Người đàn ông mím môi, đôi tay đặt lên thắt lưng, mãi mà không có động tác kế tiếp.
Lâm Đan có chút không kiên nhẫn: “Một người đàn ông như anh dông dài làm gì? Nhanh lên!”
Người đàn ông hít sâu một hơi, nhìn cô, cạch một tiếng cởi thắt lưng bên hông ra.
Ánh mắt Lâm Đan nhìn chằm chằm phía dưới người đàn ông, khiến hắn cảm thấy không khỏe.
Người đàn ông vẫn lấy điểu ra, Lâm Đan nhướng mày, nghĩ thầm: Thứ này không nhỏ.
Người đàn ông bị cô nhìn chằm chằm ước gì lập tức kéo quần lên, nhưng hắn nhịn xuống.
Lâm Đan đeo bao tay đi tới đứng yên trước mặt hắn khoảng 1 mét, vươn tay nắm lấy côn ŧᏂịŧ của người đàn ông kiểm tra.
“Bắt đầu không cứng từ khi nào?”
Ánh mắt người đàn ông nhìn sang bên cạnh: “Đã mười lăm năm.”
Lâm Đan nhìn về phía hắn, biết mình gặp người bệnh rất giỏi nhẫn nhịn.
Mười lăm năm cho tới bây giờ, nói lên hắn đã đi khám không ít bác sĩ.
“Làm phiền anh nằm trên sô pha, tôi phải cẩn thận kiểm tra một lát.”
Người đàn ông mím môi, kéo quần nằm trên sô pha, Lâm Đan nhíu mày kiểm tra côn ŧᏂịŧ của hắn.
Dưới trạng thái mềm, côn ŧᏂịŧ của hắn khoảng hai mươi centimet, lột ra tuyệt đối là cự vật.
Màu sắc của côn ŧᏂịŧ thiên về phấn hồng, không có mùi lạ, qυầи ɭóŧ sạch sẽ.
“Tiên sinh, buổi sáng côn ŧᏂịŧ có cương cứng không?”
Người đàn ông lắc đầu, Lâm Đan tiếp tục kiểm tra.
“Lần sinh hoạt cuối cùng là khi nào? Lúc trước từng có mấy năm kinh nghiệm sinh hoạt?”
Người đàn ông hắng giọng, có vẻ mất tự nhiên: “Lần sinh hoạt cuối cùng là mười lăm năm trước…”
Lâm Đan khẽ gật đầu: “Trong khoảng thời gian này có từng lên giường với phụ nữ không?”
Gương mặt người đàn ông âm trầm, lắc đầu, mình như vậy tìm phụ nữ kiểu gì?
Lâm Đan nhìn biểu cảm của người đàn ông bĩu môi trong lòng, tiếp tục kiểm tra tinh hoàn của anh.
Bề ngoài nhìn qua không có bất cứ vấn đề gì, nhưng mình đùa nghịch điểu của anh lâu như thế, nếu là người đàn ông bình thường đã sớm có phản ứng sinh lý.
Lâm Đan suy nghĩ mấy giây, lại hỏi anh mấy câu.
Người đàn ông đối đáp trôi chảy, Lâm Đan chậm rãi đứng thẳng người, cởi bao tay ra:
“Tiên sinh, tôi cần xem ảnh và đơn khám bệnh của ngài lúc trước…”
Đợi một lát, người đàn ông lấy thứ Lâm Đan cần tới, bởi vậy có thể thấy được, người đàn ông tốn không ít tâm tư vào trong trị bệnh của mình.
Lâm Đan xem một đống số liệu trong lòng hiểu rõ, đặt đồ xuống: “Tiên sinh, tôi có thể chữa khỏi bệnh này cho anh, nhưng cần tốn một chút thời gian.”