Em Không Ngại Anh Vừa Xấu Lại Mù

Chương 33

Cô nghe xong thì hơi kinh ngạc, “Thay tôi cảm ơn lời mời của Khương Toàn, bất quá mẹ nói muốn tôi chiếu cố Giang Từ nên không thể bỏ mặc anh ấy được.” Cô không nghĩ tới Khương Toàn sẽ cho người tới mời cô đi, bất quá, cô cũng không có tâm tư tham gia náo nhiệt.

Người hầu nhìn Tô Duyệt xoay người lại, trên mặt dính bột mì trắng, trên người mặc váy màu lam nhạt, cô ta khϊếp sợ thiếu chút nữa không thể hoàn hồn.

Tô Duyệt muốn làm bánh chúc mừng sinh nhật Giang Từ , cô cố ý ở trong tủ quần áo tìm một cái váy. Váy có dây buộc ở eo nên không trở nên rộng quá. vòng eo yểu điệu cũng dần lộ ra. Không phải nói Tô Duyệt lúc này có bao nhiêu xinh đẹp, thật sự là so sánh với trước kia, cô như là thay đổi một thân xác mới vậy, không chỉ có gầy hơn rất nhiều mà còn trắng lên không ít.

Cô người hầu trẻ tuổi sau khi hoàn hồn thì nhìn thoáng qua bánh kem trên mặt bàn, lắm mồm hỏi, “Đại thiếu phu nhân là làm bánh chúc mừng sinh nhật thiếu gia Giang Từ sao?”

“Ân.”

“Giang Từ thiếu gia thích nhất là ăn bánh kem xoài, mùa này xoài vô cùng nhiều, tôi hôm nay còn thấy mấy người kia mua không ít xoài.” người hầu kia cười cười, “ Vậy tôi trở về nói lại với nhị thiếu phu nhân.”

“Ân, đi thong thả.”

Khi Tô Duyệt phủng bánh kem trở lại phòng chỉ thấy Giang Từ ngồi ở ghế, Tiểu Hạo Hạo đang ngồi ở trên sàn nhà chơi ô tô.

Đối lập với náo nhiệt nơi biệt thự chính, nơi này thật đúng là có chút thanh lãnh, cô quạnh.

“Giang Từ, tôi làm bánh kem xoài, hôm nay là sinh nhật anh cho nên tôi cố ý làm bánh lớn, coi như là bánh sinh nhật.”

“ Bánh bánh, Hạo Hạo thích ăn.” Tiểu Hạo Hạo nâng đầu nhỏ, trong mắt tràn ngập vui sướиɠ.

Giang Từ hôm nay thay áo sơmi màu trắng Tô Duyệt mua cho. Hôm nay ngủ dậy Tô Duyệt giống ngày thường đem áo sơmi đen đưa cho anh thì Giang Từ lạnh giọng cười nhạo cô chưa già đã lú.

Cha dà muội tao này, muốn mặc quần áo cô mua thì nói luôn lại còn châm chọc cô mới chịu!

Sơ mi trắng, quần đen , mặc như vậy Giang Từ nhiều thêm vài phần khí chất trong sáng , không hề giống bình thường âm trầm, ủ dột.

Lúc này anh nghe được Tô Duyệt nói, lười nhác nhấc mí mắt, cười lạnh nói: “ Tôi không có nói muốn chúc mừng sinh nhật, đừng tự cho là thông minh.”

Tô Duyệt đem bánh kem đặt ở trên mặt bàn, hít sâu một hơi, hôm nay là sinh nhật người ta, được rồi, không được đáng.

Cô đi qua, chủ động duỗi tay nắm cánh tay Giang Từ , hơi hơi dùng sức đem hắn kéo lên. thanh âm mềm mại, ngữ khí như là lấy lòng lại như là làm nũng, “ bên trong bánh kem bỏ thêm không ít xoài, tôi từ sáng nay đã bắt đầu làm được, tốn không ít tâm tư, anh nếm thử xem có ngon hay không? Cũng nếm thử tâm ý của tôi, nếu anh ăn một miếng mà vẫn là không thích thì không ăn, được không?”

