Sau Khi Linh Khí Trở Lại

Chương 21

Lúc này Triệu Húc nổi đóa chửi: “Tao chính là con trai duy nhất của Thứ sử Triệu Du. Tụi bây dám làm tổn thương tao, phủ Thứ sử sẽ không bỏ qua cho tụi bây, triều đình sẽ không bỏ qua cho tụi bây!”

Uiii, người này có địa vị lớn thế á?

Vốn A Điêu đang táng đởm vì sắp thành Người heo, chợt nghe thấy Triệu Húc nói lời này bèn giật mình. Cô oán thầm: Cái quái gì thế, xuất thân như vậy mà cũng bị bắt đến đây. Do cha anh dởm hay anh dởm?

Thứ sử này không có tài cán gì cả, tuyệt đối là dấu chấm hết, không có tương lai.

Ý nghĩ của A Điêu cũng chính là suy nghĩ của nhóm dị giáo này. Lão già nở nụ cười: “Thì ra cao quý như vậy, trái lại đã không lễ phép rồi. Nếu biết cha mày vô tích sự như vậy từ đầu, ngược lại kế hoạch ban đầu của chúng tao sẽ mạnh dạn hơn một chút. Giờ đây tình cảnh trói buộc chỉ đành vội vàng cúng kiếng. Tuy nhiên nếu huyết thống của mày cao quý như vậy…”

“Trước tiên chém năm* tay chân của nó!”

*Năm: tính luôn chân giữa.

Mặt lão già biểu lộ vẻ cùng cực và ra lệnh.

Triệu Húc muốn điên tới nơi, y cố gắng giãy dụa nhưng bị giữ lại. Tay cầm dao của bọn chúng vừa chém xuống là tay trái y đứt lìa.

Máu bắn tung tóe tại chỗ, do cơ bắp trên tay trái bị chặt đứt co thắt nên ngón tay vẫn còn cục cựa.

A Điêu chớp mắt, tránh được cảnh tượng chặt đứt, thế nhưng nghe được tiếng động đã làm cô nghĩ ngay tới bộ dạng đồ tể cắt móng giò theo giá ở chợ.

Tiếng kêu bi thảm tột cùng.

Đến khi chúng toan chặt cánh tay phải, điện thoại di động của lão già đột nhiên reo. Người bên kia như nói gì đó làm ông ta chau mày. Cúp máy rồi, ông ta nói với những người khác: “Tình hình có biến, phủ Thứ sử bên kia truyền tin nói đã tìm thấy dấu vết. Không biết làm sao mà người bên văn phòng Tư Mã bày ra động tĩnh không nhỏ, rất có thể tìm được bên này. Giờ đây đã không còn thời gian di chuyển, chúng ta phải đẩy nhanh tốc độ, cúng tế ngay luôn, không cần Người heo nữa, chắc ảnh hưởng không lớn.”

Triệu Húc cụt tay: “!!!!”

Ba người Chương Trình: “...”

A Điêu:?

Mặc dù thở phào nhẹ nhõm nhưng lão già họm hẹm này độc ác quá. Chả phải đã nói nếu không có Người heo thì thất bại là chắc à?

Năm người bị ném thẳng vào chum rượu lớn dựa theo vị trí đã được đặt tốt. Kế đó đám người bên lão già bắt đầu dùng hỗn hợp máu trên bàn đá bôi bôi vẽ vẽ.

Ngâm mình trong chum rượu bị rượu nồng nặc nhấn chìm đến bả vai, từ đầu A Điêu chỉ xem như bị ngâm mà thôi. Ấy vậy chờ đến khi hình ảnh thật về bàn thờ đẫm máu trên bàn đá được vẽ thành hình, những người này bắt đầu ngồi xếp bằng vào từng vị trí giao nhau của ngôi sao năm cánh, hai tay mở ra, dùng tay này giao tay kia bày thành một con đường nối liền do con người tạo ra hoàn chỉnh, phù hợp với toàn bộ trận đồ.

Cảnh này khiến A Điêu giật thót: Cô nhớ lại hình như trong một quyển tài liệu có đề cập linh khí đời thứ nhất sẽ có một thứ gọi là Ngũ Hành Giáo.

