Trứng Mà Đòi Khôn Hơn Vịt!!!

Chương 39: Phiên ngoại 4: Cả nhà cùng nhau đi chơi!! (1)

Khi bốn bé con được năm tuổi, cả nhà Ngôn Mặc đã không còn ở chung để trông nữa, cả bốn đứa đều theo Ngôn Ngạn và Sở Nhạc đến sống ở căn tứ hợp viện gần đó, Ngôn Mặc và Bạch Cẩm trở về căn biệt thự của mình, còn lão Ngôn lại dắt ba Ngôn đi du lịch khắp nơi, hai ba tháng mới chịu quay về nhà một lần.

Ngôn Ngạn và Sở Nhạc đã hoàn toàn tiếp nhận thừa kế, kể cả tài sản của Ngôn Mặc cũng đã tiếp quản, thường xuyên xuất ngoại xử lý công việc, nên Ngôn Mặc hiện tại thỉnh thoảng đến công ty Giải trí Ngôn Tinh và ngồi đếm tiền xem lợi nhuận ra thì chẳng còn công việc gì nữa cả.

Đáng lẽ mỗi lần xuất ngoại, Ngôn Ngạn và Sở Nhạc đều phải dẫn cả bốn đứa về gia tộc, nhưng lần này hai người kia còn muốn hưởng thụ thế giới hai người, nên chỉ đành ném cả bốn đứa ở lại cho Ngôn Mặc trông.

Nhân dịp này, Ngôn Mặc dẫn cả bốn đi tham quan hiện trường quay chương trình giải trí đang hot gần đây của công ty, địa điểm là ở một sơn thôn hẻo lánh.

Chương trình này có tên là “Cả nhà cùng nhau đi chơi!!”, bao gồm một số gia đình nổi tiếng trong giới nghệ sĩ, cùng nhau nếm trải những cuộc sống dân dã khác nhau, hoàn toàn được phát sóng trực tiếp.

Sở dĩ mùa này chương trình hot như vậy là vì mời được ảnh đế La Dương, và tiểu kiều thê trong kim ốc của hắn.

Gọi là tiểu kiều thê trong kim ốc, là bởi vì sau khi lộ tin đã kết hôn, người bên ngoài chưa bao giờ thấy chân diện vị chị dâu này, bởi vì khu vực của họ sống là khu quân - chính được bảo vệ nghiêm ngặt, nên đừng nói đến tận mắt thấy, kể cả một tấm hình của chính chủ cũng không có, tất cả đều chỉ là suy đoán của cư dân mạng.

Cũng bởi vì có Trình đại lão tham gia nên Ngôn Mặc và Bạch Cẩm mới dắt theo mấy đứa nhỏ đến chơi chung, nhưng chỉ ở bên ngoài hậu trường không bước vào phạm vi phát sóng trực tiếp.

Phát sóng trực tiếp vừa được bật lên, hàng chục triệu fan đã đổ xô vào phòng phát sóng, ồn ào sôi nổi nghị luận cánh cửa tứ hợp viện trước mắt.

[Xuất hiện rồi, xuất hiện rồi!! Để chị em chúng tôi em người nào có thể khiến cho anh nhà chúng tôi mê như điếu đổ, đi đâu cũng cho người khác ăn cơm chó nào!!!]

[Còn giao thẻ lương ra nữa, lần trước có nhân viên đoàn phim tiết lộ anh nhà cả tiền ăn cơm cũng không đem theo!]

[Nghe như tình yêu đích thực:)) cũng không biết có thực không?]

[Nghe nói rất đẹp đó, còn không thể động tới nữa!!]

[Thôi bỏ đi!! Nhiều đại fan ra hầu tòa lắm rồi, bối cảnh không vừa được đâu! Bên ngoài đã gay gắt như vậy, trong nhà không biết sẽ quản nghiêm thế nào?!]

[Mấy con rảnh háng này, chuyện nhà của người khác bớt sân si lại!!]

[Haizzz, biết sao được! Người không được hạnh phúc thường nghĩ người khác cũng giống như họ!!]

