“Công tước đại nhân, bệ hạ phái người tới hỏi, lúc nào ngài có thể lên đường (chuyển động thân thể)?”
Mặt Augusta âm trầm: “Ngươi đi đưa Vu Nguyệt tới đây trước.”
Sau đó không thể làm gì cầm Ngọc Thế 10 hào, sau khi rửa sạch xong, liền bôi một đống thuốc thật dày.
Cẩm Dụ vẫn luôn bị Augusta hí hoáy thành dáng vẻ hai chân mở lớn.
Thịt mềm hồng hồng trong huyệt nhỏ không còn kháng cự cảm giác bị cưỡng ép mở to nữa, nhưng cô đã bị thọc quá hung ác, thân dưới đã bị thọc đến mức thông suốt, dưới tình huống như vậy rất khó để bản thân tự khôi phục.
Huyệt mềm của cô vẫn bị cưỡng ép mở to đến tận trưa, có điều hắn vừa rời đi mấy giờ, bây giờ lại co rút bé lại.
“Đúng là có thọc thế nào cũng không nghe lời.” Augusta ước gì huyệt mềm của cô gái nhỏ này bị thọc lớn vĩnh viễn không khép lại được, ngược lại kích thước của hắn to lớn, cho dù huyệt của cô bị thọc mở to như trứng gà, đối với hắn mà nói vẫn còn rất nhỏ hẹp , hơn nữa còn có thể luật động mà chỉ cần dùng ít sức, rất thoải mái dễ chịu.
Hắn đưa Ngọc Thế to dài lạnh buốt chống đỡ ở cửa huyệt sưng đỏ, nhét vào trong cơ thể của Cẩm Dụ.
Mật huyệt thoáng khôi phục chặt chẽ lại bị cưỡng ép mở ra, dù cho kích thước này không thể sánh được việc công tước đại nhân tự mình thọc vào, nhưng thân thể của Cẩm Dụ cực kỳ nhỏ bé, cái Ngọc Thế 10 hào này đối với cô mà nói đã rất khổng lồ , cửa huyệt bị ép mở ra bó chặt, còn thừa lại một đoạn không nhét vào được.
Liếc mắt nhìn qua, da thịt tuyết trắng, tóc dài màu đen và áo ngủ ngây ngô lại thuần khiết. Hết lần này tới lần khác cả thân dưới đều lộ ra, hai chân mịn màng bị mở lớn ra, trong đó huyệt mềm bị thọc sưng đỏ đang bị cây gậy thô to bích ngọc ép mở ra, kéo căng cực kỳ đáng thương.
Cái Ngọc Thế kia là loại có khuynh hướng cảm xúc thượng hạng, huyệt của cô bị thọc sưng , cả vườn hoa và cánh hoa đều sưng phồng, thậm chí bắp đùi khe mông tất cả đều đỏ lên mềm ẩm, hai người kết hợp, thực sự vô cùng mãnh liệt, cảnh đẹp ý vui.
“Đại nhân đại nhân, Vu Nguyệt tiểu thư đến !”
Trong tẩm điện có một cầu thủy tinh cực lớn, đây là đồ chơi nhỏ do Augusta tự mình nghiên cứu ra. Bên trong thoáng hiện lên hình ảnh cửa tẩm điện, vẻ mặt không kiên nhẫn của Vu Nguyệt phản chiếu qua quả cầu thủy tinh.
Hắn vung tay lên, hình ảnh trong quả cầu thủy tinh biến mất, thuấn di đến cửa ra vào, mở cửa lớn ra.
“Cho nên ngươi đừng nói với ta cô gái nhỏ kia lại bị ngươi thọc hỏng?” Hai tay Vu Nguyệt đưa mấy hộp thuốc mới ra: “Một hộp thuốc có thể dùng hơn mười lần, ngươi coi như đây là lễ vật ta tặng ngươi, một hộp này chắc có thể dùng trong hơn nửa năm đấy?”
Vừa mới dứt lời, Vu Nguyệt liền thấy cái bình thuốc rỗng và vỏ hộp thuốc của mình đã bị vứt lăn lóc.
“Augusta!” Vu Nguyệt tức muốn nổ tung: “Đó là thuốc ta cho ngươi dùng trong mười ngày nửa tháng! Ngươi cho rằng thuốc này điều chế rất dễ dàng sao?!”
“Hơn mười lần?” Augusta hoài nghi: “Rõ ràng chỉ dùng chín lần.”
“Đó là ngươi lãng phí!”
Vu Nguyệt không thèm nói nhảm với Augusta: “Ngươi tới tìm ta làm gì?”
“Ta phải theo bệ hạ đi săn bắn.” Augusta nhanh chóng giao nhiệm vụ: “Mỗi ngày ngươi giúp nàng lau rửa bôi thuốc, ta đoán chừng ít nhất cũng phải bảy tám ngày mới có thể trở về.”
Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, Vu Nguyệt biết nếu mình cự tuyệt, Augusta chắc chắn sẽ dùng ca ca Vu Minh tới uy hϊếp nàng.
“Đi.”
Vu Nguyệt đi về phía Cẩm Dụ, giữa chân của cô thực sự quá da^ʍ mỹ, lại mở lớn, bại lộ trong không khí.
“Augusta!” Vu Nguyệt hận không thể lôi tên hỗn đản lớn lên cùng nhau từ nhỏ này ra đánh một trận: “Ta không phải đã nói với ngươi rồi sao, thân thể của cô ấy rất mảnh mai, phải tĩnh dưỡng thật tốt sao?! Ngươi đây là đang làm gì?!”
“A đúng.” Vu Nguyệt không nói Augusta còn quên dặn dò: “Cái Ngọc Thế này là ta cố ý đi mua , ngươi dùng nó bôi thuốc cho Cẩm Dụ, còn có, đừng lấy nó ra.”