Đời đầu tiên ấy, Cổng Linh Hồn và Thực Thể Gieo Linh là tài nguyên quan trọng và cơ bản nhất. Các thế lực hoàn toàn không có sức cưỡng lại trước hai loại tài nguyên này. Thế lực nhà nước mạnh nhất, nắm giữ phần lớn tài nguyên, dùng lực lượng tổng hợp đối kháng với ma quỷ; ấy nhưng thế lực tà ác lại sinh ra và phát triển trong khe hở. Để theo đuổi sự trợ giúp mạnh mẽ từ Cổng Linh Hồn, bọn chúng đã sáng tạo ra rất nhiều phương pháp cúng tế dị đoan đa dạng, và có khả năng thứ hiện tại cũng là một loại trong đó.

Ít nhất cô nhận ra ngôi sao năm cánh màu xanh trên nền đen, nhớ lại đây là biểu tượng của Ngũ Hành Giáo.

Thật sự loại cúng tế này sẽ triệu hoán ra Cổng Linh Hồn?

Chẳng lẽ Cổng Linh Hồn sẽ bị năm người bọn họ cùng với 23 đứa trẻ hấp dẫn sao?

Cái này thuộc về loại quy tắc nào?

Trong nỗi nghi hoặc, A Điêu phát hiện trên thân chín người đã bắt đầu phóng thích từng luồng linh khí.

Quả nhiên, bọn họ đã từng hấp thu linh khí, những linh khí này mang theo một ít màu đỏ như máu, tiêu tán trên mặt đất vì nhanh chóng bị trận đồ trên mặt đất hút vào.

Chương Trình và những người khác nhìn lăm lăm vào trận đồ trên mặt đất, họ nhận ra nó đang phát sáng, không, phải nói là nó dần đốt cháy.

Đợt đốt cháy bắt đầu, nhiệt độ của rượu tăng lên đôi chút, hâm rượu nấu ếch xanh?

A Điêu đang nghĩ như vậy đã dần dà cảm thấy có gì đó không ổn.

Trong rượu này có thứ gì đó!!

Có thứ sống.

Mịn màng, nhun nhúc, bơi trong rượu, và sau đó leo lên sát hệt một con chuột ngửi thấy mùi dầu vừng, dọc theo làn da… từng tấc lại từng tấc leo lên người cô.

Chẳng bao lâu từng con sâu hiện ra trên da cổ năm người.

Lít nha lít nhít, bò về phía thất khiếu của bọn họ.

Không chỉ họ, 23 đứa trẻ kia cũng thế. Bọn chúng đau đớn lắm, phát ra tiếng khóc vừa yết ớt lại xen nỗi sợ hãi nhưng lại chẳng có nơi trống nào để tránh né…

Triệu Húc thảm nhất, vết thương cánh tay gãy của y đã bị đám sâu này chui vào. Đớn đau lên tới đầu làm y điên cuồng lay động, khuôn mặt méo mó.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Chương Trình và những người khác trắng ởn, trong khi A Điêu... lại khóc.

Khóc đến độ nước mắt giàn giụa như mưa.

“A, sâu, nhiều sâu quá! Sâu đáng sợ quá… Đau quá, đau quá đi.”

Ban đầu Chương Trình chỉ thấy đám sâu này ghê gớm, nhưng gã lại nhận ra A Điêu khóc lả còn đáng sợ hơn.

Đã chết đến nơi mà con nhóc đó còn diễn kịch?

Tận tụy như vậy?

Khác với ba người Triệu Húc, Chương Trình là người lăn lộn trong xã hội từ sớm, sinh ra để làm sát thủ, khả năng sinh tồn vượt xa những người này. Trông thấy đám sâu này hằm hè trực tiếp tới sinh tử, gã đột nhiên khẽ la một tiếng, ngay sau đó tung ra hơi sức đã chuẩn bị!

Xoạt! Gã muốn vọt ra khỏi cái chum…

A Điêu đang khóc thấy được thì đôi mắt lóe sáng, dựa vào anh đó đại ca! Xông lên!

