Bể bơi trên tầng
Âm nhạc vẫn còn du dương và người người ngồi dọc thành hồ để trò chuyện, cũng có người nhịn không được lao xuống nước vui đùa.
Kiều Sâm đang thưởng thức cô nàng mặc kimono kể chuyện thú vị về nhật bản, dường như đã xác định được người bên cạnh đêm nay.
Vừa muốn dời địa điểm đến chỗ khác thì lại đυ.ng mặt hai tên sinh đôi Tống Thừa Kỷ và Tống Thừa Nhiên.
Ở giữa bọn họ còn có một cô hầu gái e thẹn khiến người ta muốn làm chuyện xấu, người này chính là Tô Bối, vừa nãy rời khỏi quầy bar đã đυ.ng mặt hai người này.
Tô Bối cũng thức thời, cô ta từng biết anh em nhà họ Tống bởi vì gia đình cô ta đang làm việc dưới trướng Tống thị, ôm chân hai cái đùi vàng này nhất định là lựa chọn tốt nhất đêm nay.
"Ôi, Kiều thiếu đã chọn được người đẹp chung vui rồi à?"
Tống Thừa Nhiên nhìn cô gái mặc kimono da trắng kiều diễm cũng có chút hứng thú, nhưng đồ người ta đã chọn thì cậu ta không thể không biết đạo đức mà đi giành.
Kiều Sâm liếc mắt, hai anh em nhà các người threesome là được, anh ta mới không có hứng mà tham gia vào.
Tống Thừa Kỷ nghịch ngợm tóc của Tô Bối, lại không quên hàn huyên: "Nghe nói cậu dẫn em họ đến, không dắt đến giới thiệu với chúng tôi à"
"Lau sạch miệng đi"
Mấy tên ăn chơi du͙© vọиɠ bành trướng như vậy có thể để một cô gái nhỏ bé yếu ớt như Kiều Mạn Nhu đến gặp sao?
"Nói gì hả?"
Tống Thừa Nhiên giả vờ trở mặt nắm cổ áo của anh ta lại để áo nhăn cười lưu manh vui vẻ.
Kiều Sâm tránh cậu ta qua một bên, lại thấy có mấy người đi vào toàn bộ mặc vest đen nghiêm nghị không giống đến dự tiệc, ở đâu mà đến đây?
Chỉ có người ở giữa là ăn vận thoải mái một chút nhưng đầy quý tộc và uy quyền, nhấc chân sải bước, hai tay ung dung đút vào túi quần.
Đàn ông quyến rũ mà lại xa cách lãnh cảm như vậy rất thu hút người khác, Tô Bối biết tướng mạo của hai tên sinh đôi rất đẹp trai nhưng người đàn ông kia còn dụ hoặc nhiều lần.
Cô ta cũng nhìn đến hăng say liền bị ánh mắt khinh bỉ của Tống Thừa Kỷ đánh sang liền làm bộ tủi thân cụp mắt.
Kiều Sâm nhìn mặt nạ của người này sao lại giống cái của em họ anh ta thế?
"Là vị khách quý từ Pháp của Hàn Tự à? Tên gì ấy nhỉ...Authur thì phải"
Tống Thừa Nhiên châm biếm: "Giả thần giả quỷ, đều là người Trung Quốc như nhau ngay cả cái tên cũng không có à?"
Khách của Hàn Tự thì hắn đi mà tiếp, Kiều Sâm không quản nổi nhưng Kiều Mạn Nhu là đến cùng anh ta, nhất định phải trông chừng cô.
........
Kiều Mạn Nhu đang đứng trước bồn rửa tay nhìn cánh môi có hơi sưng của mình trong gương, lại hồi tưởng lại chuyện vừa rồi.
Người đàn ông buông cô ra lại nhẹ nhàng hôn trán cô, cử chỉ thân mật như người yêu.
"Ngày mai gặp lại"
Gặp lại ư? Anh là ai, đời trước cô chưa từng gặp người nào như vậy.
"Thân chủ, cô đã ở đây hơn mười lăm phút rồi"
"Vừa nãy ta gọi sao không thấy ngươi trả lời"
"Cô làm chuyện đại sự, ta không tiện cho lắm"
"......"
Đại sự cái mẹ gì.
"Nhưng có tin xấu"
Kiều Mạn Nhu nhướn mày: "Tin xấu sao?"