[Tôi không biết có thực hay không? Nhưng chắc chắn chồng tôi ra ngoài tôi sẽ đưa cho anh ấy tiền tiêu vặt, đó là sự tôn trọng tối thiểu!!]

[Mấy đứa thích nói đạo lý thường sống như ***!!]

[Nói thì hay lắm, sao mấy người không nghĩ đến anh nhà mấy người bám lên cành cao?]

[Lầu trên cút đi!! anh nhà chúng tôi thiếu chút tiền này sao?]

[Các cô nói hay lắm!! Có thiếu tiền hay không thì tôi không biết, nhưng căn tứ hợp viện này không phải minh tinh bình thường có thể mua được đâu!]

[Những người ở trên có thể ngậm mồm vào xem chương trình được không?? Anh nhà lúc nào cũng khen vợ mình xinh đẹp dịu dàng, mấy người không tin thì kệ mẹ mấy người, mắc gì lên war quài vậy?]

[Dẹp hết đi cái đám fan bị chó dại cắn này!! Có để cho fan nhà người khác xem chương trình không hả?]

[Sao hả? Không nổi bật được nên chạnh lòng à?]

[Chạnh cái beep!!.......]

[........]

Trong lúc trên mạng còn đang đại chiến đùng đùng, khung cảnh bên đây cũng bắt đầu di chuyển, một nữ nhân viên trong tổ chương trình nhẹ nhàng bấm chuông cửa.

Người máy gia đình nhanh chóng hiển thị trên màn hình nhỏ trước cổng, mở to đôi mắt đen láy long lanh, hỏi, “Xin chào, mọi người là tổ chương trình à?”

Nữ dẫn chương trình mỉm cười dịu dàng, “Chào cậu, chúng tôi đúng là tổ chương trình, cậu có thể giúp chúng tôi thông báo cho chủ nhân của cậu không?”

“Được nha!!” Đôi mắt chibi chớp chớp, quay đầu lại gọi, “Chủ nhân nhỏ ơi!! Tổ chương trình đến rồi này!!”

Từ bên trong vang lên tiếng bước chân bịch bịch kèm theo giọng trẻ con thanh lảnh truyền đến, “Cậu giúp tôi mở khóa điện tử, tôi sẽ ra ngay!!”

Nghe đến đây, những bình luận dậy sóng trên mạng đều đồng loạt dừng lại, màn hình trống trơn.

Sau đó, một dòng chữ lẻ loi hiện lên

[Má ơi! Không thể nào!!]

[Đúng vậy, không thể nào!!]

[Mấy người điều tra kiểu gì vậy, rốt cuộc là anh ấy kết hôn khi nào? Không phải sau khi đạt được cúp ảnh đế mới kết hôn sao? Người ta đến cả con cũng có luôn rồi!!]

[Xin đính chính lại, không phải sau khi đạt được cúp ảnh đế mới kết hôn, mà là sau khi đạt cúp ảnh đế mới công bố đã kết hôn!]

[Không chỉ có con, mà con người ta còn có thể đi mua nước tương luôn rồi??!!!]

[Tôi nhất thời choáng váng, xin phép lag ba phút!!]

[Bình tĩnh chị em, để xem đã, nếu không phải con thì sao?]

[Đúng vậy, đúng vậy!!]

Tiếp đó, cánh cửa rộng lớn mở ra, một cái đầu nhỏ bù xù thò ra ngoài, gương mặt bạch bạch nộn nộn như búng ra sữa, lễ phép cúi chào, “Con chào các cô chú ạ!!”

“....Xin …. xin chào cậu bạn nhỏ!!”

Khu bình luận tiếp tục vắng lặng.

Sau đó, liền bùng nổ rồi!!!

[Trời mẹ, ngoại trừ nhìn qua có chút nghiêm, thì bản sao y hệt bản gốc rồi!!]

[Giống! quá giống!! Giống như hai giọt nước!!]

[Kiểu này mà ai dám nói không phải con trai anh nhà, tôi nhất định xách búa qua mổ mắt cho người đó!!]

[Má ơi!! Đẹp trai bố sinh ra đẹp trai con, tôi tuyên bố hôm nay leo tường, à không, đập tường bỏ nhà ra đi!!]