Cô dường như đặt hy vọng vào “kẻ thù” lúc đầu này?

Nhưng ngay lúc Chương Trình bùng nổ.

Đằng sau gã có một tên dị giáo lao tới, vỗ một chưởng lên vai gã.

Phụt, máu thịt vai trái bắn tung tóe và xương nứt vang đã làm Chương Trình Trình đau đớn tột cùng, nhưng một tay gã đã thoát khỏi sợi dây thừng.

Ghê gớm, có thể thấy được người này biết kỹ thuật tháo dây.

Một tay khác của Chương Trình thoát ra từ bên khác, nhanh chóng chọt vào mắt tên tà dị giáo này.

“A!” Tên dị giáo kêu thảm thiết, ôm mắt đau đớn cuộn tròn. Chương Trình nắm lấy mép chum sắp vọt lên tới nơi. Dẫu hai chân bị trói, gã vẫn đạp đủ sức, theo đà muốn đạp phá banh cái chum rượu lớn này.

Song, đám dị giáo này đã chuẩn bị từ lâu. Ngay lúc Chương Trình bùng nổ, tất cả bọn chúng xông hết tới, có hai người tiến lên và ấn vào vai Chương Trình kịp thời, một người khác lại dùng điện giật vào cổ Chương Trình từ phía sau. Xì xì xì!

“Ngoan ngoãn để giáo tao hiến tế đi!”

Dòng điện siêu mạnh khởi động, Chương Trình ngay lập tức bị điện giật tới mức mắt nổ đom đóm, toàn bộ hành động cả người đã tiêu tan... nhanh chóng mềm nhũn.

Toang!

Xoạt, gã một lần nữa bị nhấn vào chum rượu quay cuồng, thất bại của gã cũng là nỗi tuyệt vọng của đám người Triệu Húc.

Nhưng ngay tại thời điểm này, ầm!

Một chum rượu lớn khác đột nhiên bị phá toang, bị nổ tung.

Đó là Trần A Điêu!

Chương Trình sốc.

Không ai cảnh giác cũng như lường trước nổi.

Khoảnh khắc chum rượu lớn nổ tung, bồn cầu đập nó nổ đã được A Điêu thu vào trong cơ thể, những người khác hoàn toàn không thấy sự tồn tại của nó.

Chương Trình không thể đọc ra làm sao con nhỏ này phá nổ được chum rượu lớn, chẳng lẽ nó còn mạnh hơn mình, cưỡng chế đạp phá luôn chum rượu lớn?

Không thể nào, sức mạnh mà nó đã thể hiện trước đó không bằng chính mình.

Chương Trình không hiểu, song, gã cũng nhận ra rằng một phút trước khi con nhóc ra vẻ này khóc, thật ra nó đang làm bộ.

Ùn ục, chất lỏng phun tung tóe chảy xuống, ngón tay từ hai tay bị trói ra sau của A Điêu đã lấy được mảnh vỡ nhọn lểu của cái chum. Cô gấp gáp cắt dây thừng và cắt được một chỗ đứt ngay sợi dây.

Chín người đang ngồi biến sắc dữ dội, lão già hét lên giận dữ: “Đè nó xuống!”

Đám dị giáo kia phản ứng lại, đồng loạt vọt về phía A Điêu.

Nhưng A Điêu đã liên lạc với bồn cầu trong cơ thể.

Khởi động: Kỹ năng một cú đấm nhỏ của người ta đập chết bạn!

Năng lực niệm tăng liên tục lên 1,100 từ trước đã bị trực tiếp khấu trừ 100 điểm, còn lại 1,000 năng lực niệm.

Ùng, một nơi trong cơ thể tuôn ra năng lượng nóng bỏng và mạnh mẽ, thẳng thừng tưới lên toàn bộ cơ thể, cơ bắp toàn thân nổi phồng, sức mạnh toàn thân bùng nổ. Ầm!