"Hàn Tự và Cao Văn Văn đã chạm mặt rồi"
À, vốn dĩ cô định sẽ để Hàn Tự rơi vào bẫy của mình sau đó mới gặp Cao Văn Văn nhưng chuyện này không thể thay đổi, cả hai đời đều để Cao Văn Văn gặp trước.
Nhưng gặp trước cũng vô dụng, lúc trước Hàn Tự không thích cô ta bây giờ hẳn là không có gì thay đổi.
Hàn Tự suy cho cùng cũng gián tiếp nhìn thấy cô trước, không biết hắn nghĩ cái gì nên chưa đến tìm cô.
Vậy thì cô phải chủ động một chút nữa, để hắn rơi vào bẫy hoàn toàn không thoát ra được, còn Cao Văn Văn đúng là bắt đầu giở trò rồi.
Vừa rồi cô ta rõ ràng ghé mắt sang nhìn tên đàn ông ghê tởm kia chạm vào cô mà lại giả vờ không thấy, tiếp tục lẫn vào đám đông như tìm cái cớ hợp lý.
Hệ thống thông báo: "Hàn Tự đang rời khỏi bể bơi cùng một cô gái"
Vừa rồi hắn gặp qua khách quý chỉ nói chuyện không đến mười phút thì Authur đã có ý định rời khỏi, dù sao cũng đã đến gặp mặt uống một ngụm rượu cũng coi như đủ lễ nghĩa.
Bữa tiệc là để vui vẻ, tiếp khách xong cũng không để bản thân thiệt thòi tự nhiên bạn gái của hắn đã xuất hiện đi bên cạnh.
Tư Mỹ xinh đẹp trang nhã có chút lạnh lùng, nhưng ở trên giường lại phóng túng dâʍ đãиɠ không kiêng kị rất dễ khơi lên hứng thú.
Hắn quen cô ta đã hơn một tháng, tần suất lên giường cũng vào khoảng đó dù thỉnh thoảng hắn vẫn sẽ không ngại của ngon vật lạ dâng đến trước miệng.
Cô ta đương nhiên biết nhưng lại chọn cách giả mù, Hàn Tự thích đàn bà ngoan ngoãn biết cân nặng của bản thân ra sao.
Điều này Tư Mỹ làm rất tốt nhưng vẫn chưa tốt đến mức để hắn công khai cô ta khắp nơi, cho nên vẫn có rất nhiều cô gái tiếp cận hắn.
Hai người đi đến khu vực nhà kính có đủ loại cây xanh như khu rừng nhỏ, Tư Mỹ thật gấp gáp đã kéo Hàn Tự vào trong.
Môi lưỡi cuốn lấy nhau nghe tiếng nhóp nhép, Hàn Tự ôm eo cô ta ấn vào thân cây đáp trả sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ này nhiệt tình, tay của hắn đã luôn vào trong xoa hoa huyệt dưới qυầи ɭóŧ.
Tư Mỹ rêи ɾỉ nhưng đều bị hắn nuốt hết vào trong, hai tay ôm lấy cổ nam nhân muốn sát sao gần gũi lại chịu thích kích phía dưới sướиɠ đến muốn bay lên trời.
Cô ta đã chìm vào tìиɧ ɖu͙© trần trụi như vậy mà nét mặt của Hàn Tự không thay đổi là bao, hắn là vì nhu cầu sinh lý nên mới như vậy à?
Tư Mỹ cảm thấy không công bằng muốn ra tay sờ đồ vật dưới đũng quần của người đàn ông nhưng bị bắt lấy treo ngược lêи đỉиɦ đầu.
Ngón tay của hắn lách vào huyệt động nhầy nhụa khuấy đảo mạnh tay, Tư Mỹ uốn éo chịu không nổi liền nhanh chóng ra thì Hàn Tự đã rút tay về tránh bẩn.
"Aaa...hự...aaa thoải mái ..quá A Tự"
Nhưng giờ phút này Hàn Tự không có tâm tình thưởng thức tiếng rêи ɾỉ quyến rũ của cô ta, bởi vì đối diện bọn họ là thiên thần cánh trắng vừa đi tới.
Kiều Mạn Nhu với vẻ mặt ngơ ngẩn lại dường như nhận thức được gì đó nhanh tay che miệng lại, hai đôi mắt long lanh như bị doạ sợ.
Hắn lại gặp phải tiểu công chúa nhà họ Kiều trong lúc làm người phụ nữ khác như vậy.