[Mẹ hỏi tôi tại sao lại liếʍ màn hình, tôi chính là bị chiếc nhan sắc này làm cho quỳ lại!!]

[Tôi cho mấy người năm phút, tôi cần tất cả thông tin về nam nhân này!!]

[.....]

Trong lúc mọi người còn đang ngỡ ngàng, bé con đã nhanh chóng cảnh giác đảo mắt quan sát xung quanh, sau đó một cẩn thận mở cửa cho tổ chương trình bước vào, “Các cô chú vào đi ạ!! Ba lớn ba nhỏ của con còn đang ngủ!”

[Đm, vợ chồng ngủ mặt trời tới mông chưa dậy, để mình thằng con thức sớm chờ khách!!]

[Mặc dù tôi là fan anh nhà, nhưng tôi tuyên bố không thể chấp nhận được việc này! Nếu để cho tôi nựng bé con thì mới có thể!]

[Đúng vậy!! Bé con đáng yêu như vậy mà phải gánh vác nhiều thế ư?]

[Tôi chỉ muốn biết hiện giờ sinh con đều sẽ sinh ra những đứa trẻ xinh xắn lễ phép như thế này hay sao? Tôi cũng muốn sinh một đứa!]

[Tôi cũng muốn!!]

[+1]

[+2]

[....]

[Tên đâu? Mau hỏi tên đi nào!!!]

Cô gái dẫn chương trình không phụ sự kỳ vọng của mọi người, liền hỏi, “Bé con, con có thể cho cô chú biết con tên gì hay không?”

“Dạ!” Cậu bé vừa dẫn đường vừa nói, “Con tên là La Hạo Thiên, năm nay năm tuổi, là con trai của ba lớn và ba nhỏ, con thích nhất là ….” Nói đến đây, bé bỗng nhiên đỏ mặt, đôi tai hồng thấu nóng bừng như muốn bật máu, cả người cứng nhắc uốn éo như sắp bay lên trời đến nơi, “thích nhất là anh trai Diệp Diệp!!”

Tổ chương trình: “.....”

Tổ đạo diễn phía xa: “....”

Cư dân mạng: “.....”

Sao tự nhiên lại biến thành tiết mục tỏ tình thế này!!

Một hồi lâu sau, trên khu bình luận mới xuất hiện một dòng chữ,

[Đệch, nếu thằng quỷ nhỏ này không phải con trai ruột của La Dương thì bố đây sẽ tự cắt đầu mình xuống, cái bộ dạng của tên oắt La Dương khi nhắc đến vợ của hắn chính là như thế này méo sai vào đâu được!!]

[-.- Đạo diễn Lý, đừng tưởng ông đổi acc clone thì chúng tôi sẽ không nhận ra ông nhé!!]

Khu bình luận tiếp tục sôi nổi, chỉ có bé con La Thiên là vẫn mơ mơ mộng mộng, bị chị gái dẫn chương trình nhắc nhở mới nhớ đến hai vị song thân còn ngủ trong nhà.

Tổ chương trình dự định sẽ chạy theo La Thiên xin chút phúc lợi từ phòng ngủ của ảnh đế, nào ngờ vừa gõ cửa thông báo xong đã bị thằng nhóc cản lại, “đến đây thôi ạ!!”

“Sao vậy?” Tổ chương trình khó hiểu hỏi.

Nhóc con nghiêm túc trả lời, “Hôm qua ba nhỏ ba lớn phải thức tập thể dục rất khuya, căn phòng buổi sáng bề bộn lắm ạ!”

Tổ chương trình: “....”

Tổ đạo diễn: “....”

Quần chúng nhân dân: “....”

Nữ dẫn chương trình khóe môi giật giật, không nhịn được hỏi, “Chuyện này là ai nói cho con?”

“Là ba nhỏ Dương Dương nha!!” bé con ngây thơ đáp, “Lần trước con đã thử lẻn vào phòng ngủ của hai ba ba, còn lộn xộn hơn cả ổ con Gâu Gâu nhà hàng xóm, con hỏi ba nhỏ thì ba nhỏ trả lời rằng tối hôm qua hai ba ba phải thức khuya tập thể dục a!!”

