Sau Khi Cùng Giáo Thảo Liên Hôn

Chương 18: Trở Lại Trường

Trong đôi mắt to to của Giản Nhiên lộ ra sự mê hoặc to to, "Tôi trêu đùa cậu? Không phải......Tôi trêu đùa cậu lúc nào?"

Rõ ràng là Nhậm Thanh Lâm trêu đùa cậu nhiều hơn.

"Bỏ đi," Nhậm Thanh Lâm ngắm nhìn cảnh đêm bên ngoài, cười cười tự giễu, "Có thể cùng ngồi vòng quay với học trưởng, ngắm cảnh đêm, tôi thấy rất vui, cho nên tôi tha thứ cho học trưởng rồi."

Giản Nhiên: ? ? ?

Exo me? Xin hỏi cậu rốt cuộc đã làm cái gì sai?

Giản Nhiên giương giương môi, vừa muốn cất lời, liền nghe thấy Nhậm Thanh Lâm nói: "Đừng hỏi, hỏi chính là cái sai của học trưởng."

"......" Được thôi, cậu vui là được.

Vòng quay quay một vòng về lại vị trí cũ, hai người vừa đi ra đúng lúc gặp được một đôi tình nhân đang cầu hôn. Nam sinh quỳ một gối trước mặt nữ sinh, cầm một hộp nhẫn trên tay, phía sau là cảnh đêm thành thị rực rỡ. Nữ sinh kích động che mặt, khách tham quan vây xung quanh bọn họ, hét lên: "Gả cho cậu ấy! Gả cho cậu ấy!"

Nữ sinh nghẹn ngào gật gật đầu, nam sinh đứng lên liền ôm chầm lấy cô ấy.

Giản Nhiên đứng trong đám người hóng drama, cảm thán: "Cầu có cái hôn mà chạy cao như vậy, lên trời luôn."

Nhậm Thanh Lâm đưa tay vào túi xoa xoa chiếc nhẫn, "Ừm."

Ngày nghỉ cuối cùng, hai người bay về lại Bắc Kinh.

Lần này hai người rút kinh nghiệm rồi, vừa xuống máy bay liền đổi sang đồ mùa thu. Nhậm Thanh Lâm đem đồ mua hè vừa cởi ra bỏ vào trong cái balo mua tạm thời, "Đồ giặt sạch rồi tôi sẽ trả lại cho học trưởng."

"Được."

"Qυầи ɭóŧ cần trả không?"

"Mẹ nó, ai muốn mặc qυầи ɭóŧ cậu mặc qua rồi hả!"

"Được thôi," Nhậm Thanh Lâm cười nói, "Vậy tôi giữ lại cất vậy."

Dù biết Nhậm Thanh Lâm đang nói đùa, Giản Nhiên vẫn nháy mắt xù lông: "Biếи ŧɦái!"

Lúc Giản Nhiên về ký túc xá đυ.ng mặt Thẩm Tử Kiêu đang đi ra ngoài, thuận miệng hỏi một câu: "Đi đâu đó."

Thẩm Tử Kiêu: "Nữ thần nói cô ấy đói rồi, tôi mua chút đồ ăn đưa đến dưới lầu ký túc của cô ấy."

Giản Nhiên nhìn theo bóng dáng như bận đi đầu thai của cậu ta, hận rèn sắt không thành thép lắc lắc đầu.

Vừa qua tết Trung thu, trừ tiểu học bá Kha Ngôn ra, những người khác đều mắc phải hội chứng kỳ nghỉ, chỉ cần đang trong tiết là không có tinh thần, mỗi ngày đều tâm tâm niệm niệm về sinh nhật Tổ Quốc.(nghỉ Quốc Khánh)

Trong tiết chuyên ngành, Giản Nhiên đắm chìm trong 《Mộng nước nhà》, Thẩm Tử Kiêu đột ngột "Đm" một tiếng, giọng cậu ta không nhỏ, làm cho sinh viên trước sau trái phải lần lượt nhìn lại, cậu ta liền cúi thấp đầu, làm như chưa có chuyện gì xảy ra.

Giản Nhiên nhíu mày, hạ thấp giọng: "Ông phát bệnh cái gì vậy."

Thẩm Tử Kiêu nhìn Giản Nhiên, vẻ mặt phức tạp, mất nửa ngày mới nói: "Lúc ông về nhà đã đi tháp Quảng Châu?"

Giản Nhiên sửng sốt, "Sao ông lại biết?"

"Chắc là còn đi cùng với Nhậm Thanh Lâm nữa......" Thẩm Tử Kiêu đưa điện thoại cho Giản Nhiên, "Đều bị người ta chụp hết lại."

