Mẹ Hoa Trạch lườm ông chồng mình nghĩ thầm không cần chờ ông nhắc.
Hôm nay đón cháu nội ngoan về, tâm trạng bố mẹ Hoa Trạch rất vui ăn thêm mấy bát cơm.
Có cháu thì quên con, Hoa Trạch Tề ăn cơm xong thì bị bố Hoa Trạch đuổi đi làm để hai ông bà ở nhà chăm cháu.
Hôm nay Cổn Cổn đang phơi nắng trong vườn hoa thì nghe Hỏa Hỏa lo lắng nói: "Cổn Cổn, Cổn Cổn cậu sắp bị ra rìa rồi, bố cậu đón con trai khác về rồi!"
Cổn Cổn hoang mang luống cuống ôm Hỏa Hỏa chạy như bay đến nhưng vẫn hơi chậm.
Hỏa Hỏa giục cậu: "Nhanh lên chúng ta phải về trước đánh phủ đầu không cho tên kia được mọi người yêu thương, chúng ta phải bắt nạt hắn để hắn sinh con cho cậu!"
Cổn Cổn rất nghe lời Hỏa Hỏa nhanh chân chạy về nhà, hai mắt còn ướt sũng giống con chó nhỏ bị bỏ rơi.
Đúng như dự đoán, cậu vừa vào cửa đã thấy bà nội ôm một đứa trẻ khác dỗ dành.
"Ầy, cháu ngoan của bà nội đau lắm không?" Mẹ Hoa Trạch đau lòng nhìn cháu trai lớn.
Cổn Cổn không được ai để ý thì bắt đầu khóc thút thít, có phải bố với ông bà nội không cần cậu nữa không, hức...
Hoa Trạch Tề nghe thấy tiếng khóc thì ngó ra ngoài cửa thấy Cổn Cổn ôm con chuột lang đứng khóc thút thít sau cửa, ông vội vàng đi đến ôm lấy cậu bé.
"Cổn Cổn nhà mình sao vậy nè? Sao lại khóc thút thít thế, ai bắt nạt con cứ nói với bố, bố trả thù cho con."
Cổn Cổn dụi mắt nhìn ông đáng thương nói: "Bố có con trai khác rồi có phải không yêu con nữa không, Cổn Cổn có phải đi trại trẻ mồ côi không?"
Bố Hoa Trạch: "?" Ông ấy không nghe nhầm chứ, cháu trai ông ấy vừa nói phải đi trại trẻ mồ côi?
Mẹ Hoa Trạch thả Hoa Trạch Tú về xe lăn bế lấy Cổn Cổn trong ngực con trai mình dịu dàng dỗ dành: "Sao mà thế được, Cổn Cổn đáng yêu như này, có đi trại trẻ mồ côi thì người đi là bố con chứ, Cổn Cổn không đi đâu hết nha, con còn có ông bà nội với anh trai nè."
Hoa Trạch Tề: Thôi được rồi, tôi bị tổn thương quen rồi...
Cổn Cổn tròn mắt hoang mang, thì ra cậu không cần đi trại trẻ nha, Hỏa Hỏa lừa người, cậu tức giận véo tai chuột lang.
Hỏa Hỏa bị đau kêu ầm lên: "Cổn Cổn, đau! Đau quá, đừng véo nữa mà!"
Cổn Cổn: Hừ ╯︿╰ lần này tha cho cậu.
Cổn Cổn ôm cánh tay bà nội nũng nịu: "Bà nội tốt nhất, ông nội cũng tốt nhất."
Mẹ Hoa Trạch dẫn Cổn Cổn tới cạnh Hoa Trạch Tú: "Cổn Cổn, đây là anh trai con, anh con tên là Hoa Trạch Tú, sau này con với anh sống chung yêu thương hòa thuận nha."
"A Tú, đây là em trai con, nhỏ hơn con hai tuổi, tên thật là Hoa Trạch Nhạc, tên gọi nhà là Cổn Cổn, cháu với em trai yêu thương nhường nhịn nhau có biết chưa."
Cổn Cổn chớp mắt nhìn anh trai nhặt được bất đắc dĩ gật đầu đồng ý.
Hoa Trạch Tú mặt không cảm xúc gật đầu, trong lòng đã sớm ghi thù với bố, xem tuổi đứa em trai nhặt được này rõ ràng bố anh đã nɠɵạı ŧìиɧ, anh sẽ giúp mẹ đòi lại cả vốn lẫn lãi, đứa con riêng này cũng đừng mong sống tốt.
Hỏa Hỏa vội kêu: "Cổn Cổn bắt nạt hắn đi, hắn là con bố cậu đó, sau này nhiệm vụ của cậu là ngủ cùng hắn đẻ con cho hắn!"
Cổn Cổn nghe thế thì giơ bàn tay nhỏ bé ra vỗ đầu Hoa Trạch Tú.
Đe dọa nói: "Sau này em bắt nạt anh, anh phải hứa không được trả thù em! Không thì, không thì em không cho anh đồ ăn vặt đâu!"
Cổn Cổn nhớ Hỏa Hỏa nói bắt nạt người khác thì người ta mới đẻ con được.
Hoa Trạch Tú sờ nơi vừa bị cậu chạm vào trong ánh mắt có sự khác thường, thằng em trai nhặt được này thơm quá, đầu ngón tay cũng có mùi thơm của sữa.
Anh rất thích mùi này nên gật đầu cười với Cổn Cổn.
Cổn Cổn rất hài lòng với biểu hiện của anh trai mình, cười tươi với anh.
Ông bà nội nhìn hai đứa trẻ hòa thuận với nhau thì cũng vui mừng bật cười, có thể thấy Tú cũng rất thích Cổn Cổn, còn thân với cậu bé hơn cả họ.
_______
Ba ngày sau.
"Hoa Trạch Tề, con đã tìm nhà trẻ cho Cổn Cổn chưa?" Mẹ Hoa Trạch ôm Cổn Cổn liếc mắt hỏi con trai.
Hoa Trạch Tề: "Tìm rồi ạ, nhà trẻ quốc tế ngay bên cạnh công ty nhà mình."
Cổn Cổn nũng nịu: "Con muốn học chung trường với anh cơ."
Mẹ Hoa Trạch: "Ấy không được đâu, anh trai con hơn năm nữa mới đi học được."
Chân Hoa Trạch Tú phải dưỡng thương hơn năm nữa mới khỏi hoàn toàn, họ cũng không muốn cháu trai vừa phải đi học lại vừa phải trị liệu, như thế sẽ rất mệt mỏi còn không bằng mời gia sư tới dạy.
Cổn Cổn bĩu môi không vui: "Vậy để anh đi nhà trẻ đi, con đi thì anh cũng phải đi!"
Hỏa Hỏa: "Cổn Cổn tuyệt vời, cứ thế bắt nạt bố nam chính đi."
Cổn Cổn đắc ý nhìn Hoa Trạch Tú.
Hoa Trạch Tú cười nhếch mép: Em trai dùng ánh mắt lóng lánh nhìn mình là vì vui à?
Sau khi bố cho anh xem bản xét nghiệm ADN giữa cậu với mẹ thì anh mới biết Cổn Cổn là em trai ruột của anh cho nên thái độ đối với cậu cũng thay đổi hẳn, giờ anh nhìn Cổn Cổn chỗ nào cũng đáng yêu.