Thế Thân Nghỉ Việc Vừa Đáng Yêu Vừa Sắc Tình

Chương 6: Trần Phi

Lại nói tiếp, tay nghề này vẫn là Vưu Gia là học được từ nữ đầu bếp ở Hạ gia, trước tiên là chưng lên sau đo đem phơi, rất nhiều bước lại rườm rà, chú trọng vào phối liệu gia vị, ăn vào ngon miệng rất phù hợp để làm đồ ăn kèm, có thể giải ngán cũng không lấn át mùi vị của món chính, có thể nói là rất tuyệt.

Đem từng hũ đồ chua chỉnh tề mà xếp ở chân tường, Vưu Gia kết thúc một ngày vất vả, ở phòng vệ sinh đơn giản dùng vòi sen tắm rửa xong liền tê liệt mà ngã xuống trên giường, vừa nằm nghĩ ngơi vừa tính toán xem những ngày tháng sau này phải trải qua như thế nào.

Cô thích trường học, cho nên mở cửa hàng ở gần trường đại học, nhìn sinh viên thấy kết bè kết bạn trêu đùa nói chuyện cùng nhau, trong lòng liền cảm thấy vui vẻ. Hiện giờ chỉ là lo liệu một cửa hàng nhỏ, chờ đến khi đi vào quỹ đạo lại chậm rãi mở rộng sau.

Quán sủi cảo không cần đầu bếp, nhưng dì làm vằn thắn quen tay tuần sau mới có thể đến làm, người giao hàng còn chưa tuyển được, nếu muốn đúng hạn khai trương -- là ngày mai thì hình như có chút vội……

Hôm sau tiếp tục vội, đi mua thịt, trứng, sữa, nguyên liệu nấu ăn đầy đủ, mới vừa khai trương không biết làm ăn như thế nào, mỗi thứ cũng không dám làm nhiều, thịt heo hành tây, rau hẹ, tôm bóc vỏ, cà rốt, trứng gà, thịt bò, hành tây,…… Rau dưa thịt theo thứ tự băm nhỏ xếp thành đủ ngọn núi nhỏ đủ mọi màu sắc.

Nhưng đây mới chỉ là bước đầu tiên của nhiều công đoạn khác mà thôi, phần lớn công đoạn có thể giao cho máy móc, nhưng nhào bột mì rồi cán vỏ sủi cảo thì cần phải tự tay làm lấy.

Đang trong lúc Vưu Gia đau đầu, chuông gió leng keng rung lên, “Xin hỏi, trong tiệm còn tuyển người không?”.

Cô mặc tạp dề ra tới, chỉ thấy một thiếu niên cao gầy đang đứng ở cửa, mang giày thể thao giành riêng cho chơi bóng, cùng áo thun quần jean, làn da hơi đen, lúc cười rộ lên làm hàm răng càng trở nên đặc biệt trắng.

“Xin, xin chào đàn chị.”

Trần Phi, sinh viên đại học năm 2 Trang Thành, nhà ở khu vực khai thác mỏ Đông Bắc, học phí dựa vào quốc gia cho vay, kỳ nghỉ muốn làm công kiếm thêm sinh hoạt phí.

“Tiệc tối mừng người mới, lúc em cùng bạn học lên đài biểu diễn, đã cùng đàn chị gặp mặt một lần.” Thời tiết quá nóng, sắc mặt Trần Phi đỏ bừng, nhìn chằm chằm mép bàn bên cạnh Vưu Gia giải thích. Không phải do cậu không tôn trọng người khác, chỉ là Vưu Gia hôm nay ăn mặc quá mức mát mẻ, dáng người hắn cao, nhìn từ phía trên khó tránh khỏi sẽ đảo qua ngực đẫy đà của đối phương, thiếu niên huyết khí dương cương, sợ bộ vị nào đó của mình không khống chế được.

Vưu Gia “À” một tiếng, cô từng là thành viên trong đoàn chủ tịch hội học sinh, phụ trách hoạt động chào đón tân sinh viên, trong trường học người quen cô không ít, cũng không đem chuyện Trần Phi lôi kéo làm quen để ở trong lòng, cô lên tiếng nói: “Phụ trách giao hàng đến khu vực chung quanh, cửa hàng sẽ cung cấp xe điện, mỗi cuối tháng sẽ được trả một ngàn, bao cơm, đưa một đơn thêm một tệ, không có việc thì cứ tự ý làm việc, chỉ cần ở trong tiệm, đọc sách chơi game đều tùy.”

Đãi ngộ này ở trong phạm vi hợp lý, thời gian giao hàng cũng chỉ có giờ cao điểm vào giữa trưa và đầu giờ buổi chiều là sẽ bận rộn chút, hơn nữa còn bao cơm, còn được tính tiền lợi ích thực tế -- là giao một đơn sẽ được một tệ, Trần Phi ngay lập tức liền đồng ý.