Trên điện thoại là một tấm ảnh, trung tâm của tấm ảnh là một đôi tình nhân đang ôm nhau, còn có mấy người qua đường giáp, còn mặt Giản Nhiên và Nhậm Thanh Lâm xuất hiện ở bên góc, bị người ta dùng vạch đỏ khoanh lại.

"......Này mẹ nó là ai chụp vậy?!"

Giản Nhiên không khống chế tốt thanh âm, một lần nữa hấp dẫn sự chú ý của người khác, đến giáo sư trên bục giảng cũng nhìn qua đây.

Giản Nhiên cúi thấp người xuống, dùng tay chống đầu, giả bộ chăm chú đọc sách.

Thẩm Tử Kiêu không dám nói chuyện tiếp, đưa Wechat một bài đăng trên diễn đàn trường học cho Giản Nhiên.

【Tốt nghiệp không đồng nghĩa phải chia tay, chúng tôi sắp kết hôn rồi! Tung hoa!】

Chủ tus: Chủ tus và bạn nữ quen nhau từ hồi năm nhất, năm nay mới tốt nghiệp, không làm việc trong cùng một thành phố. Mấy ngày trước tôi bay đến Quảng Châu thăm cô ấy, ở trên tháp Quảng Châu đã thành công cầu hôn cô ấy, không nhịn được lên diễn đàn trường chia sẻ sự hạnh phúc này với mọi người! Ảnh ở bên dưới, cầu chúc phúc!!!

Mấy lầu trước đều là mấy cái bình luận "Chúc phúc", "Ké", thẳng cho đến khi một bạn trong trường tìm được điểm tinh hoa.

25L: Chúc phúc! Nhân tiện hai anh trai góc trên bên trái đẹp trai quá!

26L: Hơn nữa còn có chút quen mắt. 【Koduck nhăn mày, phát hiện chuyện không đơn giản.jpg】

27L: Chotto matte, đây hình như là Giản Nhiên với Nhậm Thanh Lâm phải không?

28L: ?

29L: ? ?

30L: ? ? ?

......

75L: Thảo luận tính khả thi của việc hai đại giáo thảo trong kỳ nghỉ cùng lúc xuất hiện tại cùng một địa điểm.

76L: Lầu trên cậu phá hư đội hình rồi.

77L: Nhìn bộ dạng hai người họ hình như quan hệ không tồi, tôi có mấy lần thấy hai người họ đi cùng nhau rồi.

78L: Cho nên tết Trung thu bọn họ cũng muốn tiếp tục ở bên nhau, còn mẹ nó muốn đi đến nơi lãng mạn.

......

100L: A a a a a, nam thần X nam thần, tôi có thể! Tôi thật sự có thể! 【Mã Cảnh Đào hét lớn.jpg】

101L: Lầu trên đừng YY mù quáng được không? Giản Nhiên cùng khoa với tôi, cậu ấy là thẳng.

103L: Tôi không quan tâm a a a, cầu xin hai cậu mau đi lãnh chứng! 【Đập bàn.gif】

Thẩm Tủ Kiêu nhìn thấy cái comment cuối cùng, nhỏ giọng lầm bầm: "Bọn họ đã lãnh chứng 800 năm trước rồi."

Giản Nhiên liếc mắt qua như lưỡi dao, Thẩm Tử Kiêu lập tức che miệng mình lại.

Giản Nhiên trả điện thoại lại cho Thẩm Tử Kiêu, Thẩm Tử Kiêu quan sát sắc mặt cậu, gõ chữ: Cậu không tức giận sao?

Không đến mức tức giận, chỉ là có chút buồn bực. Giản Nhiên không ngờ tới mình chỉ là về nhà thôi mà còn có thể đυ.ng phải màn cầu hôn của bạn học trong trường, còn có thể dính vào ống kính, còn có thể bị người khác phát hiện.

Giản Nhiên Nhiên Nhiên: Mắt mấy người này cũng quá sắc rồi đi. 【Nụ cười có lệ.jpg】

Thẩm Tử Kiêu: Không phải người khác mắt sắc, mà là cậu và Nhậm Thanh Lâm quá nổi bật, loại hạt trong bầy gà này, không bị phát hiện mới lạ. Ông tính làm gì?

Giản Nhiên Nhiên Nhiên: Có thể làm gì, thanh giả tự thanh(*Trong sạch tự mình biết).

Thẩm Tử Kiêu: Mấu chốt là mấy ông hình như không trong sạch lắm?

Giản Nhiên Nhiên Nhiên: 【Cho ông năm hào, cút.gif】

Thẩm Tử Kiêu: Nói đi nói lại, ông rốt cuộc sao lại đi cùng với Nhậm Thanh Lâm vậy?

Giản Nhiên Nhiên Nhiên: Tui đưa anh em về nhà chơi, không được?

Thẩm Tử Kiêu: Ồ, cậu ta giờ thành anh em của ông rồi, ông không phải rất ghét cậu ta sao?

