Ma Vật Tế Đàn

Chương 26: Trận chiến ác liệt

Dịch giả: Long Hoàng - Edit: Huyễn Hư

---

“Ừm hừm——”

Sau khi hóa thân thành hỏa diễm, toàn thân Phương Bình chết lặng, không thể động đậy chút nào.

Chiêu Hóa Thân Hỏa Diễm làm hắn không nhận sát thương từ đòn công kích vật lý, tránh thoát một nhát trí mạng, nhưng mà hắn lại không cách nào tránh thoát được những lôi điện quấn phía trên cây rìu lớn. Do đó, cơ thể hắn đã phải chịu đựng tất cả tổn thương do đám lôi điện vừa gây ra.

Cũng may, loại ma dược mà đối phương nuốt hẳn chỉ có cường hóa phương diện thân thể, còn phương diện năng lực của lôi điện lại không được cường hóa. Bằng không mà nói, chỉ cần dính một đòn từ uy lực của lôi điện cũng đủ làm hắn mất mạng.

“Hừ ——”

Bách Cương cũng biết Phương Bình có được năng lực Hóa Thân Hỏa Diễm, một kích không thể đủ gϊếŧ chết Phương Bình, cây rìu trong tay lại lần nữa dùng sức, chuyển hướng bổ về phía Phương Bình.

Phanh ——

Ngay lúc thanh rìu chiến sắp đánh xuống, một nắm tay to lớn đánh trúng vào hông của Bách Cương. Cú va chạm rất mạnh làm cho thân thể của Bách Cương bị đánh bay ra ngoài, trượt đi một quãng dài.

Hứa Vi đã đuổi tới, giúp Phương Bình tránh thoát một rìu này.

Tuy rằng vô cùng kinh ngạc việc Phương Bình có được năng lực hóa thân thành hỏa diễm, nhưng hắn cũng minh bạch, công kích vật lý đối thân thể hóa thành Hỏa Diễm của Phương Bình không có hiệu quả, nhưng lôi điện quấn quanh phía trên cây rìu lại hữu hiệu.

Cho nên, hắn kịp thời chạy tới, ngăn cản được một rìu chắc chắn sẽ bổ trúng vào Phương Bình đang hóa thân thành hỏa diễm.

“Tê ——”

Từ thân thể hỏa diễm khôi phục thành hình người, Phương Bình lảo đảo, kiệt sức ngã xuống mặt đất, muốn đứng vững nhưng thân thể hắn lại không còn chút sức lực nào.

Lúc này, toàn thân hắn một mảnh chết lặng.

Trên người đen sì, giống như mới từ trong miệng giếng chui ra, vùng bụng nơi bị cự phủ chém trúng cũng đã cháy đen một mảnh.

“Phương Bình, ngươi cảm thấy thế nào?”

Một cánh tay mảnh khảnh kịp lúc đỡ được Phương Bình, ngăn cho hắn không bị té ngã trên mặt đất.

Hứa Tình đỡ lấy từ phía sau lưng Phương Bình, để hắn dựa vào trên vai chính mình, rất lo lắng lên tiếng hỏi.

“Ta…… không có việc gì. Nghỉ ngơi một chút…… hẳn là là có thể cử động!”

Thân thể chết lặng làm Phương Bình nói năng cũng không lưu loát giống như một cái người cà lăm.

“A ——”

Đúng lúc này, cùng với một tiếng thê lương kêu thảm thiết, cuối cùng Hạ Trùng cũng không còn tiếp tục giãy giụa. Hắn đã hoàn toàn bị thiêu chết, chỉ còn hỏa diễm hừng hực đang điên cuồng nướng thân thể đã chết của hắn.

“Ta sẽ gϊếŧ chết ba người bọn hắn, đem chúng chôn cùng ngươi!”

Bách Cương da thịt ửng đỏ, nhìn không ra sắc mặt biến hóa, nhưng đoán chắc là lúc này mặt hắn hẳn là một mảnh xanh mét.

Hắn cùng Hạ Trùng hợp tác đã nhiều năm, hay nói cách khác là cấu kết với nhau làm việc xấu nhiều năm, giao tình rất sâu, hiện giờ Hạ Trùng bị gϊếŧ, làm cho hắn đau lòng mà phẫn nộ.