Tổ chương trình: “....”

Tổ đạo diễn: “....”

Quần chúng nhân dân: “....”

[Thể dục như nào? Xin phép được nhìn thấy hiện trường mới tin!!]

[+1]

[+2]

[+3]

[+4]

[....]

Thấy bé con khệ nệ lôi chiếc vali nho nhỏ hình robot Hy vọng X ra khỏi phòng, tổ chương trình định đứng lên giúp đỡ, nhưng đã bị bé con nhanh chóng lắc đầu ngăn cản.

“Ba nhỏ nói phải độc lập mạnh mẽ mới có thể theo đuổi được bà xã!!”

Tổ chương trình nhìn cậu bé thuần thục đổ sữa ra ly hâm nóng, tự nhấn nút nướng bánh mỳ liền ngạc nhiên hỏi, “Vậy bình thường những việc này đều là con tự làm?”

Bé con há hốc hỏi, “Chẳng lẽ mọi người đều để bà xã phải làm? Vậy mà bà xã vẫn chưa ôm bầu chạy sao?”

Tổ chương trình: “....”

Tổ đạo diễn: “....”

Quần chúng nhân dân: “....”

Có lý quá, không cãi được luôn!!

Đến cả đứa trẻ cũng không bằng, thảo nào trên đời này lại còn nhiều cẩu độc thân như vậy!!

Sau khi ăn hết năm lát bánh mỳ, uống cạn hai ly sữa lớn, cậu bé mới đánh cái ợ rõ to, chợt nhớ ra trong nhà còn có khách, liền ngại ngùng hỏi, “Cô chú có muốn uống sữa không ạ?”

Tổ chương trình: “.... Không … Cô chú đều đã ăn sáng.”

Cuối cùng cũng có người nhớ đến sự tồn tại của chúng tui trong căn nhà này!!

Ôi cuộc sống này sao mà khó khăn quá!

Nhân sinh lạnh lẽo!!

Bé con La Thiên sau khi ăn sáng xong thì La Dương cũng bước ra, giơ tay ôm La Thiên lao đến, bế xốc lên vai, một thân hắn áo ngủ nhăn nheo, đầu cổ bù xù, mắt nhắm mắt mở xoa đầu con trai.

Vừa thấy bóng dáng của hắn xuất hiện, đám fan trên mạng bắt đầu nổ tung trời, thả đủ loại rắm cầu vồng.

Nhìn qua tổ chương trình, La Dương hơi bất ngờ, sau khi chào hỏi thì giơ tay xem giờ, nghi hoặc, “Không phải 9h mới bắt đầu xuất phát sao? Hiện tại mới 7h sáng mọi người đã đến rồi à?”

“Chúng tôi muốn đến sớm quay một chút tư liệu sinh hoạt của các gia đình!!” nữ MC đáp.

Nào ngờ lại quay được cảnh cả nhà im ắng thế này!!

Khổ không nói nổi!!

Nhà nghệ sĩ người ta vừa nghe có tổ chương trình tới đã lật đật thức dậy trang điểm xinh xinh đẹp đẹp bắt đầu chăm lo nhà cửa, ai có như cái nhà này!!!

“À” La Dương gật gù “Vậy mọi người tự nhiên nhé!!” Sau đó lại bế La Thiên vọt vào bếp.

Tổ chương trình: “.....”

Khổ không thể nói!!

Bọn họ chỉ đành đi theo, nhìn thấy La Dương làm bữa sáng thì bất ngờ hỏi, “Anh Dương cũng biết nấu ăn à?”

La Dương gãi đầu cười ha ha đáp, “Ban đầu vợ chồng chúng tôi đều không biết làm cơm, nhưng sau khi vợ tôi có bé khoai trắng thì đã khác, cơm ở bên ngoài không đủ dinh dưỡng nên tôi phải tự tay học nấu ăn thôi!!”

