Mưa Bóng Mây

Chương 1

Giới thiệu:

Ngoài cổng trường trung học Kỳ Nam 2 có một siêu thị, dưới tầng hầm nơi đó là hang ổ của đám học sinh hư hỏng, khói thuốc mù mịt suốt ngày, cầm đầu nhóm bọn họ là học sinh ưu tú Yến Hiếu Tiệp.

Trong cuộc đời của Yến Hiếu Tiệp có hai chuyện nhất định phải hoàn thành.

Một là, thi đỗ Học viện quân y.

Hai là phải được làʍ t̠ìиɦ với Ôn Kiều.

Cuộc đời của Ôn Kiều có hai tâm nguyện phải hoàn thành.

Một là thi đậu vào Học viện Cảnh Sát.

Hai là thoát khỏi Yến Hiếu Tiệp.

Mỹ nhân lạnh lùng ghét phái nam ghét làʍ t̠ìиɦ x Con ông cháu cha lưu manh chỉ muốn chơi chết cô

Song C, 1v1, nửa sau có nhiều âm mưu đô thị.

Chương 1

Kỳ Nam là một thành phố ven biển xinh đẹp, phong cảnh nơi đây đẹp nhất là vào giữa mùa hè.

Trường trung học cơ sở Kỳ Nam 2 là trường trung học gần biển nhất.

Bốn giờ chiều.

Bảng điểm thi thử của khối 12 vừa được công bố, giáo viên chủ nhiệm lớp số 4 Tạ Khải Chính đang đọc thành tích của từng cá nhân.

Ông có một thói quen biếи ŧɦái, thích đọc tên những người xếp cuối đầu tiên, gọi từng người đứng lên một.

Chuyện này khiến cho những học sinh kém có phần xấu hổ.

Cuối cùng cũng đọc hết hai mươi người đầu tiên.

"Vị trí thứ hai mươi, Vương Niên Vũ.”

"..."

"Vị trí thứ mười, Hàn Vũ."

"..."

Tạ Khải Chính tựa vào bục giảng, nhìn thoáng qua danh sách trong tay, top 10 cơ bản không thay đổi, ông đọc từ vị trí thứ mười đến top 2 rồi top 1 cũng không có gì hồi hộp.

"Yến Hiếu Tiệp."

Không ai trả lời, ông gọi to thêm một lần nữa.

"Yến Hiếu Tiệp."

Hàng ghế cuối cùng gần cửa sổ, trống trơn không một bóng người. Mặt bàn sạch sẽ và gọn gàng, trên góc bàn có dính một tờ giấy trắng, bị hoàng hôn nhuộm đỏ.

Đó là một đoạn trong Kinh Thánh.

"Nếu những đám mây chứa đầy nước, chúng sẽ đổ mưa xuống trái đất."

Lớp trưởng giơ tay đứng lên: "Thầy Tạ, thầy quên rồi ạ, Yến Hiếu Tiệp chơi ván trượt bị ngã, xin nghỉ hai ngày ạ.”

Tạ Khải Chính à lên một tiếng rồi cũng không nói gì.

Đối với học sinh Yến Hiếu Tiệp này, Tạ Khải Chính vừa yêu vừa ghét. Yêu là bởi vì thành tích xuất sắc của cậu ta, lớp này rồi ngôi trường này đều cần cậu ta; Ghét, bởi vì cậu ta rất không nghe lời.

Chuông reo.

Đám học sinh ùa ra ngoài như ong vỡ tổ, chạy tới bảng thông báo.

Mỗi kì thi trường trung học Kỳ Nam 2 đều dán thành tích của 100 người đứng đầu lên bảng.

Có người đến để xem mình có tên trong danh sách hay không nhưng đa phần là đến để hóng hớt.

Vòng trong vòng ngoài xung quanh toàn là người, chật chội không chịu nổi. Mọi người thi nhau bàn tán xôn xao, hết chuyện này lại đến chuyện khác.

Một nam sinh đang xem náo nhiệt xua tay: "Thật nhàm chán, top mười vẫn là mấy người này."

Một nữ sinh lách người qua khe hẹp, nắm tay cổ vũ: “Ôn Kiều cố gắng thêm một chút nữa, gϊếŧ chết Yến Hiếu Tiệp.”

Tất cả mọi người đều coi thành tích xếp hạng là một trò giải trí.

Ở góc hành lang, một nữ sinh tóc dài cao gầy dần rời xa đám đông, bóng lưng cũng thẳng tắp lạnh lùng.