Dây thừng đứt, A Điêu rảnh tay đã nắm lấy mảnh vỡ cái chum lớn nhất trên mặt đất, nhảy lên, cơ thể xoay người theo tư thế chuyển động nào đó và dùng sức vung cổ tay lên... Kỹ xảo ném một tay này không tồi, nó bay sang ngang với đường vòng cung, thế nhưng nào có phải để tấn công những tên dị giáo đang chạy như bay mà lại nện vào chum rượu lớn của Lưu Quang gần chỗ cô nhất.

Bang bang!

Trâu bò!

Một đường vòng cung chính xác đập vỡ bốn cái chum rượu, ngay cả chum rượu của Chương Trình cũng nổ tung, bốn người này thành công thoát khỏi chum. Đồng thời theo đà nổ tung có đám sâu độc bí ẩn cũng bay theo dòng rượu, văng lên người đám dị giáo này.

Đừng nhìn đám giáo đồ này bày ra bộ dạng sùng đạo mà tin, khi đám sâu bí ẩn rơi vào người, chúng đã dọa cho đám thân người chó má này chấn động. Đám dị giáo nào còn bận tâm đ ến A Điêu, thay vào đó chỉ lo điên cuồng khủng hoảng quăng ném, cố gắng hất bọn sâu này ra.

Nhất thời chúng không thể đi tới cũng chả ngăn nổi A Điêu đang lao vào cái bàn chỗ tảng đá lớn… Cô xông vào đánh úp 9 người già?

Không, khi lão già nhìn thấy A Điêu xé rách băng keo cá nhân trước đó đã được dán cho tốt, để lộ ra vết thương lấy máu khi trước, ông ta đã hoảng sợ tới mức hét to: “Con nhóc này muốn phá trận pháp, thúc giục linh khí, tăng nhanh tốc độ tạo trận, nhanh lên!”

Đáng chết, con nhóc quê mùa này hiểu trận pháp?

Chín người bọn họ vừa vào vị trí, bản thân linh khí ngay lập tức hình thành hệ thống vận chuyển năng lượng cùng với trận bàn. Họ muốn mạnh mẽ thoát thân đi gϊếŧ A Điêu là chuyện chẳng thể, thế là họ đành tăng nhanh quá trình trận pháp hình thành nhưng cơ thể không di chuyển được trong phút chốc.

Bây giờ chỉ có thể dựa vào đám tay sai bắt lấy A Điêu.

Trên thực tế, trận pháp này bây giờ chỉ là một nửa không đầy đủ bởi vì nó không thành công. Tuy nhiên nó thực sự đã thành hình, ít nhất là bây giờ đường tơ máu trong trận đã bị đốt cháy bằng sạch, tại sao vẫn cần năm người A Điêu?

Cùng lắm chỉ vì muốn dùng linh khí năm người thay thế linh khí mà bọn họ cần trả giá mà thôi. Nhằm tránh hao tổn linh khí của chính mình, lúc này bọn họ mới cần năm người thay trận.

Bây giờ năm người đều thoát khỏi chum rượu lớn, chín lão già không thể không dẫn dắt trận pháp vận chuyển.

Linh khí bị thúc giục phóng ra rồi được dẫn vào tơ máu thì ầm một tiếng!

Ánh sáng đỏ như máu của trận bàn bộc phát, bàn đá bắt đầu chuyển động... Mỗi khi nó chuyển động ở một góc độ nhất định, mọi người cảm thấy linh khí trong cơ thể như bị quyến rũ. Đồng thời đám sâu bí ẩn trên mặt đất hít vào đám linh khí này xong sẽ ngay lập tức mập lên rất nhiều.

Ở phía bên kia, 23 đứa trẻ chẳng thoát khỏi đám sâu, bọn chúng đang điên cuồng bò vào lỗ mũi, tai và thậm chí có cả miệng của bọn trẻ. Đoạn, chúng chui ra, leo lên trận đồ hiến tế đầy tơ máu, nhào vào đám máu vừa bị đốt tạo thành một phần của trận đồ.

Mỗi lần chúng chui vào chui ra đều làm sức sống của đám trẻ này khô héo... Tính mạng của tụi nhóc đang héo mòn nhanh chóng.

Có lẽ khoảng cách tới cái chết chỉ chênh nhau trong gang tấc!

