“Em nghe thấy anh em cùng dì nói chuyện với nhau ở bên ngoài, hình như là đang nói về con mèo Ba Tư của nhà em. Nó chuẩn bị làm tuyệt dục thì bị cưỡi và có thể đang mang thai”.
"Dì em cũng không rõ con mèo đực đó từ đâu tới, đêm nay, anh em trông có vẻ rất tức giận."
"Anh Trử Úc, anh nghĩ em nên làm gì mới tốt a?"
"..." Trử Úc nói một cách ngập ngừng, "Nếu không thì em đi dỗ anh em đi?”
Anh cũng chỉ nghe chứ không để chuyện này trong lòng, chơi trò chơi với các fan nhỏ hoàn toàn chỉ là muốn làm việc tốt, và anh còn bận chơi game nên không rảnh tán gẫu cùng fan.
Trò chơi lại bắt đầu.
Trử Úc đang đắm chìm trong thế giới ảo, thả lỏng cả thể xác lẫn tinh thần, chợt nghe thấy bên kia có một giọng nam vang lên: "Đường Nghệ Nính, em đang làm cái gì vậy?"
Âm thanh của game quá ồn nên anh không thể nghe rõ được giọng nói của người kia.
Nhưng anh vẫn nghe được giọng của người này rất hay, cảm thấy bản thân đã nghe được ở đâu đó nhưng chưa nhận ra được, Trử Úc liếc nhìn ID fan, nhưng lại thấy micro đã bị đóng lại.
Em ấy có lẽ đã bị anh trai mắng, Trử Úc nghĩ thầm trong lòng như vậy.
Một lúc sau, giọng nói của em gái fan từ bên tai truyền đến: “Anh Trử Úc, vừa rồi anh trai của em tới mắng em!”
Trử Úc thao tác con chuột, không khỏi kinh ngạc: “Em bây giờ đang ở trong nước. ”
Đường Nghệ Nính tỏ vẻ thần bí nói, “Đánh xong trận này em phải thoát game, nếu không anh ấy sẽ nhìn chằm chằm vào anh. ”
Trử Úc xoa xoa cổ tay:“ Được. ”
Nhưng nhìn hắn nhìn chằm chằm vào anh làm gì?
Trử Úc bỗng nhiên nhớ lại giọng nói của anh trai đối phương và nhận ra nó rất giống với giọng nói của Nhâm Hi trong trí nhớ.
Trử Úc ngừng lại suy nghĩ bản thân, tập trung ánh mắt vào màn hình, tiếp tục trò chơi FPS, cố gắng không nghĩ tới bất cứ chuyện gì khác.
Khả năng nghĩ đến người khắc sâu trong trí nhớ, Trử Úc không thể cầm súng vững vàng, hơi thở ngưng trệ, tưởng tượng đến vừa rồi đang nói chuyện con mèo Ba Tư thì trong đầu anh bỗng hiện ra hình ảnh đầu lông xù của đối tượng tình một đêm.
Cảm giác tê dại khi bị cọ xát trên cằm vẫn như chưa biến mất, cảm nhận nhiệt độ còn sót lại, nhắc nhở anh cái gì kêu ăn không biết ngon.
Chỉ là ngây người hai giây, nhưng cơ thể lại không kịp phản ứng.
Ong ong ⸺
Bỗng điện thoại trên bàn phát ra tiếng nhắc nhở có tin hắn.
Trử Úc liếc nhìn và tháo tai nghe ra ngay lập tức, chủ nhân của dãy số này là Trần Tang, người đại diện của công ty giải trí Thịnh Tinh và là người tiếp quản nhóm của họ.
Khóc vì vui sướиɠ.
Sau bao nhiêu ngày, cuối cùng, anh cũng tìm được việc làm.
Trử Úc nhấn nghe diện thoại: "Chào chị Trần."
Để tỏ ra có thành ý, Trử Úc lấy cớ đau ruột thừa, lại nói thêm một câu: “Em bên này chuẩn bị cắt chỉ.”
Trần Tang giọng điệu bình thản, “Buổi tối thật không dễ dàng mà. Ta còn đang định kêu cậu lên công ty nhưng thôi nghỉ ngơi thật tốt đi."
" ... "
Trử Úc lại suýt nữa phá hỏng công việc của mình: "Em ở trên xe nghỉ ngơi là cũng được, nửa tiếng nữa em sẽ tới."
"Được rồi. Tôi chỉ đùa thôi, tôi sẽ trực tiếp nói chuyện với cậu qua điện thoại” Trần Tang hắng giọng lại nói, “Có một chương trình rất thích hợp với cậu, cậu xem xem có thể nhận được không?.”
Trử Úc vặn vặn cổ tay và ngập ngừng hỏi: “Chương trình gì vậy?”
Trần Tang: “Vậy trước tiên cậu nói tôi biết khả năng cậu chấp nhận được đến mức nào? Có sợ bị người chửi không?”