Giản Nhiên suy ngẫm một chút về cảm giác của mình đối với Nhậm Thanh Lâm.

Mới bắt đầu, cậu chỉ thấy Nhậm Thanh Lâm có chút chống đỡ không nổi, lại thêm một tầng quan hệ khó xử ở giữa, cho nên không muốn đi quá gần hắn. Sau này hai người khó tránh khỏi mà có ở chung mấy lần, Giản Nhiên phát hiện học đệ này của cậu trừ lúc thỉnh thoảng miệng tiện trêu đùa vớ vẩn, cũng không có cái tật xấu gì, đối với bản thân cậu cũng tốt đó, chủ yếu là người lớn lên quá đẹp trai.

Hết tiết, hai người cuối cũng cùng không cần mặt đối mặt ngốc nghếch nhắn tin Wechat nữa, Thẩm Tử Kiêu đi theo sau Giản Nhiên, vẫn tiếp tục đuổi theo hỏi chuyện của cậu và Nhậm Thanh Lâm ở Quảng Châu.

Giản Nhiên không thắng nổi sự phiền phức của cậu ta, "Cái này với ông có nửa mao tiền quan hệ?"

"Tui đây không phải là quan tâm ông sao." Thẩm Tử Kiêu cười "he he", "Hơn nữa, nữ thần của tui cũng hứng thú với chuyện này, đang nhờ tui nghe ngóng đó."

"Cho nên ông đem bán tui?" Giản Nhiên lạnh nhạt nói, "Hứa với tui, đừng quá nịnh nọt được không? Tui không cho phép bạn cùng phòng của tui là chó liếʍ*, cảm ơn."

*Chó liếʍ: Ý chỉ những chàng trai dù biết đối phương không thích bản thân, tỏ ra ghét bỏ nhưng vẫn bất chấp theo đuổi cô ta, bỏ công sức, tiền bạc, yêu thương chạy theo cô ta dù bị mọi người khinh rẻ (giống như chó chạy theo chủ ấy). Ngoài ra còn một nghĩa nữa : chỉ những người không có chủ kiến, phấn đấu chỉ chực chờ để nịnh hót, tâng bốc người khác...

Thẩm Tử Kiêu biện bạch nói: "Tui cái này căn bản không tính là nịnh nọt."

Ăn cơm xong về ký túc xá, Quý Nguyên Hi vừa thấy Giản Nhiên liền bắt đầu ồn ồn ào ào: "Giản Nhiên, ông xem diễn đàn trường chưa——"

Thấy Giản Nhiên xụ mặt, Quý Nguyên Hi nhanh trí ngậm miệng lại, cậu ta trao đổi ánh mắt với Thẩm Tử Kiêu, lúng túng nói: "Ông biết rồi à."

"Tui không hiểu nổi." Giản Nhiên nói, "Tui cùng Kiêu cẩu suốt ngày như hình với bóng, sao không có ai kêu tui với cậu ta đi lãnh chứng?"

Quý Nguyên Hi: "Có thể là vì ông với cậu ta giá trị nhan sắc không xứng?"

"Lăn đi." Thẩm Tử Kiêu mắng, "Đó chắc chắn là vì vừa nhìn qua liền thấy tui là thẳng nam nha."

Giản Nhiên không cần suy nghĩ, "Nhậm Thanh Lâm cũng là thẳng nam mà."

Thẩm Tử Kiêu nói: "Ông sao lại chắc chắn như vậy?"

Giản Nhiên cười lạnh: "Phí lời."

Giản Nhiên từ lúc đi nhà trẻ đã bắt đầu được tỏ tình đủ kiểu, mới bắt đầu đều là tiểu cô nương, đến cấp ba với đại học, liền có không ít con trai nói thích với cậu, mượn lời nói của nam sinh thời đó, loại hình như Giản Nhiên, trong nhóm gay tuyệt đối là cực phẩm bị người tranh giành.

Cho nên lúc được biết đối tượng liên hôn là một nam sinh, phản ứng đầu tiên của Giản Nhiên chính là xác định tính hướng của đối phương. Nếu mọi người đều là thẳng nam, vậy thì dễ, cảm tình có nuôi dưỡng như thế nào cũng chỉ là hữu nghị thuần khiết giữa nam sinh, đợi khi hạng mục vừa kết thúc, mọi người gặp gỡ và chia tay vui vẻ; nếu đối phương không thẳng, vậy lỡ như liên quan đến tình cảm, vậy thì phiền phức nhiều rồi.

Bởi vậy trước khi liên hôn, cậu đã nói với mẹ cậu đi hỏi rõ ràng. Về sau từ miệng ba Nhậm biết Nhậm Thanh Lâm hoàn toàn là dị tính luyến, cậu mới vui vẻ gật đầu.

20:57_2022-04-19