Rầm! Một dị giáo bị Lưu Quang quật ngã, xì xì, máu tươi phun điên cuồng; Chương Trình nhanh chóng cắt cổ một tên dị giáo; dây thừng của bốn người Lưu Quang đều bị cắt đứt, họ vừa thoát thân đã phản kích.

Ít nhất họ đã phản công, cố công chém gϊếŧ vài tên dị giáo. Nhưng Triệu Húc bị cụt tay là một kẻ hèn nhát, y vừa thoát ra đã chạy như điên ra ngoài thừa dịp đám người dây dưa với bên dị giáo.

Đồ chó!

Cả hai bên cực kỳ ghét y.

Thế mà đột nhiên Triệu Húc quỳ xuống, phát ra tiếng kêu đau đớn.

Bởi vì có con trùng bò lên đùi của y. Sau khi hút linh khí và máu trong trận pháp, bọn nó mạnh hơn nhiều so với trước đây, đã có thể chui thẳng xuống từ lớp da đi vào cơ thể.

Triệu Húc cảm giác được hai chân của mình bị bọn nó chui vào gặm nhấm.

Không chỉ có y, toàn bộ ai nấy cũng như thế.

Ngoại trừ 9 người bên lão già, tất cả những người còn lại trong trận đồ đã bị đám sâu này leo lên. A Điêu cũng không ngoại lệ, bắp chân sau khi bị sâu chui vào đã thấy đau đớn khó kìm lòng được. Bịch, cô cũng ngã xuống đất y thế, ước gì chặt đứt lìa chân mình, tuy nhiên lúc này cô còn cách trung tâm của bàn đá một mét.

Thế là quỳ xuống đất rồi, cô ra sức bổ nhào về phía trước, đặt bàn tay chảy rất nhiều máu lên trên ngôi sao năm cánh màu đỏ máu ở trung tâm bàn đá, gấp gáp bôi máu tươi lên đó…

Cô đang thay đổi bản đồ máu!

Sâu ngày càng nhiều, ngày càng có nhiều con xé rách da thịt của họ.

“Cứu chúng tôi!”

“A!”

Có lẽ đám người dị giáo này chưa từng nghĩ mình cũng sẽ trở thành một vật tế. Thế nhưng ngay từ đầu bọn chúng không phải là thật, rồi biến cố đột ngột thế nào để thành tình hình trước mắt thành cảnh này… Bọn người lão già nào thấy mình có lòng dạ độc ác.

Dù sao những người dị giáo này vốn là vật tế trong kế hoạch B bí mật.

Ngón tay của ông già cục cựa, nhấn nút đồng hồ trên cổ tay. Khi nhấn nút này rồi sẽ triệu tập được giáo đồ canh gác bên ngoài cũng như giáo đồ ở gần đây tới giúp đỡ.

Ông ta cảm thấy con nhóc kia sẽ làm hỏng chuyện lớn!

Hết lần này tới lần khác chính lão già không thể động đậy được, chỉ biết trơ mắt nhìn A Điêu đã bị sâu chui vào hai chân rồi mà còn nhanh chóng dùng máu bôi lên… vật tổ?

Tốc độ quá nhanh, nó là đồng nghiệp Đạo sĩ?

Bây giờ còn có người làm nghề này?

Xung quanh ngôi sao năm cánh được cô vẽ lên một hình ngọn lửa. Vẽ xong, ngón tay của cô rơi bên trong ngôi sao năm cánh, nhưng tại thời điểm này tốc độ vận chuyển của bàn đá đã gần xong một đường toàn vẹn.

Nói thế nào cô cũng là người Đạo phái. Lão đạo sĩ không làm việc đàng hoàng, trái lại có yêu cầu rất cao với cô về mặt này. Thế nên cô không những biết vẽ một ít bùa chú, còn biết cái gọi là Đại Chu Thiên trong hiến tế có ý nghĩa gì.

Sau Chu Thiên, trận thành.

Mọi người cảm thấy mặt đất rung động, cũng nhìn thấy các vết nứt dày đặc xung quanh phần đất liền, một lượng lớn linh khí gào thét chui ra.

Trời ạ!

Thật sự có Cổng Linh Hồn?