Trử Úc:”......”
Nghe giọng điệu này sao giống như là đang đào cái hố lửa chờ anh nhảy vào thế?
Công ty này sao lại có cái ý tưởng kỳ quái như vậy, có phải là chủ ý của ông chủ không?
Trử Úc không thể hiểu được cho đến khi người đại diện tiết lộ tên của chương trình.
Anh nghe xong liền lên mạng tìm kiếm "Chủ bá thần tượng League". Vừa tìm thấy thông tin chương trình xong anh liền anh biết nói gì hơn, có vẻ như đợt vắng mặt lần trước thật sự làm mất lòng ông chủ mới.
Đêm ở thủ đo trời mưa nhỏ.
Nhâm Hi không đến tòa nhà Thịnh Tinh, hắn mặc một thân dày áo ngủ lười biếng và cho vài con mèo và con chó lớn ở nhà ăn.
Hắn ôm lấy chú mèo Ba Tư tên là Gạo Nếp, trong lòng trào dâng cảm giác đồng bệnh tương liên, muốn nói nhưng lại không thể nói, chỉ cảm thấy chuyện không hay ho.
Nhâm Hi phàn nàn: "Có chuyện gì với mày vậy?"
Gạo Nếp: "Meo meo -"
Nhâm Hi: "Vì sao lại uống rượu?"
Gạo Nếp bối rối: "Meo meo?"
Nhâm Hi: "Tao đã ngủ với một anh chàng đẹp trai khi say. Vấn đề là người này ngủ xong liền bỏ chạy, tao biết khóc với ai bây giờ đây? ”
Lông Gạo Nếp xù lông lên, như đã không chịu nổi và muốn trốn đi.
Nhâm Hi thở dài một tiếng, thuần thục ôm lấy Gạo Nếp trong lòng, đặt mèo lên đôi chân của mình và dùng sức vuốt lông mèo.
Cuối cùng, anh cũng phải chấp nhận sự thật rằng con mèo của hắn đang mang thai, và dù sao thì đó cũng không phải là hắn mang thai. Bất kể người nghệ sĩ nhỏ kia có mang bao hay không thì khả năng một người đàn ông có thai thấp hơn vài phần trăm so với một người phụ nữ, vì vậy, hắn cũng quá lo lắng về vấn đề đó.
Vừa nghĩ tới đây, điện thoại bên cạnh ghế sô pha rung lên.
Nhâm Hi vươn tay cầm lấy điện thoại di động, vừa thấy trên màn hình hiện tên người đại diện của nhóm nhạc nam SALTY thì mặt lạnh xuống rồi mới bấm nghe điện thoại. Nghe đầu bên kia điện thoại thông báo đã sắp xếp chương trình cho Trử Úc, hắn cũng không tỏ thái độ gì.
Một lúc sau, em họ hắn thức dậy liền ngồichơi với con mèo, và nghe mấy nội dung thú vị.
Đường Nghệ Nính trợn tròn mắt: “Anh à, gần đây anh có kí hợp đồng với một nhóm nhạc nam mới sao? Sao em không biết!”
Nhâm Hi: “Em không phải rất hiểu biết về mấy nhóm nhạc nam sao?”
Đường Nghệ Nính tiến lại gần và nịnh nọt: “Ai nói a, em chỉ thích một người, đó là anh Trử Úc rất đẹp trai a, em nghĩ đó sẽ là mẫu người mà anh thích, em đã đem hắn trở thành anh rể lý tưởng- "
Nhâm Hi: "? "
Hắn nghe xong sốc đến không biết nói gì.
“Đường Nghệ Nính, có phải em bị bệnh rồi không?” Nhâm Hi tức giận hỏi “Em lặp lần nữa xem, xem hắn là ai?”
“Anh Trử Úc a. Anh ơi, anh sẽ không là ký hợp đồng với nhóm SALTY đi?” Đường Nghệ Nính ánh mắt sáng lên, “Anh ơi! Thần tượng của em siêu cấp đẹp trai, siêu dễ thương, không có scandal. Em đảm bảo anh sẽ thích anh ấy! "
Nhâm Hi:" ... "
Em gái mình là cho à?
Bây giờ cho người thu dọn đồ đạc và ném cô em gái này ra ngoài được không.
Có ai sẽ nhặt con chó bị mù này về nuôi không?
Nhâm Hi đầu ngón tay chợt dừng, nhớ đến sự sắp xếp của Trần Tang đối với Trử Úc.
Người đại diện kim bài đã sắp xếp cho Trử Úc một chương trình với đầy đủ quy củ, hình như là một chương trình phát sóng trực tiếp bị người chửi đến không ai dám đến làm khách mời.
Nhâm Hi lại nhớ đến tối hôm qua em họ của mình đã chơi game với thần tượng, và hắn liền nói thẳng: “Đường Nghệ Nính, đưa anh số ID trong game của em.”