Không biết trên đầu giường đang đốt loại trầm hương gì, nhưng khi ngửi thấy cậu lại thấy vô cùng thư giãn.
Hình như Tống Thế Minh đang cố ý tạo thời gian cho cậu xử lý mọi thứ. Sau khi tắm rửa xong, anh đợi một lúc mới khoác áo tắm dài đi ra khỏi phòng tắm. Cho dù hiện tại trời vẫn sáng nhưng Omega bị kéo đi chuẩn bị cho hôn sự từ sáng sớm cũng đã mệt rồi. Cậu đang cuộn tròn người trên giường gà gật ngủ. Chỉ có mỗi cái đầu nho nhỏ của cậu lộ ra ngoài, trông có vẻ đã say ngủ rồi nên khi người đàn ông ra khỏi phòng tắm vẫn chẳng hề hay biết.
Anh chậm rãi đi đến bên đầu giường rồi chăm chú nhìn ngắm tiểu Omega đang ngủ đến mức không biết gì. Anh nhìn trầm hương người hầu tự ý châm lên một lúc.
Tống Thế Minh không nói gì và cũng không tắt trầm hương đi.
Nhìn chăm chú vào gương mặt vô tội thuần khiết của Omega, anh vô thức muốn hôn cậu, để gương mặt này nhuộm đỏ bởi những nụ hôn mới được. Nhưng những giọt nước mắt trước đó của Thẩm Thụy Trạch đã chứng minh rằng cậu nhóc này không thích anh.
Alpha vẫn luôn thuận lợi trên chiến trường nhíu mày lại rồi thở dài một tiếng trầm khàn.
Đây là lần đầu tiên anh làm chuyện đê tiện như thế này.
Thẩm Thụy Trạch nằm ở trên giường, cậu hoàn toàn không biết chăn đã bị xốc sang một bên.
Cậu nhóc ngủ rất ngoan, bờ môi phun ra những luồng hơi ấm áp. Tuy nhiên, không lâu sau đó, hơi thở ấy đã bị Alpha đoạt đi bằng bờ môi mình. Tống Thế Minh ôm Omega vào lòng một cách đầy kiên nhẫn và dịu dàng. Anh vừa đặt nụ hôn lên cánh môi cậu vừa duỗi tay cởϊ áσ ngủ cậu ra. Đầṳ ѵú màu hồng nhạt nhanh chóng lộ ra ngoài không khí, thậm chí không cần anh đυ.ng tay vào cũng đã hơi run rẩy dựng lên.
Ánh mắt của người đàn ông trầm lắng và thâm sâu tự như đang có ngọn lửa thiêu đốt.
Mãi đến khi bờ môi mềm kia bị anh mυ'ŧ đến nỗi hiện lên sắc đỏ hồng xinh đẹp, Alpha mới buông ra trong sự khó nén. Sau đó, anh lại hôn dần xuống hai điểm màu đỏ trên ngực Omega. Đầṳ ѵú của Omega chưa từng mang thai đều rất nhỏ, chỉ bị mυ'ŧ như vậy đã sưng đỏ lên, điểm xuyết sắc đỏ trên l*иg ngực trông đầy đáng thương. Trong lúc ngủ mơ, có lẽ Thẩm Thụy Trạch cũng đã nhận ra gì đó nên cũng lầm bầm “Ưm” một tiếng như đang làm nũng.
Tống Thế Minh lại sáp đến hôn lên gương mặt cậu.
Anh cứ nghĩ rằng Omega của mình sẽ cuộn tròn trong lòng mình một cách đầy e lệ trong đêm tân hôn. Tuy nhiên, trên thực tế thì anh chỉ có thể nhấm nháp sự ngọt ngào của người kia bằng cách đê tiện như vậy mà thôi. Nghĩ đến đây, hàng mày của Alpha cau chặt thêm một chút. Anh mím môi khẽ mổ lên đầṳ ѵú non mềm của Omega rồi dần lần xuống dưới và chậm rãi kéo quần ngủ đang cản trở ra.
Cứ thế, đôi chân xinh đẹp mảnh dẻ đầy tinh tế của Thẩm Thụy Trạch trần trụi hoàn toàn.
Khó khăn lắm qυầи ɭóŧ mới bọc được mông hết mông cậu, loáng thoáng lộ một nửa phần mông mềm mại ra trông rất xinh đẹp. Tống Thế Minh híp mắt kìm mình lại, nếu không lúc này anh đã cúi đầu xuống gặm cắn bờ mông xinh đẹp mềm mại mượt mà như trứng gà ấy. Anh kiên nhẫn kéo nốt lớp vải che đậy cuối cùng kia ra một cách đầy cẩn thận. Có lẽ Thẩm Thụy Trạch cảm nhận được gì đó nên vừa kêu “Ưm a” vừa cọ xát chân mình vài cái. Hiện giờ cậu đang say ngủ do trầm hương nên hoàn toàn không biết nơi mà cậu vẫn luôn cố che giấu đã lộ hẳn ra ngoài.
Phía sau chim bé trắng hồng của cậu là một hoa huyệt nhỏ hẹp đang đóng chặt lại.
Tống Thế Minh sững sờ đến mức còn quên cả việc thở mất một lát.
Cuối cùng anh cũng hiểu tại sao tiểu Omega đã khóc đến vậy, dù có bắn tinh trong sung sướиɠ cũng không chịu để anh đυ.ng vào tiếp nữa. Khóe môi anh cong lên, ánh mắt cũng thâm sâu hơn chút. Cho dù anh không biết tại sao Omega của mình lại có bộ phận đó trên người, nhưng đối với một thượng tướng đã quen với chuyện sống chết như anh, hoa huyệt này cũng không thể khiến anh cảm thấy ngạc nhiên quá được. Ngược lại, thậm chí anh còn muốn khen ngợi nơi tuyệt đẹp ấy. Anh sáp đến không chút do dự rồi khẽ khàng thơm nên nơi chưa bao giờ bị đυ.ng vào đó, tựa như lúc anh hôn lên cánh môi cậu trước đây.
“Ưm…” Thẩm Thụy Trạch đang mơ ngủ lại kêu “Ưm” một tiếng.