Nhật Ký Của Thanh Lãnh Sư Tôn

Quyển 2 - Chương 1: Sư tôn, cảm giác quỳ có dễ chịu không?

Chương 1: Sư tôn, cảm giác quỳ có dễ chịu không?

Ma Giới

Trong ma điện vàng son lộng lẫy.

Ma tôn Triệu Phượng Vũ ngồi ngay ngắn trên ngai vàng duy nhất của ma điện, toàn thân hắn mặc áo bào màu đen lộng lẫy, dáng vẻ thẳng tắp, mái tóc dài màu bạc của hắn xõa tung trên vai, đôi mắt phượng hẹp dài, con ngươi vàng óng đang nhìn chăm chú vào người quỳ trước mặt.

Người quỳ không phải ai khác, chính là sư tôn trước đây của hắn, Vương Tề Ngô.

"Sư tôn, cảm giác quỳ có dễ chịu không?" Giọng nói của ma tôn Triệu Phượng Vũ cực kỳ lạnh.

Vẻ ngoài của Sư tôn Vương Tề Ngô rất đẹp, ngũ quan xinh đẹp, môi hồng răng trắng, thanh cao thoát tục không mồ hôi, da dẻ trắng nõn như ngọc, đôi mắt hoa đào không lộ vẻ quyến rũ, ngược lại nhìn lạnh lùng đến mức đẩy người cách xa ngàn dặm. Toàn thân y là áo trắng, quỳ gối trong ma điện, thái độ đầy khuất nhục.

"Sư tôn, bản tôn đang hỏi ngươi đó?" Ma tôn Triệu Phượng Vũ thấy sư tôn của hắn rất lâu không mở miệng, hắn lại càng thích thú trêu ghẹo nói.

Hắn còn nhớ rõ, nhiều năm trước, sư tôn hắn thường xuyên nói hắn ngang bướng không chịu nổi, phạt hắn quỳ trước mặt mọi người. Nhưng hôm nay, đúng là trời đất xoay chuyển.

"Triệu Phượng Vũ, ngươi đã rơi vào ma đạo cũng thuận lợi làm được ma tôn, vì sao phải đối xử với sư tôn của ngươi như vậy? Là vì trả thù sao?"

Sư tôn Vương Tề Ngô lạnh lùng mở miệng, y giữ nguyên tư thế khó xử, không phải y thích quỳ, thích cúi đầu, mà thật ra là y bị tên nghiệt đồ Triệu Phượng Vũ này thực hiện chú bất động, tu vi của y không bằng ma tôn Triệu Phượng Vũ, tất nhiên là không giải được chú bất động.

"Tất nhiên là vì trả thù."

Trả thù sư tôn ngươi trước kia bởi vì một vài chuyện nhỏ nhặt đã phạt ta, dùng roi quất ta, làm nhục ta khắp nơi. Ngươi nói ta ngang bướng không chịu nổi, khó thành người tài giỏi. Nhưng hôm nay, ta trở thành đấng tối cao của Ma Giới mà ngươi vẫn là một kẻ tu tiên bình thường ở giới phàm tục.

"Sư tôn, trước kia người làm gì với ta, ta sẽ trả lại ngươi từng chút một, nhất định khiến ngươi khắc cốt ghi tâm, mãi không quên được."

Ma tôn Triệu Phượng Vũ dứt lời, hắn đứng lên từ ngai vàng, đi mấy bước đến trước mặt sư tôn Vương Tề Ngô, cúi đầu đánh giá sư tôn hắn, sau đó hắn kéo mái tóc đen nhánh của sư tôn lên, mấy sợi tóc bị kéo trong tay buộc sư tôn phải ngẩng đầu lên, hai người đối mặt.

Chỉ nhìn nhau chốc lát.

Ma tôn Triệu Phượng Vũ lại cúi người xuống, hắn phả hơi nóng bên tai sư tôn Vương Tề Ngô, giọng nói lạnh lùng lại đầy từ tính, khẽ nói: "Sư tôn, ta sẽ làm bẩn ngươi đến cùng."