Con người chính là kì lạ như vậy, bọn hắn có thể ra tay gϊếŧ những Giác Tỉnh giả khác một cách lạnh lùng tàn nhẫn, làm lơ không quan tâm đến sự sống chết của những Giác Tỉnh giả xa lạ đó. Nhưng đối với những người có quan hệ tốt với chính mình thì lại vô cùng coi trọng, không thể không nói, điều này cực kì mâu thuẫn.

Đùng ——

Đột nhiên Bách Cương chân dẫm mạnh xuống đất, cả người như một chiếc xe tăng lao về phía ba người Phương Bình, mặt đất cũng rung rung lên.

Khí tức kinh người tràn ngập khắp người hắn, một lực áp bách cực kì mạnh mẽ phát ra từ thân thể to lớn kia.

Vèo, vèo!

Hứa Vi cùng Hứa Tình lao ra, chủ động nghênh hướng đối phương, Hứa Vi từ chính diện, Hứa Tình vòng hướng mặt bên.

Đang ——

Một thân kim loại va chạm, nghênh hướng chính diện, lợi trảo của Hứa Vi cùng Bách Cương cự phủ trong tay Bách Cương va chạm mạnh một cái tiếp đó bị đâm cho liên tục lui về phía sau.

Bá ——

Hứa Tình xuất hiện ở bên cạnh Bách Cương, lợi trảo chụp vào bên hông Bách Cương.

Nhưng vào lúc này, Bách Cương lại là nhanh chóng quay người, nắm tay nghênh hướng lợi trảo của Hứa Tình.

Phanh ——

Một tiếng trầm vang, Hứa Tình cũng bị chấn đến mức liên tục lui về phía sau.

Phần phật ——

Một đạo Hỏa Trụ hướng Bách Cương đâm tới, tuy rằng thân thể còn có một chút không thể cử động, nhưng cuối cùng vẫn có thể chiến đấu, Phương Bình vẫn gia nhập vây công.

Oanh ——

Trốn tránh không kịp, Bách Cương bị Hỏa Trụ đánh trúng toàn thân.

Hỏa diễm có uy lực rất lớn, đánh trúng trên người hắn, khiến cho hắn bị trượt bay ra chừng mười mấy mét.

Hỏa diễm tan đi, thân thể Bách Cương một lần nữa lộ ra, lông tóc trên người đã hoàn toàn bị thiêu sạch, nhưng những vết bỏng trên người của Bách Cương hoàn toàn không có gì nghiêm trọng. Những chỗ bị đốt chỉ hiện ra một chút cháy đen mà thôi, rõ ràng là chỉ bị thương nhẹ ngoài da. (Ed: Sao nó thích khỏa thân đánh nhau vậy ???)

“Hắn thế mà chỉ bị thương nhẹ như vậy?”

Phương Bình cùng Hứa Vi huynh muội sắc mặt đều ngưng trọng.

Uy lực của “Thập Tự Hỏa” bọn họ đều đã rõ ràng, bị “Thập Tự Hỏa” đánh trúng người cùng thiêu đốt toàn thân, Hạ Trùng chỉ chịu được chút xíu đã mất mạng. Thế nhưng Bách Cương lại chỉ bị một ít vết thương nhẹ, điều này rõ ràng không bình thường.

Chỉ sợ sau khi dùng ma dược, đối phương tăng cường không chỉ là lực lượng, ngay cả năng lực phòng ngự của thân thể cũng được tăng lên rất nhiều.

“Ngươi sẽ là người chết đầu tiên, chôn theo Hạ Trùng!”

Hỏa Trụ làm Bách Cương chú ý tới Phương Bình, hai mắt hắn tràn đầy phẫn nộ, nhanh chóng nhào tới hướng Phương Bình, tựa như một chiếc xe tăng thí điên chạy lại.

Phanh, phanh, phanh!

Phương Bình thầm nói không ổn, một bên lui về phía sau, một bên liên tục hướng về Bách Cương mà công kích, liên tiếp bắn ra hỏa cầu ngăn cản.

Nhưng những hỏa cầu này đều bị Bách Cương dễ dàng dùng lưỡi rìu chặn lại, dù cho có vài đòn đánh trúng vào trên người Bách Cương cũng chỉ là làm cho trên da của hắn xuất hiện một vài vết đen mà thôi.

Bách Cương cùng Phương Bình khoảng cách nhanh chóng bị kéo gần.

Phần phật ——

Một cảm giác nguy hiểm đang dần tràn ngập trong lòng Phương Bình, khiến trên mặt hắn trở nên vô cùng nghiêm trọng, đôi tay kết vào nhau tạo thành hình chữ thập, sau đó nhanh chóng đánh ra một cột lửa.

