Thẩm Mộ Tình thật biết tìm vị trí và góc độ, thậm chí còn kéo Nhan Thu Tình lên hàng ghế đầu, nơi gần sân khấu nhất ngoại trừ các phòng viên báo đài và người hâm mộ trong câu lạc bộ người hâm mộ.
Cô ngước mắt lên nhìn, không thể không công khả năng "đuổi theo minh tinh" của Thẩm Mộ Tình, nếu như những người hâm mộ khác cũng lợi hại như cô ấy thì sợ ràng đã không thể tiếp cận được thần tượng rồi.
Khi đang nghĩ ngợi, tiếng la hét và cổ vũ chói tai đã nổ ra trước mặt.
Giữa những tiếng người ồn ào, Nhan Thu Chỉ vừa nhìn lên đã thấy sự xuất hiện của người đàn ông đó.
Mặc trang phục chỉnh tề, ngay từ khi xuất hiện đã lộ ra khí chất cao quý. Nhưng hôm nay anh không đeo cà vạt, chiếc cúc áo sơ mi trắng đang cài chặt lại thản nhiên mở ra hai nút, càng làm tăng thêm vẻ tùy tính.
Khuôn mặt của anh được phác họa bởi ánh đèn trong trung tâm thương mại, hiển thị ba chiều và thanh tú.
Không thể phủ nhận rằng gương mặt của Trần Lục Nam… thực sự là có rất ít người có thể sánh được.
Xung quanh có tiếng la hét và hò hét ầm ĩ, người hâm mộ vô cùng sôi động.
Trần Lục Nam chỉnh lại đồng hồ trên cổ tay, nhận lấy microphone từ người dẫn chương trình, nở nụ cười nói: "Đã lâu không gặp, chào buổi sáng mọi người."
"Aaa tốt!"
"Anh trai anh đẹp trai quá!"
"Trời ơi, anh trai, gϊếŧ em đi!!!"
Trần Lục nam nở một nụ cười trên mặt, nhưng nụ cười không chạm vào đáy mắt anh.
Anh hơi nâng cằm lên nhìn người dẫn chương trình.
Hầu hết các hoạt động về đồng hồ đều xoay quanh thương hiệu đồng hồ, Trần Lục Nam đã nghiên cứu rất nhiều về các thương hiệu đồng hồ mà anh là đại diện, kiến thức sâu rộng, dù người dẫn chương trình đưa ra bất kỳ vấn đề nào, anh đều có thể chậm rãi nói ra được.
Sau khi hành động tuyên truyền công khai kết thúc, tiến vào sau hậu kỳ giới truyền thông sẽ phỏng vấn.
Điều này được sắp xếp đặc biệt, chỉ bởi vì sự kiện tương tác đầu tiên của Trần Lục Nam sau khi trở về Trung Quốc là ở đây, và phía thương hiệu đã làm việc chăm chỉ ở đây để thể hiện tầm quan trọng của Trần Lục Nam và vì độ hot của thương hiệu.
"Chào mừng thầy Trần du học trở về nhà."
Trần Lục Nam gật đầu.
Phóng viên đứng lên nhìn anh, sắc bén hỏi: "Có thông tin cho rằng thầy Trần đang đi du học nước ngoài về ngành đạo diễn, sau này anh muốn đổi nghề sang làm đạo diễn sao?"
Vẻ mặt Trần Lục Nam vô cùng tự nhiên, chậm rãi nói: "Tùy duyên thôi."
Anh nói: "Nếu có cơ hội và kịch bản phù hợp, tôi cũng muốn thử sức xem."
Phóng viên: "Vậy thầy Trần còn định đóng phim nữa không?"
Nghe vậy, ánh mắt Trần Lục Nam cũng không thay đổi, anh nhẹ nhàng nói: "Nếu như có kịch bản tốt tất nhiên là tôi sẽ đóng phim rồi."
......
Đến cuối cùng, một phóng viên hỏi người hâm mộ rằng họ có muốn nói gì không.
"Sau khi thầy Trần trở về, sắp tới có còn đi nước ngoài học thêm nữa không?"
Nghe thấy câu hỏi này Nhan Thu Chỉ vô thức ngước mắt lên nhìn người đàn ông đang được gió nhẹ mây bay nuông chiều trên sân khấu.
Ngay khi Trần Lục Nam định trả lời, anh đột nhiên nhìn xuống dưới sân khấu theo một hướng nào đó, sau hai giây đình trệ, anh nhẹ nhàng trả lời: "Tạm thời sẽ không đi."
Sau khi giọng nói vừa cất ra, Nhan Thu Chỉ nghe thấy tiếng reo hò của người hâm mộ ở bên tai.
Trần Lục Nam sẽ không ra nước ngoài trong thời gian ngắn.
......
Sau khi hoạt động kết thúc, Nhan Thu Chỉ và Thẩm Mộ Tình bước ra khỏi trung tâm thương mại sau khi đám đông đã giải tán.
Hai người định đi mua sắm thì điện thoại di động của Nhan Thu Chỉ đột nhiên vang lên.
Thẩm Mộ Tình nhìn trộm một cái, nhướng mày nói: "Ồ" một tiếng rồi nói: "Nhanh nghe đi nhanh lên, có phải là chồng cậu đã phát hiện ra cậu rồi không?"
Nhan Thu Chỉ nhìn cô ấy và nói một cách chắc chắn: "Không thể nào."
Khi nói chuyện, cô trả lời điện thoại: "Alo ạ."
Lúc này Trần Lục Nam vẫn đang ở trong phòng nghỉ ở trên mái nhà, anh đứng ở trước cổ sổ sao từ trần đến sàn nhà nhìn đám người nào nhiệt bên ngoài, trầm giọng nói: "Còn ở trong trung tâm thương mại không?"