Rõ ràng anh muốn mở miệng châm chọc, nhưng cố tình chóp mũi lại truyền đến mùi sữa nhàn nhạt, lời nói tới bên miệng nhưng Giang Từ lại nuốt trở vào. Anh cao ngạo hừ một tiếng, có chút không kiên nhẫn: “Coi như là nể phần tâm ý của cô, cũng không biết bánh dở đến mức nào.”

Mẹ thằng dà chết bầm này nữa .

Tô Duyệt nhìn anh, nhỏ giọng không cao hứng mà oán giận, “ Tôi vì anh làm bánh kem bao nhiêu lần,anh cho rằng làm bánh kem rất đơn giản sao? Ngay cả người nhà tôi cũng chưa bao giờ được ăn bánh kem tôi làm đâu.” Anh đừng không biết tốt xấu mà chê bai.

Nghe vậy, Giang Từ trên mặt vẫn như cũ vô biểu cảm nhưng khóe môi lại hơi hơi gợi lên.

Tô Duyệt nguyên bản còn tính toán thắp nến, bất quá Giang Từ khẳng định chướng mắt, cô vẫn là không nên tự mình chuốc lấy cực khổ, trực tiếp cắt bánh kem.

“ Xoài ngon.” Tiểu Hạo Hạo ăn một mồm to, miệng nhỏ tràn đầy, vẻ mặt thỏa mãn.

“Ba ba, sinh nhật vui vẻ.” bé ngậm một miệng bơ, ấp a ấp úng nói với Giang Từ.

Ăn bánh kem Giang Từ mím môi, lên tiếng.

Tiểu Hạo Hạo nhảy xuống ghế chạy vào phòng, trong chốc lát lại chạy ra. Tay nhỏ cầm quà sinh nhật đi tới trước mặt Giang Từ, kéo kéo vạt áo anh, ngẩng đầu nhỏ, mắt to long lanh chớp, “Ba ba, đây là quà sinh nhật Hạo Hạo mua cho ba .”

Nói xong, bé còn mở hộp quà sinh nhật ra, giây tiếp theo, âm thanh chuc mừng sinh nhật liền từ trong thẻ truyền ra.

Tiểu gia hỏa miệng nhỏ cong lên vui vẻ, ba ba nhìn không thấy, nhưng có thể nghe thấy.

Tô Duyệt nhìn thẻ sinh nhật một cái.

Tiểu Hạo Hạo không biết viết chữ, chỉ thấy trên tấm card vẽ một cái vòng lớn còn có một cái vòng nhỏ, phỏng chừng là bé cùng Giang Từ.

Giang Từ mặt mày giãn ra, vươn tay muốn nhận lấy thẻ từ Giang Hạo Duyên, nhưng mà, nháy mắt Giang Từ liên tục đánh mấy cái hắt xì, đôi mắt trở nên ngứa ngáy, ngay cả làn da cũng nổi mẩn ngứa.

Sắc mặt Giang Từ trở nên lạnh lẽo rồi hoàn toàn trầm xuống, “Tô Duyệt, cô bỏ thêm cái gì vào trong bánh kem?”

Tô Duyệt sửng sốt.

hô hấp Giang Từ trở nên, anh muốn đứng lên đi lấy di động, lại phát hiện cả người vô lực.

“Giang Từ anh làm sao vậy?” Tô Duyệt giật mình mà nhìn trên mặt Giang Từ hiện lên chấm đỏ.

Đôi mắt Giang Từ đen nhánh không có bất luận tiêu cự gì nhìn về phía Tô Duyệt, mang theo lạnh lẽo, “A, thì ra đây là tâm ý của cô sao......”

Vừa mới nói xong anh liền lăn ra hôn mê bất tỉnh.