Cùng tổ chương trình trò chuyện dăm ba câu, La Dương bưng bữa sáng đi mất hút, chỉ để lại một câu với con trai, “Ba mới làm trứng chưng để trên bếp, con nếu còn đói thì lấy ăn nhé!!”

“Vâng ạ!!” La Thiên ngoan ngoãn buông La Dương ra chạy vào bếp.

Tổ chương trình thấy thế liền kinh ngạc, “Bé khoai trắng còn ăn khỏe như vậy?!”

“Dạ” La Thiên vừa ăn vừa đáp, “Con còn muốn mau lớn cưới vợ nha!!”

Tổ chương trình: “....”

Tổ đạo diễn: “....”

Quần chúng nhân dân: “....”

Chấp niệm với vợ của bé con này cũng thật sâu nặng!!

Chỉ bằng bé con La Thiên đã hấp dẫn phần lớn fan của La Dương, đến nỗi chuyện chị dâu của bọn họ cũng đã bị bỏ lại phía sau đầu.

Cho đến khi La Dương quần áo chỉnh tề, dắt tay Trình Chu bước ra, tất cả mọi người mới ngơ ngác ngỡ ngàng, cả khu bình luận cũng im phăng phắc như đồng loạt bị khóa.

Nữ dẫn chương trình đứng dậy ngẩn người một lúc lâu mới nhớ lên tiếng chào hỏi, “Xi….xin chào…. ách… anh Dương, vợ anh tên gì vậy nhỉ?”

La Dương ngạc nhiên, “Mọi người quay chương trình mà không biết vợ tôi tên gì sao?”

“.....” tổ chương trình ấp úng, “Thật ra chúng tôi còn không biết anh đã có con!!”

La Dương: “....”

“Quản lý của anh không tiết lộ” tổ chương trình đồng loạt xấu hổ, “Nên chúng tôi tưởng anh muốn giữ bí mật đến phút cuối!”

La Dương hết nói nổi, “Tôi đã chấp nhận cho gia đình lên chương trình, còn giữ bí mật làm gì nữa? Lại nói, vợ tôi lên mặt báo cũng đâu có ít, còn có người không biết anh ấy hay sao?”

“Ách….. chỉ là chúng tôi không nghĩ đến….” Nói đến đây, cả đám người lập tức quay sang Trình Chu, nghiêm trang chào theo quân lễ, “Chào buổi sáng, Trình trung tướng! Ngại quá, hôm nay chúng tôi đến làm phiền gia đình anh.”

“Không sao!” Trình Chu chủ động rót nước cho khách, lại bị những người đó run rẩy giành trước, tự rót tự uống, y đành nói, “Là chúng tôi đã bắt mọi người đợi lâu.”

“Không lâu, không lâu! Ha ha!!”

Thật sự mà nói thì Trình Chu không quá hung dữ, hôm nay y cũng đã thu lại khí tràng của mình rất nhiều rồi, chỉ là khi y đi đến đâu, khí chất quân nhân toát ra bất giác làm người đối diện cảm thấy áp lực, tự giác nghiêm chỉnh không dám khinh nhờn.

Ở đây không khí gượng gạo như nào, thì trên mạng cũng gượng gạo y như vậy.

[Haha, chào buổi sáng, Trình trung tướng!!!]

[Chào buổi sáng!!]

[Cảm giác như khi còn nhỏ đang chơi thì thấy giáo viên vào lớp vậy, miệng cũng tự giác ngậm lại!]

[Ha ha, thì ra là Trình trung tướng, ha ha, tôi chống mắt lên đám fan soi mói ban nãy còn có thể làm gì?]

[Còn có thể làm gì? Tôi vừa mới lướt diễn đàn, toàn bộ những lời xuất khẩu cuồng ngôn đều đã xóa sạch sẽ, đám fan này nhanh tay thật!]

[Họ nên cầu nguyện fan của Trình trung tướng trên toàn quốc không phát hiện ra, nếu không, không phải là trả giá đắt bình thường thôi đâu!!]

[Nghĩ lại thì thấy Trình trung tướng nhân hậu hơn hẳn vị kia trong nhà Ngôn Mặc ba ba, chỉ bắt một số người hầu tòa, nhớ năm xưa mỗi một người từng nói động đến Ares Tử tước đều bị đến tận nhà gõ cửa cảnh cáo nữa kìa!!]