Phốc ——

Bách Cương huy trảm rìu lớn trong tay, đòn Hỏa Trụ mạnh mẽ cũng bị chém nát, hoàn toàn không có một chút lực sát thương nào, tác dụng duy nhất cũng chỉ là ngăn lại bước chân của Bách Cương một lát mà thôi.

Tuy nhiên chỉ chút thời gian này cũng là đã đủ để cho Hứa Vi và Hứa Tình đuổi kịp.

Bá ——

Hứa Tình một trảo chụp vào bụng Bách Cương, Bách Cương lại là mặc kệ lợi trảo của Hứa Tình đánh về phía thân thể của mình, lập tức cầm rìu quét ngang, chém về phía bên hông Hứa Tình.

Hắn định dùng cách lấy thương đổi thương!

Hứa Tình mặt biến sắc, ngay lập tức muốn nhảy lùi về sau tránh né, nhưng vẫn là bị lưỡi rìu xẹt qua, quần áo bị chém rách trên người cũng hiện ra một cái rãnh dài, máu tươi từ đó chảy ra.

Oanh!

Nắm tay Hứa Vi từ sau lưng đánh về phía Bách Cương, Bách Cương xoay người, dùng thân rìu lên cản lại để bảo vệ thân thể, chặn lại một quyền này.

Tiếp theo, một chân đá ra, ngay lập tức đem Hứa Vi đá bay đi ra ngoài.

Một rìu, một chân, Hứa Tình cùng Hứa Vi liền đã bị trọng thương, giờ phút này Bách Cương tựa như một con bạo long mang hình người.

Oanh!

Một đạo Hỏa Trụ va chạm ở trên người Bách Cương, nhờ có thời gian ngắn do hai huynh muội Hứa vi tạo ra, Phương Bình lại một lần nữa đánh ra Thập Tự Hỏa.

Sượt ——

Thân thể Bách Cương bị va trúng, trượt lùi về phía sau, văng ra hẳn mười mấy mét, nhưng khi hỏa diễm tán đi, thân thể hắn lại hiện ra vẫn như cũ, chỉ chịu một chút ít vết thương nhỏ.

Ầm vang, ầm vang, ầm vang!

Đây là một cuộc chiến gian nan.

Bách Cương chẳng những lực công kích cường đại, ngay cả phòng ngự cũng tăng lên rất nhiều, Phương Bình ba người dù cho có đánh trúng ở trên người Bách Cương, cũng rất khó có thể tạo thành vết thương trí mạng trên người hắn.

Trái lại Bách Cương, mỗi một kích đều đủ để trọng thương thậm chí gϊếŧ chết Phương Bình ba người.

Mười mấy phút sau, Phương Bình ba người tất cả đều thân chịu trọng thương.

Hứa Vi bị một rìu bổ trúng bụng, nếu không có thân thể cường đại, rất có thể đã bị chém thành hai nửa.

Hứa Tình thì tay phải bị vặn ngược ra sau, đó là do một lần va chạm với Bách Cương đã bị chấn động đến gãy xương.

Phương Bình lại lần nữa bị lôi điện quấn trên rìu chém thành hai nửa.

Tuy rằng thời khắc mấu chốt sử dụng khả năng Hóa Thân Hỏa Diễm giữ được tính mạng, nhưng nguyên bản hắn đã bị thương thế rất nặng. Hơn nữa, hắn lại bị rất nhiều lôi điện trên cây rìu đánh vào người, thương thế đã trở nên vô cùng nghiêm trọng, thậm chí so với lần nửa tháng trước càng là thảm đến không còn gì để nói.

Nếu là chơi game thì đây phải là độ khó cấp địa ngục, bọn họ hoàn toàn không có nhìn thấy một chút hy vọng thắng nào, trong đầu cũng đã nghĩ tới việc bỏ chạy.

Vèo!

Bỗng nhiên, Bách Cương nãy giờ vẫn tỏ ra rất hung hãn chợt quay người không chút do dự chạy đi, tốc độ của hắn rất nhanh, ngay lập tức đã bỏ xa ba người Phương Bình.

“Ma dược đã sắp hết tác dụng rồi! Nhanh ngăn hắn lại!”

Thấy đối phương như vậy, ba người Phương Bình ánh mắt đều sáng lên, đoán được nguyên nhân, một lần nữa bốc cháy lên hy vọng.