Sự tình rất lớn, nhưng mọi người dường như đều bị điếc, tất cả đều coi như không biết chuyện này, ngày hôm sau nên ghi âm.
Lúc nghỉ ngơi giữa hiệp, Khương Ngọc Doanh nhận được wechat của Lâm Lan, tiểu cô nương quá nhàm chán, muốn tìm người nói chuyện, vừa vặn Khương Ngọc Doanh cũng có vấn đề muốn hỏi cô, liền cùng cô tán gẫu vài câu.
Doanh công chúa nhỏ: “Hỏi em một câu hỏi.”
Em bé đáng yêu: “Chị dâu nói đi.”
Hãy theo dõi và đón đọc các bộ truyện của team nhé.
Doanh công chúa nhỏ: "Chị có một người bạn, phải, là bạn của chị, cô ấy vô tình hôn với một người đàn ông. Sau đó, người đàn ông đã cho cô ấy một thẻ vàng, em có nghĩa là gì?”
Em bé dễ thương: [!!!!! ]
Em bé đáng yêu: Chị dâu, bạn bè của chị chắc chắn đã gặp một người đàn ông cặn bã! Hơn nữa là một tên cặn bã, là loại không muốn chịu trách nhiệm, muốn dùng tiền đứt bạn bè của chị.”
Doanh công chúa nhỏ: [...]
Em bé dễ thương: “Chị dâu có một câu, em phải nói thật, ánh mắt bạn chị thật không tốt sao? Làm sao có thể cùng cặn bã nam thân đây? Không phải cô ấy có vấn đề với đầu, phải không?”
Khương Ngọc Doanh trợn trắng mắt, em mới có vấn đề.
Doanh công chúa nhỏ: "Bạn chị nói đó là một sai lầm.”
Em bé đáng yêu: [Hiazzz… Chắc chắn bạn của chị đã chịu cú sốc rất lớn.]
Em bé dễ thương: "Chị dâu, nhưng người này là bạn của chị, chúng ta cũng không thể đánh giá nhiều, dù sao, hãy nhớ một câu.”
Doanh công chúa nhỏ: [Những gì? ]
Em bé dễ thương: [Tránh xa những người đàn ông cặn bã hạnh phúc suốt đời.]
Khương Ngọc Doanh không nghe vào lời khác, những lời này xem như nghe vào, đúng, rời xa cặn bã nam hạnh phúc cả đời.
Sau khi ghi hình xong, cô trở về Nam thành, đầu tiên là về nhà cũ gặp ba mình, sau đó đi đến một căn hộ khác dưới tên cô.
Cuộc sống này kéo dài một tuần, đến đầu tháng 12.
Trong lúc đó Lâm Thần Khuynh một lần cũng chưa từng lộ diện, chỉ là thỉnh thoảng phân phó Cao Ký đem hành trình của anh nói cho Khương Ngọc Doanh, rõ ràng nhìn như là đang báo bị, nhưng rơi vào trong mắt Khương Ngọc Doanh, nhìn thế nào cũng giống như kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Hơn nữa là kɧıêυ ҡɧí©ɧ cỡ lớn.
Hãy theo dõi và đón đọc các bộ truyện của team nhé.
Tôi rất bận rộn, người thân trước kia căn bản không tính.
Đó là một sai lầm.
Đưa thẻ vàng cho cô là tôi đã trả tiền cho sai lầm của mình.
Thấy cô như vậy, tôi cũng không cần phải để ý tới cô.
Khương Ngọc Doanh mỗi lần nghĩ đến đây, đều hung hăng chọc vào ảnh chụp của Lâm Thần Khuynh vài cái, cẩu nam nhân anh được, anh có loại cả đời đừng gặp tôi.
Thật ra Lâm Thần Khuynh không phải không gặp cô, là ở công ty chi nhánh bên Chicago đã xảy ra tình huống, có chút nghiêm trọng, cần anh tự mình đi giải quyết.
Vốn tưởng rằng ba năm ngày có thể giải quyết tốt, ai ngờ một tuần mới giải quyết xong, ngày trở về Nam thành anh liên tiếp mở ba cuộc họp, thật vất vả khi hội nghị chấm dứt dự định về nhà, dự án thành phố C lại xảy ra vấn đề.
Chờ hoàn toàn bận rộn về nhà gặp Khương Ngọc Doanh mới biết được, cô đã xuất ngoại rồi.
Khương đại tiểu thư tâm tình không tốt giải áp phương thức chính là mua mua mua, lần này so với lần nào cũng nhiều hơn.
Lâm Lan thấy tâm tình cô không tốt, dựa theo ý muốn dời đi sự chú ý của cô, bắt đầu kéo đông kéo tây.
"Chị dâu, người bạn kia của chị thế nào rồi? Tên cặn bã kia không nói gì sao? ”
Khương Ngọc Doanh ngữ khí mập mướt nói: "Không. ”
Lâm Lan kinh ngạc: "Tại sao? ”
Khương Ngọc Doanh: "Cặn bã nam chạy trốn đi. ”
"Chạy rồi?" Lâm Lan chấn động: "Đàn ông bây giờ thật sự là chó, hôn xong chạy cũng quá thiếu đạo đức. ”
Tiếp theo cô lại nói: "Nhưng mà, anh trai em không phải người như vậy, chị dâu chị yên tâm, anh trai em tuyệt đối không dám ngốc nghếch như vậy. ”
Nói xong nhớ tới tiểu thư khuê các không thể nói tục, vui tươi phun ra đầu lưỡi.
Khương Ngọc Doanh liếc cô, vẻ mặt muốn nói muốn thôi, tiểu cô nương, anh trai em chính là tên cẩu cặn bã kia nha.
Lâm Lan: "Không đúng, cặn bã bỏ chạy, bạn chị cứ để mặc anh ta chạy sao? ”
"Bằng không tùy tiện?"
"Đuổi theo nha."
"Đuổi kịp thì sao?"
"Đánh nha." Lâm Lan móc kính râm lên sống mũi, "Nếu là em a, nhất định phải đánh anh ta, làm cho mẹ anh ta cũng không nhận ra anh ta luôn. ”
Khương Ngọc Doanh chậm rãi vươn ngón tay cái ra, "Nữ hiệp. ”
Lâm Lan lắc đuôi ngựa: "Khách khí. ”
Bất quá Khương Ngọc Doanh quả thật được truyền cảm hứng, là cẩu nam nhân hôn cô, cô dựa vào cái gì muốn chạy?
Lỗi này là do anh gây ra, muốn đi cũng phải là cô đi.
Hãy theo dõi và đón đọc các bộ truyện của team nhé.