[Đừng nhắc nữa, nhớ lại càng sợ, nhưng nói đi cũng phải nói lại, nhờ vậy mà từ đó không khí trên mạng cũng trong lành hơn hẳn, thủy quân cũng chả dám bạ đâu chửi đó nữa!]

[Gì? Là Trình trung tướng thật sao?? Ha ha, tôi phải thông báo cho cả quân đoàn mau lên tinh võng ủng hộ Trình trung tướng!!]

[Trình trung tướng, anh là thiên thần băng giá của chúng tôi, hú hú!!]

[Báo động đỏ, quân đội sắp tràn vào rồi nên bớt phát biểu ngu ngốc lại nhé! Nếu ai còn không biết thì để tôi thông tin cho mà biết, Trình Chu, 44 tuổi, quân hàm trung tướng, một vị anh hùng vừa lạnh lùng xinh đẹp vừa quyết đoán mạnh mẽ, là omega đi đầu mở đường cho công cuộc giải phóng omega, đóa hoa hồng thép trong quân doanh, thần tượng của mọi omega thời đại mới, là tình nhân trong mộng của mọi chiến sĩ.]

[Aaaaaaaaaaa, tôi chỉ đi biên cương sáu năm, chỉ sáu năm thôi vậy mà thần tượng của tôi lại đi lấy một tên ngốc như La Dương á? Là do quân nhân chúng tôi chưa đủ cố gắng hay sao?]

[Trình Chu, mặc dù em và anh đều là omega, nhưng anh cũng đã từng nói tình yêu là không có giới hạn, anh đã cứu em, cho em một cuộc sống mới, anh là thần trong lòng em, em nguyện ý gả cho anh, chăm con cho anh, anh bỏ chồng qua lấy em được không?]

[Tôi nữa tôi nữa, cho dù chỉ là một giai tầng nhỏ trong hậu cung, tôi cũng sẵn lòng chờ ngày Trình trung tướng lật thẻ bài lâm hạnh]

[Còn chờ gì nữa! Chị em đâu? Mau đào góc tường đi!!]

[Tôi nữa tôi nữa! Từ trước đến nay cứ nghĩ Trình trung tướng theo đuổi cuộc sống độc thân, nào ngờ anh ấy đã có chồng, tôi chỉ muốn nói rằng, chúng ta cuối cùng cũng có cơ hội rồi!!!!]

[+1]

[+2]

[+3]

[...]

[+1M]

[....]

Sau khi một lượng lớn hùng hậu fan của Trình Chu tràn vào, đám fan não tàn của La Dương dường như toàn bộ đều tắt nắng, cả phản kháng cũng không dám, sợ nói nhầm lại bị hốt vào đồn cảnh sát uống trà.

Trình trạng này diễn ra đến khi cả gia đình lên xe rồi vẫn không dứt.

Ngôn Mặc và Bạch Cẩm cùng đám trẻ nhà bọn họ đã đến sơn thôn từ trước nên giờ này đã bắt đầu dọn dẹp nhà cửa.

Đến khi cả năm gia đình đến nơi thì Ngôn Mặc đã dẫn theo đám nhóc nhà mình đi leo núi hái rau chuẩn bị bữa trưa. Bọn họ chỉ đi chơi chứ không tham gia chương trình, nên tự do hơn nhiều so với đám La Dương.

Để giành chọn nhà, La Dương và Trình Chu còn phải chơi một trò chơi nhỏ, sau đó còn phải làm nhiệm vụ do chương trình đưa ra.

Đến tiệc nướng buổi tối, La Thiên mới được nhìn thấy bóng dáng anh trai Diệp Diệp mà nó thích nhất, liền giành luôn xâu thịt nướng trên tay La Dương, hí hửng chạy lon ton đến dúi vào tay Ngôn Diệp, “Anh Diệp Diệp ơi!! Đây là xâu thịt lợn rừng nướng rất thơm đó, anh ăn một ngụm nhé!!”