm chí cậu còn chủ động đưa mông đến gần để ngài ấy cᏂị©Ꮒ dễ hơn…
Thẩm Thụy Trạch nhắm mắt lại, một giọt nước mắt lại trào ra.
Bờ mông bị liếʍ đến mức vừa ướt vừa mềm, lối vào hoa huyệt đã lộn xộn quá đỗi. Tống Thế Minh cụp mắt, sau khi liếʍ đến mức mở được cái khe hẹp kia ra, anh thử đưa đầu lưỡi vào trong một chút. Nhưng do chưa có ai đυ.ng vào chỗ này nên lưỡi anh nhanh chóng bị một lớp màng ngăn lại không cho đâm vào nữa. Alpha cười với vẻ cưng chiều xen lẫn bất đắc dĩ, anh dứt khoát dừng ở nơi đó và tiếp tục hôn một cách đầy tinh tế.
Anh đang hôn màиɠ ŧяiиɧ của vợ mình.
Hoa huyệt vốn có màu hồng nhạt giờ đã sưng lên đỏ tấy.