Nhan Thu Chỉ sững sờ một lúc, sau đó vô thức nhìn xung quanh.
"Tại sao anh lại biết được?"
Trần Lục Nam không nói lời nào.
Nhan Thu Chỉ mím môi, đột nhiên nhớ lại ánh mắt đình trệ vài giây khi trên sân khấu của anh, trầm giọng hỏi: "Có phải anh nhìn thấy em rồi không?"
"Ừm."
Trần Lục Nam hỏi: "Có một nhà hàng khá tốt ở trên tầng mái, chúng ta cùng ăn trưa nhé?"
Nhan Thu Chỉ nghe thấy giọng nói trầm thấp bên tai mình, tai cô tê dại dần, nhưng cô nhanh chóng lấy lại tinh thần, nhẫn tâm nói: "Không được."
Sau khi từ chối Trần Lục Nam, Nhan Thu Chỉ cảm thấy vô cùng thoải mái.
Cô nhanh chóng cất điện thoại di động đi, quay đầu lại nói: "Đi, đi mua sắm đi."
Thẩm Mộ Tình trợn mắt há hốc mồm chứng kiến hàng loạt hành động ngổ ngáo của cô, nghẹn họng.
"Cậu vừa từ chối chồng của cậu sao?"
"Nếu không thì?"
Thẩm Mộ Tình chớp chớp mắt nhìn cô: "Tại sao cậu không đồng ý vậy?"
Nhan Thu Chỉ hỏi ngược lại: "Tại sao tớ lại phải đồng ý chứ?"
Thẩm Mộ Tình: "Dù sao đó cũng là chồng của câu, hẹn cậu đi ăn cơm cậu cũng không đi, cậu không sợ quan hệ vợ chồng của hai người không hài hòa sao?"
Nghe vậy, Nhan Thu Chỉ nhướng mày, vén mái tóc xoăn ra sau tai cười nói: "Không ngại nói với cậu, sinh hoạt của vợ chồng tớ khá hài hòa đó."
Thẩm Mộ Tình: "…."
Thật là tuyệt vời.
Nhan Thu Chỉ muốn đi mua sắm, với tư cách là một người bạn tốt đương nhiên là Thẩm Mộ Tình sẽ đi cùng cô vô điều kiện, dù sao người ta dù có không ăn cơm cùng nhay thì cũng vẫn có sinh hoạt vợ chồng bình thường thôi.
Không giống như cô ấy.
Hèn mọn.jpg
Nhan Thu Chỉ người chiếm ưu thế thượng phong trong khoảng thời gian ngắn của Trần Lục Nam tâm trạng vô cùng tốt, cô mua đồ cũng không nương tay, nhưng cô đã bỏ qua một điểm mấu chốt…. Sáng sớm cô đã bị Trần Lục Nam làm cho tức giận rồi, hôm nay các thẻ cô mang theo ra ngoài hoàn toàn đều là của anh.
Cũng có thể nói là cô không biết, nhưng cô cố tình làm vậy.
Trần Lục Nam ngồi ở trong phòng nghỉ, nghe điện thoại di động liên tục lặp đi lặp lại tin nhắn thông báo, vẻ mặt thờ ơ.
Lúc đầu anh còn nhìn một cái, nhưng sau đó ngay cả ánh mắt anh cũng không thèm nhìn nữa.
Nhưng Vương Khang trợ lý đứng bên cạnh anh lại không khỏi rùng mình.
"Anh Trần."
"Ừm." Trần Lục Nam lật lại lịch trình công việc trước mặt, trầm giọng nói: "Hãy để trống thời gian buổi tối ngày mai đi."
Vương Khang vội vàng trả lời: "Vâng."
Anh liếc mắt nhìn, buổi tối ngày mai đã sắp xếp một bữa tiệc tối cho Trần Lục Nam, nếu không đi thì trực tiếp hủy đi là được, không có ảnh hưởng gì lớn.
Trần Lục Nam vừa trở về Trung Quốc, tuy chỉ là một diễn viên nhưng danh tiếng của anh trước khi xuất ngoại và những xáo trộn do anh gây ra trong khoảng thời gian ngắn sau khi trở về Trung Quốc cũng đủ khiến mọi người muốn đến làm quen nịnh bợ rồi.
Mặc dù đã giải nghệ hơn một năm rồi, Trần Lục Nam vẫn là Trần Lục Nam như xưa.
Các đạo diễn lần lượt ném cành ô liu cho anh, thậm chí còn có không ít các lời mời tham gia các chương trình tạp kỹ, tất cả đều nắm lấy cơ hội tuyên truyền lần đầu tiên sau khi anh trở về Trung Quốc để quảng bá.
Trần Lục Nam chỉ yêu cầu để trống thời gian buổi tối ngày mốt sau đó không nói thêm gì nữa.
Cho đến khi trả lại lịch trình cho Vương Khang, Vương Khang đột nhiên nghe thấy anh hỏi: "Cô ấy đang đóng phim của ai?"
Đột nhiên nghe thấy một câu hỏi như vậy, Vương Khang vẫn chưa kịp phản ứng lại, sau vài giây, anh ấy mới định thần lại và biết được "cô ấy" là đang ám chỉ ai.
Vương Khang biết về cuộc hôn nhân của Trần Lục Nam và Nhan Thu Chỉ.
Có một khoảng thời gian đó, Vương Khang rất chú ý đến Nhan Thu Chỉ, lúc đó anh ấy cho rằng hai người họ kết hôn có tình cảm, cho đến khi Trần Lục Nam đi du học nước ngoài, Vương Khang mới nhận ra rằng mối quan hệ giữa hai người họ dường như không sâu đậm như anh ấy tưởng tượng.